Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1000: Khởi đầu mới

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Cạch."
Một bàn tay trắng bệch thon dài đột nhiên chụp lên thành quan tài.
"Quỳ xuống, cung nghênh sinh mệnh mới của Đại Đế."
Trong đôi mắt rỗng của bộ xương khô trong giây lát bỗng bùng cháy một ngọn lửa màu xanh lam.
Phong bạo áp lực vô biên quét qua.
Mọi thứ đều đang gào thét.
"Bịch! Bịch! Bịch!"
Tất cả mọi người không kìm được mà quỳ xuống dưới áp lực này.
Chỉ có Tiêu Trần nhân tính lẳng lặng đứng trong cái chụp, ngoáy mũi khó chịu.
"Mẹ kiếp, là lĩnh vực của ông mày, đồ chơi lừa cha mày đấy à."
Tiêu Trần nhân tính bất mãn lẩm bẩm.
Tử Thần đang quỳ bên cạnh cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn Tiêu Trần nhân tính không bị ảnh hưởng chút nào, trong mắt hiện lên quang mang sáng ngời.
...
"Rầm!"
Quan tài màu đen đột nhiên được nhấc lên, có một bóng người đứng lên từ trong quan tài.
Khuôn mặt xinh đẹp như một cô gái, dáng người dong dỏng cao, mái tóc đen như thác nước cuồng vũ.
Trong đôi mắt giống như biển rộng không có một tia thương cảm.
Đó là Tiêu Trần ma tính đã chết trước đó.
Từng luồng khói đen như có như không lượn lờ bên người, như mộng như ảo.
Tiêu Trần ma tính khẽ cúi đầu, nhìn xuống mọi thứ bên dưới.
Trong mắt của nhật nguyệt tinh thần lấp loé bất định, đó là một cảnh tượng huy hoàng.
...
Dao Túc Thanh co chân lại, cố gắng chống lại áp lực kinh khủng này.
Cậu ta không thể quỳ, một khi đã quỳ, cậu ta sẽ không bao giờ trở mình được nữa.
Nếu hôm nay quỳ xuống, tâm cảnh của cậu ta sẽ xuất hiện vết rách.
"Mi dám không quỳ."
Bộ xương khô khổng lồ với ngọn lửa xanh trong hốc mắt, bùng phát dữ dội giống như vòi rồng.
"Chết cũng không quỳ."
Ngay khi Dao Túc Thanh chống cự, bóng dáng Tiêu Trần ma tính bỗng nhiên mờ đi.
Sau đó, đột ngột xuất hiện bên cạnh Dao Túc Thanh.
Sương mù đen lượn lờ mở ra, lĩnh vực của Dao Túc Thanh rõ ràng bắt đầu nứt vỡ.
Dao Túc Thanh nhìn Tiêu Trần ma tính bên cạnh trong tuyệt vọng.
Chỉ có thực lực nghiền ép thì mới có thể phá hủy một lĩnh vực dễ dàng như vậy.
"Cậu, sợ chết?"
Tiêu Trần ma tính đột nhiên đưa tay ra bóp cổ Dao Túc Thanh.
Dao Túc Thanh chỉ cảm thấy như có một đôi kìm sắt kẹp quanh cổ mình, giây tiếp theo cổ của cậu ta sẽ bị bóp vỡ nát.
Dao Túc Thanh đột nhiên lấy ra một hạt châu màu đen, bóp chặt lấy.
"Cung thỉnh chủ của ta."
Dao Túc Thanh điên cuồng kêu gào, há to mồm đầy răng nanh, giống như một ác quỷ.
Ngay khi Dao Túc Thanh nghiền nát hạt châu, toàn bộ hư không đột nhiên tối sầm lại.
Tất cả vầng sáng trong nháy mắt bị tiêu diệt.
Ngay cả Đại Bão diễm đang bùng cháy dữ dội cũng hoàn toàn bị bao phủ trong bóng tối, không thể lộ ra bất kỳ ánh sáng rực rỡ nào.
Sự vấy bẩn của bóng tối này đã hủy hoại ánh sáng của toàn thế giới.
Bóng tối buông xuống, ánh sáng diệt vong.
Một khí tức tuyệt vọng ập đến.
Đây là tuyệt vọng thuần túy, không pha lẫn bất kỳ tạp chất nào khác.
Bóng tối phủ xuống, yên tĩnh âm trầm.
Gió trong bóng tối tru lên âm lạnh, mọi người dường như thỉnh thoảng nghe thấy tiếng kêu rên trong hư không.
Bây giờ có lẽ là nửa đêm.
Đột nhiên một bóng đen khổng lồ từ bên dưới bay lên.
Tất cả những điều này yên tĩnh đến đáng sợ, như thể bóng tối sắp nuốt chửng mọi thứ, mọi người không dám nghĩ nhiều, chỉ mong chờ ánh sáng xuất hiện!
"Chủ thượng, cứu tôi."
Dao Túc Thanh cảm nhận được bàn tay vô tình và lạnh như băng đó, không ngừng gắng sức nói.
Dao Túc Thanh kêu lên như một con chó đáng thương.
Tiếng kêu của Dao Túc Thanh giống như mọi người dưới bóng tối bao phủ này, tràn đầy tuyệt vọng.
Nhưng với âm thanh của tiếng kêu này, hư không xung quanh chấn động kịch liệt.
Hư không vốn vô hình vô chất đột nhiên trở nên sền sệt, giống như một đầm lầy không đáy.
Mọi người đều bị mắc kẹt trong đó, chỉ có thể cảm nhận được trùng kích của tuyệt vọng biên trong bóng tối vô tận này.
Mọi người nín thở, cắn chặt răng, nhìn về nơi thân ảnh trong bóng tối.
Mọi người đang mong đợi Đại Đế vĩ đại có thể mang lại ánh sáng.
Bóng tối buông xuống cũng không lay chuyển được ý định muốn giết chết Dao Túc Thanh của Tiêu Trần ma tính.
Một luồng sương mù đen đột nhiên bốc lên bên cạnh ma tính.
Khói đen như mộng như ảo chui vào trong cơ thể Dao Túc Thanh.
Những phù văn thần bí màu đen không ngừng tạo ra trên người cậu ta.
Làn da của Dao Túc Thanh trở nên khô nứt, giống như mặt đất dưới sức nóng như thiêu đốt đã nứt ra từng mảng lớn.
"Cứu tôi, chủ thượng."
Dao Túc Thanh chỉ cảm thấy mọi thứ bản thân đang bị xé toạc với tốc độ cực nhanh, cậu ta biết rằng mình sắp Game Over rồi.
Nhưng cậu ta không thể làm gì khác hơn ngoài tru lên như một con chó.
"Tích tắc."
Một âm thanh như đồng hồ báo thức chạy vang lên trong hư không yên tĩnh.
"Tích tắc, tích tắc, tích tắc-"
m thanh này càng ngày càng nhanh, càng lúc càng dày đặc, dường như cho thấy thời gian trôi qua rất nhanh.
...

Bình Luận

0 Thảo luận