"Bịch." Tiêu Trần đá lên vai Phong Tam Kỳ, trực tiếp đạp cho Phong Tam Kỳ lộn nhào hai cái.
"Bảo ông đứng lên thì đứng lên, nói nhảm nhiều vậy làm gì?"
Phong Tam Kỳ không những không giận mà còn lấy làm mừng, Tiêu Trần không cười cũng không giận, là dễ nói chuyện nhất.
Phong Tam Kỳ lanh lẹ đứng lên, khom người ra vẻ lắng nghe hình dạng, đứng ở bên cạnh Tiêu Trần.
"Thiên m tông hiện tại thế nào?" Tiêu Trần hỏi.
Thiên m tông, lúc Tiêu Trần mới vào giới tu hành, tông chủ Thiên m tông chính là người dẫn đường của hắn, cũng coi như nửa sư phụ của hắn.
"Thiên m tông có chút xuống dốc, không người kế tục, mấy năm nay tư chất đệ tử thu vào đều không tốt." Phong Tam Kỳ căn bản không dám có chút giấu diếm nào.
Tiêu Trần gật đầu: "Có thịnh có suy, bình thường."
"Đồ đệ ngốc trên danh nghĩa của tôi thì sao?"
"Từ khi Đại Đế ngài biến mất, Lạc Lạc đại nhân chưa từng xuất hiện."
"Nha đầu thối kia lại chạy đi đâu chơi rồi." Tiêu Trần bĩu môi.
"Long mạch chữa trị thế nào?"
"Mấy người Long tộc kia thì sao?"
Tiêu Trần lại hỏi tình hình gần đây của Hạo Nhiên đại thế giới, ngoại trừ thế lực thay đổi ra, thì không có thay đổi gì quá lớn.
"Này, thứ này giao cho anh." Nhìn Phong Tam Kỳ phục tùng, Tiêu Trần ném ra một cái chìa khóa vàng.
Phong Tam Kỳ vội vàng cầm lấy chìa khóa, nhìn chiếc chìa khóa, trong nội tâm Phong Tam Kỳ đoán được đây là cái gì.
Tiêu Trần cười nói: "Tôi đưa chìa khóa cho anh, mở bảo tàng của Thần Vương, mau cút đi, ở lại đây cũng chẳng có chuyện tốt đẹp gì."
Sở dĩ Tiêu Trần đưa chìa khóa cho Phong Tam Kỳ là hắn không có hứng thú với bảo tàng Thần Vương, thứ hai, đó là muốn làm cho Hạo Nhiên đại thế giới càng cường đại hơn, dù sao cũng là nơi phục hưng của bản thân. Thứ ba, Phong Tam Kỳ này tuy không phải thứ tốt đẹp gì, nhưng lại có tư thế kiêu hùng, hơn nữa tên này thực sự quan tâm đến Hạo Nhiên đại thế giới, thà đưa chìa khóa cho hắn còn hơn vứt bỏ.
Phong Tam Kỳ đột nhiên quỳ trên mặt đất một cái bịch, đầu rạp xuống đất, trong miệng hôto: "Đa tạ Đại Đế ban ân."
Tiêu Trần bĩu môi nói: "Con mẹ nó anh thật là đạo đức giả, được rồi đi cùng tôi một chuyến, đi gặp Mạc Càn Sơn."
Phong Tam Kỳ đứng dậy, có chút khó hiểu hỏi: "Đại Đế muốn tiểu nhân gặp Mạc Càn Sơn làm gì?"
"Hỏi chút chuyện từ chỗ của hắn." Tiêu Trần đứng dậy và vươn vai.
Phong Tam Kỳ có chút không hiểu, Tiêu Trần muốn hỏi hắn chuyện này có liên quan gì đến mình, nhưng là không dám hỏi thêm.
Phong Tam Kỳ nhìn chiếc chìa khóa trong tay, sau khi suy nghĩ kỹ càng, hắn quyết định thông báo cho Tiêu Trần những chuyện kia.
"Đại Đế, gần đây tiểu nhân gặp phải một gã rất kỳ quái."
"Kỳ quái? Kỳ quái như nào, hai cái chim, bốn cái đầu à?" Tiêu Trần chế nhạo.
Phong Tam Kỳ lau mồ hôi, Đại Đế vẫn như cũ không có gì thay đổi.
"Người kia đã nói với tiểu nhân, về thứ đồ liên quan đến Đại Diệt tinh không sắp xuất thế."
Tiêu Trần híp mắt, lộ ra hứng thú, "Tiếp tục nói."
"Vâng," Phong Tam Kỳ cung kính cúi đầu, tiếp tục nói, "Người nọ nói với tiểu nhân rằng Đại Diệt tinh không, không chỉ có bảo tàng Thần Vương hiện thế, mà có một chỗ tên Mệnh Vận Thiên Quốc cũng sắp hiện thếd "
"Thật thú vị." Tiêu Trần lại đặt mông ngồi xuống ghế.
Phong Tam Kỳ thận trọng đến gần và nói: "Người đó đã nói gì đó, một sự cám dỗ không thể cưỡng lại được."
"Cám dỗ," Tiêu Trần xoa cằm cười hỏi, "Anh bất kể thực lực hay quyền thế, đều được coi là tốt nhất, vậy còn có cái gì cám dỗ khác anh mà không thể từ chối?"
Khuôn mặt già nua của Phong Tam Kỳ đỏ lên, những lời này từ trong miệng Tiêu Trần nói ra, cho dù như thế nào cũng giống như là đang giễu cợt.
"Bất tử, người đó nói rằng có bất tử thực sự trong Vận Mệnh Thiên Quốc." Phong Tam Kỳ không dám cùng Tiêu Trần vòng vo, trực tiếp nói những gì mà Quân Vô Yếm nói với hắn.
"Ha ha," Tiêu Trần khoa trương cười, thiếu chút nữa thì chảy nước mắt, "Anh tin à?"
Thời gian là thứ tàn nhẫn nhất, ai dám xưng là bất tử?
Phong Tam Kỳ có chút ngượng ngùng cười cười, "Người nọ nói Mệnh Vận Thiên Quốc tồn tại hằng cổ, thậm chí còn có thể truy ngược về trước khởi nguyên, nếu tiến vào có thể có được phương thức bất tử."
Tu hành, là tu những gì, chẳng phải những gì đang được tu luyện là trường sinh bất tử, những gì đang được tu luyện là trường sinh bất tử hay sao?
Sức cám dỗ của trường sinh bất lão đối với các tu sĩ là quá lớn, lớn đến mức không ai có thể từ chối được, dù chỉ là giả dối.
"Còn người mà anh đang nói đến thì sao?" Khuôn mặt Tiêu Trần lập tức tối sầm lại.
"Đi rồi." Phong Tam Kỳ không dám giấu diếm: "Trước khi Đại Đế tới, người đó đã rời đi."
Tiêu Trần mỉm cười, "Thật thú vị, anh lại nói cho tôi biết loại thông tin này."
Phong Tam Kỳ cười nịnh nọt nói: "Cho dù có bất tử, cũng chỉ có ngài, Đại Đế mới xứng."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận