Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1186: Tàn sát (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Chính là Phá Thiên Thức.
Bóng dáng Tiêu Trần gào thét đuổi theo đoản đao.
Đoản đao xen vào trong đám người, mặc dù Độc Hồn không có đao linh, nhưng vẫn là thần vật vô cùng sắc bén.
Nhóm Lạt Ma trên đường đoản đao đi qua căn bản không tránh kịp, bị đoản đao chém đứt thân thể, rất nhiều máu tươi phun ra ngoài.
Tất cả máu tươi đều chảy đến bên người Tiêu Trần, máu tươi không ngừng bị nén lại, cuối cùng hình thành một huyết cầu lớn chừng quả đấm.
Tiêu Trần tát huyết cầu một cái bay vào trong đám người.
"Huyết bạo!"
"Ầm!" Một đóa hoa sen to lớn màu máu nở rộ ra.
Tất cả mọi chuyện nói ra thì lâu, nhưng thời gian thật sự cũng chỉ là chớp mắt mà thôi.
Trong nháy mắt, vụ nổ to lớn đã xảy ra, sóng khí màu đỏ điên cuồng xông ra.
Đội ngũ Lạt Ma chừng trăm người trong chốc lát bị nổ chẳng còn ai.
Rất nhiều cái tay cụt chân cụt bị cuốn lên không trung, lại rơi xuống rất xa.
Trên bầu trời bắt đầu rơi xuống mưa máu danh xứng với thực, lâu lâu còn có tay đứt, chân đứt, đầu lâu cùng rơi xuống.
Một vài Lạt Ma may mắn không bị nổ chết, nhìn tay cụt chân cụt trên mặt đất, còn có lòng ruột nội tạng mà bị dọa sợ không ngừng nôn mửa liên tục.
"Chạy "
Rốt cuộc một vài Lạt Ma đã ý thức được tình cảnh của mình, đó chính là miếng thịt trên thớt.
Hai mươi mấy người may mắn còn sống sót điên cuồng chạy thục mạng bốn phía.
Thấy có người muốn trốn, ánh đỏ trong mắt Tiêu Trần đang đuổi theo đoản đao trở nên đại thịnh.
Máu tươi xung quanh đã tản mát rơi vào trong đất, lúc này tất cả đều chui ra.
Máu tươi hóa thành một màn chắn màu máu vây bốn phương tám hướng lại.
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Mọi người đang trốn chạy không ngừng đánh vào màn chắn màu máu, lại bị nặng nề bắn trở về.
Tiếng gào tuyệt vọng của bọn họ công kích lên màn chắn ấy.
Màn chắn quỷ dị bị nhóm Lạt Ma công kích biến đổi thành các loại hình dạng, nhưng vẫn không bị phá, cứ như là cao su vốn có sự dẻo dai cực tốt.
"Bố trí Đại Uy Thiên Long Trận, đệ tử Thiên Long Tự, theo ta giết Ma." Lúc này một màn giết chóc sắp kết thúc, mà bên nhóm hòa thượng mới phản ứng được.
Không phải là bọn họ phản ứng chậm, mà là tất cả mọi chuyện thực sự xảy ra quá nhanh, cũng quá máu tanh, nhất thời trong lòng các hòa thượng cũng không thể nào tiếp thu được.
Thiên Long đại sư quát lớn, trong nháy mắt phật quang màu vàng chiếu sáng cả trời đất.
Các hòa thượng cầm pháp khí trong tay, điên cuồng khởi động.
Phật quang màu vàng soi sáng mặt đất, như một vầng mặt trời chói chang huy hoàng.
Trong phật quang, một cự long màu vàng cuồn cuộn gầm hét mang theo uy thế ngập trời.
Thiên Long đại sư bay lên trời, rơi xuống đỉnh đầu kim long, tuy lại bị Tiêu Trần đánh một quyền.
Nhưng hắn ta cũng không sinh ý rút lui, trong nhận thức của hắn ta, trên Địa Cầu này, cảnh giới Yên Diệt là chiến lực đỉnh cao nhất.
Hơn nữa bản thân hắn ta còn có Đại Uy Thiên Long trợ trận, bây giờ không có ai có thể đánh bại hắn ta, không có Ma nào mà hắn ta không thu nổi.
"Đại Uy Thiên Long, Thế Tôn Địa Tàng, Bát Nhã Chư Phật, Bát Nhã Ba La Mật Đa."
"Thiên long, theo ta giết Ma." Phật ngữ cuồn cuộn mang theo sức mạnh tinh thần rung động vang lên trong trời đất.
Thần uy Thiên long mênh mông cuồn cuộn không sánh được, khí thế kinh khủng bao phủ toàn không gian.
Mà lúc này Tiêu Trần đã đuổi kịp đoản đao bị mình ném ra.
Bóng dáng Tiêu Trần đi sóng vai cùng đoản đao, hắn nghiêng đầu nhìn thiên long thần kim sắc uy cuồn cuộn, khóe miệng Tiêu Trần co giật hai cái.
"Rầm!"
Tiêu Trần đoản đao nắm chặt, cả người đột nhiên quẹo sang một bên, đánh thẳng về phía thiên long màu vàng kia.
Ở dưới thân thể kim long cao tới trăm mét, bóng dáng Tiêu Trần nhỏ bé như một chiếc thuyền đơn độc trong đại dương vậy.
Nhưng mỗi bước Tiêu Trần lên trước lại khí thế trên người tăng lên một phần.
Khí thế Tiêu Trần cứ tăng lại tăng, sau năm mươi bước, một thân khí thế đã đạt đến đỉnh phong.
Máu loãng hội tụ ở bên cạnh Tiêu Trần điên cuồng xoay tròn, hình thành từng vòng xoáy màu đỏ ngòm to lớn.
Toàn bộ không gian tràn ngập sương mù màu máu, hóa thành một đầu sói màu máu vĩ đại ngậm Tiêu Trần trong miệng.
Đối mặt với thần uy thiên long cuồn cuộn, và thiên long đại trận trăm người, Tiêu Trần cũng không hề có ý lui lại một bước nào.
Thời khắc này Tiêu Trần như một người hành hương có một lòng dũng cảm, con đường phía trước suôn sẻ cũng tốt, thân rơi nghịch cảnh cũng được.
Chuyện này cũng chỉ vẻn vẹn là một lần nhân sinh, có thể làm thì làm một lần, một anh hùng can đảm vô cùng.
"Bắt đầu."
Tiêu Trần quát lạnh thật thấp, một cái khiên màu máu lớn có thể so với tòa nhà cao tầng xuất hiện trước người.
"Gào "
Đầu sói huyết sắc kia ngửa mặt lên trời thét dài, tiếp theo dùng đầu sói to lớn hung hăng chống đỡ cái khiên huyết sắc.
Tăng tốc, thật nhanh, nhanh hơn nữa.
Tất cả vào mắt đều hóa thành một tia lưu quang huyết sắc.

Bình Luận

0 Thảo luận