Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1292: Khách không mời mà đến (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Tiêu Trần ma tính suy nghĩ một chút, "Thần côn đó hận không thể cách xa mình mấy cái ngân hà mới tốt, lần này đột nhiên tìm người đưa đồ qua đây, có lẽ thực sự xảy ra chuyện gì."
Tiêu Trần ma tính vẫn nhận quả cầu vàng, nhét vào trong lòng.
Hoang Lang Tinh sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng: "Đại Đế nói qua, ngài nhất định phải mở vật này trước khi đồng hồ cát chảy hết."
"Đã biết." Thân hình Tiêu Trần ma tính đột nhiên biến mất.
Lạc Hoa và Tương Tư tức giận giậm chân, răng nghiến ken két, lần nào cũng âm thầm đi mất, chẳng thèm chào hỏi lấy một câu.
Hoang Lang Tinh nhìn hai giai nhân tuyệt sắc, sửa sang lại quần áo một chút tiến lên phía trước nói: "Cô nương xin dừng bước, tiểu sinh họ Lý tên Thiên Phong, hào Hoang Lang..."
"Lang cái đầu nhà mày." Lạc Hoa nhảy dựng lên, nện hồ lô rượu lên đầu Hoang Lang Tinh, trực tiếp đạp hắn ta vào trong đất.
"Đi, Tương Tư muội muội." Lạc Hoa kéo Tương Tư, nhanh chóng đuổi theo hướng của Tiêu Trần ma tính.
"Cứu tôi..."
Thực lực của Lạc Hoa quá mạnh mẽ, trực tiếp đập cho Hoang Lang Tinh hoa mắt chóng mặt, cả người không dùng được chút sức lực nào.
Hơn nữa cả người hắn ta đều bị đập vào trong đất, một cái đầu còn lại vẫn còn ở bên ngoài.
Nghe Hoang Lang Tinh cầu cứu, Xích Phong Tinh lấy ra một cái trái cây, ngồi vào bên cạnh Hoang Lang Tinh, gặm rắc rắc.
"Cậu sớm muộn gì cũng bị thiên lôi đánh xuống." Hoang Lang Tinh nguyền rủa.
"Đáng đời." Xích Phong Tinh mặt không thay đổi tiếp tục gặm trái cây.
...
Tiêu Trần ma tính đi tới phía trên rừng rậm Nghiệp Hỏa, nhìn đại thụ nghiệp hỏa hòa tan, nhíu mày.
Xách ra chữ nhỏ, tiếp tục dùng roi nhỏ quất nó.
"Bình ổn bạo động của dòng sông Nghiệp Hỏa cho ta."
"Oa oa..." Chữ nhỏ khóc lóc thảm thiết.
Cuối cùng dưới sự uy hiếp của Tiêu Trần ma tính, chữ nhỏ khóc sướt mướt bình ổn bạo động của dòng sông Nghiệp Hỏa.
Nhìn dòng sông Nghiệp Hỏa hết bạo động, đại thụ nghiệp hỏa hòa tan lại mọc lại lần nữa, lúc này Tiêu Trần ma tính mới lấy quả cầu vàng nhỏ kia.
Sau khi bóp nó, ảo ảnh của Tiêu Trần thần tính xuất hiện ở trước mặt Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần thần tính thấy Tiêu Trần ma tính thì không có sắc mặt tốt, trực tiếp lật lên bạch nhãn, "Mau đi cứu người, Bao Cỏ có tử kiếp."
Tiêu Trần ma tính vừa nghe biến sắc, "Đâu?"
"Ngươi chờ ta tính tính toán toán." Ảo ảnh của Tiêu Trần thần tính cúi đầu véo tay, "Vùng đất không tới không về, Bất Quy lộ."
"Ầm!"
Ma khí ngập trời trong nháy mắt bùng lên trên người Tiêu Trần ma tính, toàn bộ bầu trời trong nháy mắt bị nhuộm đen.
Một vòng xoáy màu đen, xuất hiện ở trước người Tiêu Trần ma tính, Tiêu Trần ma tính bước vào.
"Phi! Đại ma đầu." Ảo ảnh của Tiêu Trần thần tính liếc mắt, sau đó trong nháy mắt tiêu tán.
...
Trên đường nhỏ đen tối, thân hình Tiêu Trần đã bị nuốt chỉ còn lại cái đầu lộ ở bên ngoài.
Nhìn Tiêu Trần gần chết, con nhện lớn lại không vui nổi.
Bởi vì trong lúc Tiêu Trần bị chìm xuống, hắn đã mắng toàn bộ mười tám đời tổ tông.
"Hô hô." Tiêu Trần thở hổn hển nói: "Còn có chút thời gian, ta lại đến lần nữa."
Con nhện lớn thực sự không nghĩ ra, "Tại sao lại có Vương bát bản thiếu đánh như vậy chứ."
"Lêu lêu lêu... ục ục ục..." Tiêu Trần còn muốn trào phúng hai câu, thế nhưng ao đầm đã che mất miệng mũi.
Mắt thấy Tiêu Trần sắp phải tạm biệt thế giới này, đột nhiên một bóng người xuất hiện ở phía trước.
"Ầm!"
Bóng người giậm chân một cái, toàn bộ đường nhỏ màu đen từ dưới chân hắn bắt đầu bùng bổ, toàn bộ bay lên.
Tiêu Trần gần bị dìm ngập trong nháy mắt bị sức mạnh kinh khủng nâng lên.
"Bịch!"
Bóng người vững vàng tiếp được Tiêu Trần, Tiêu Trần nhìn người này, suýt chút nữa thì bật khóc.
"Qua không tốt?" Giọng nói tong trẻo lạnh lùng vang lên.
"Vốn rất tốt, thế nhưng có người không muốn làm cho tôi sống tốt." Tiêu Trần bất đắc dĩ cười cười.
bb
Hai người ở nơi đây mới vừa gặp lại, nhện lớn không chịu, cái thằng mất nết mắng mười tám đời tổ tông nhà mình, cứ như vậy được cứu đi sao?
Nhện lớn vốn không có chút động tĩnh gì đột nhiên động đậy.
Thân mình của nó kéo lên phía trên đen nhánh, trong nháy mắt biến mất, tiếp theo toàn bộ không gian xung quanh cũng bắt đầu chấn động dữ dội.
Sóng gợn quỷ dị màu đen bắt đầu nhộn nhạo, toàn bộ không gian bắt đầu vặn vẹo không có quy tắc.
Tiêu Trần ma tính nhìn đỉnh đầu đen như mực bên trên, lúc này không gian bắt đầu vặn vẹo xé rách thân thể của Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính hơi không kiên nhẫn nhíu mày, trong mắt đột nhiên xuất hiện ký tự màu đen kỳ dị.
"Ầm!"
Ngay sau đó, đột nhiên vang lên tiếng động như trời sụp.
Một quan tài to lớn màu đen đột nhiên từ đỉnh đầu rơi xuống, sau đó cả thế giới an tĩnh.
Nhện lớn chẳng bao giờ có thể nghĩ tới, tại sao mình lại gà như vậy, gà đến quả thực làm người ta vô cùng phẫn nộ, người khác còn chưa động chút tay nào mình đã bị giết chết.

Bình Luận

0 Thảo luận