Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lãnh Tiểu Lộ thẹn thùng đỏ bừng, ấp úng không biết phải nên làm như thế nào để trả lời.
Dáng vẻ đáng yêu này, làm cho nhóm nữ tu sĩ xung quanh ai nấy hai mắt tỏa ánh sáng, ngay cả danh tiếng của Lưu Tô Minh Nguyệt đều bị cướp đi không ít.
Trong thị trường giao dịch hài hòa vô cùng, bên ngoài lại là sát khí ngập trời.
Lúc này, trên trăm tên Lạt Ma áo đỏ tập kết ở bên ngoài thị trường giao dịch.
Một lão giả gầy khô đầu đội cái mũ lớn như "mào gà" lạnh lùng nhìn lối vào của thị trường giao dịch.
Dáng vẻ lão giả tuy gầy gò, thế nhưng khí thế toàn thân lại ngưng tụ mà không lộ, kinh khủng vô cùng.
"Tùng Cương Kham Bố, Vô Văn đại sư nói chính là chỗ này sao?" Lão giả lạnh lùng hỏi.
Bên cạnh ông ta một ông lão cung kính hành lễ nói: "Hồi Đại Lai Lạt Ma, căn cứ vào lời nói của Vô Văn đại sư, mấy sư đệ đúng là gặp nạn ở chỗ này."
Lão giả được gọi là Đại Lai Lạt Ma gật đầu: "Lúc nào người của Thiên Long tự đến?"
Tùng Cương Kham Bố tùy ý véo tay tính một chút rồi nói: "Vô Văn đại sư đi Thiên Long tự thỉnh cầu Thiên Long tự xuất thủ trấn ma, căn cứ theo thời gian đến xem, cũng sắp đến."
Đúng vào lúc này, một đoàn hòa thượng đầu trọc, tự phương Tây bước trên mây mà đến, xem số lượng sợ rằng không dưới trăm vị, có thể sáng ngang với số lượng của đám Lạt Ma kia.
Trong tường vân thụy vụ, một tăng nhân trẻ tuổi ngồi trên đài sen cao, pháp tướng trang nghiêm.
Trong thiên hoa loạn trụy, đông đảo hòa thượng hiểu ngầm tâm đầu ý hợp, chỉ còn ta quá si ngoan, không thể hiểu được chút nào.
Tăng nhân tuổi trẻ bước chậm hạ đài sen, trên tay áo bay lên nhiều đóa hoa tươi, mùi hương nồng nàn khiến người say mê, dưới chân lại thêm rung động dập dờn, nhiều đóa hoa sen nổi lên.
Lại là bộ bộ sinh liên trong Phật gia.
"Thiên Long sư huynh, chúc mừng bước vào Nhân Diệt Cảnh, chúng sinh thật có phúc." Trên gương mặt gầy khô của Đại Lai Lạt Ma cứng rắn cố nặn ra nụ cười, nhìn qua có chút kinh khủng.
Tăng nhân được gọi là Thiên Long cười nhạt: "Căn nguyên là không, tiểu tăng chỉ là tìm về bản thân, trở về bản tính thế thôi."
Đại Lai Lạt Ma chắp tay nói, "Cảnh giới của Thiên Long sư huynh, ta không kịp đợi nữa, không biết bản tính của Thiên Long sư huynh như thế nào?"
Thiên Long đại sư nhếch miệng mỉm cười với lời khen kẹp châm này.
"Không."
Đại Lai Lạt Ma ngoài cười nhưng trong lòng không cười nói: "Hay cho một cái không."
Phật gia giảng "Không", cao tăng qua các triều đại đều có giải thích, cho rằng không là cảnh giới Phật gia theo đuổi.
Nhưng giải thích đi giải thích lại, khiến người ta càng không rõ.
Mà Thiên Long đại sư lại dám tự nhận bản tính là không, đối với một số người mà nói, cái này đại khái là đại nghịch bất đạo.
"Ta nghĩ Đại Lai Lạt Ma, không phải tới nơi này để thảo luận vấn đề nhàm chán ấy cùng tiểu tăng nhỉ?"
Thiên Long đại sư một câu nói khiến Đại Lai Lạt Ma không còn cách nào khác.
Mí mắt Đại Lai Lạt Ma ẩn ẩn động vài cái, thâm trầm nói: "Có người nói có đại ma trốn tránh ở chỗ này, các sư đệ vì trừ ma mà đã ngã xuống, ta tới đây, dĩ nhiên là để hoàn thành nguyện vọng của các sư đệ, trảm yêu trừ ma trả cho thế gian một lanh lnarh càn khôn."
Thiên Long đại sư gật đầu: "Tiểu tăng tới đây cũng bởi vì việc này, Vô Văn sư đệ bị một ma đầu có thể thao túng máu tươi làm trọng thương, sư đệ buộc phải thi triển thuật Huyết Độn, mang tin tức về. Hiện tại sư đệ đã rơi xuống chí Thượng tam cảnh, quả là một tổn thất lớn cho chính đạo thế gian."
"Đã như vậy, chúng ta cùng hợp tác như thế nào." Đại Lai Lạt Ma tiếp tục nói: "Khu Ma Kim Luân trận của bọn ta, cộng thêm Đại Uy Thiên Long trận của Thiên Long tự, bất luận yêu ma nào trên thế gian đều khó có thể ngăn cản."
"Rất tốt." Thiên Long đại sư vui mừng gật đầu.
Trong thị trường giao dịch, Lưu Tô Minh Nguyệt ăn đến no căng bụng, ngồi trên đầu Lãnh Tiểu Lộ, vui vẻ vẫy tay từ biệt mọi người, hẹn ngày mai tiếp tục.
Mọi người cũng rất hài lòng, có một cô nhóc như vậy ở đây, ít nhiều gì cũng có thể hòa tan một ít chuyện chó má xúi quẩy do lục đục với nhau.
Đây là lý do vì sao mọi người thích Lưu Tô Minh Nguyệt như thế, cô chính là một người đơn thuần đáng yêu.
Không có bất kỳ đầu óc tâm tư xấu gì, tinh khiết làm cho tất cả mọi người tự ti mặc cảm.
"Âm khí nặng thật, ngươi là ai?"
Nhưng vào lúc này, trong bầu trời vang lên tiếng hét điên cuồng.
Số lượng lớn hòa thượng và Lạt Ma ngăn chặn đường đi của Lãnh Tiểu Lộ.
Trong mắt Đại Lai Lạt Ma chớp động ánh vàng, tản ra uy thế như mặt trời chói chang, dường như muốn dẹp yên tất cả tà tụy.
Trong lúc ánh vàng chớp động trong mắt Đại Lai Lạt Ma, da mặt đột nhiên vặn vẹo cực độ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận