Tiêu Trần lui ra phía sau hai bước, đi tới bên cạnh nam tử xem náo nhiệt hỏi: "Này, anh bạn, chuyện gì đang xảy ra với hai cô nàng này vậy?"
Nam tử xem nào nhiệt rụt người hoảng sợ nói: "Tiểu công tử, ăn nói cho cẩn thận, mẹ của Trương tiểu thư chính là đại lão bản của chợ này, nổi danh ác bá ở vùng lân cận, gian dâm cướp bóc không chuyện ác nào không làm, Trương tiểu thư này còn nhỏ tuổi cũng không học giỏi, giống y như mẹ cô ta."
"Đây không phải là chuyện tốt sao? Trương tiểu thư dáng dấp cũng không tệ." Tiêu Trần sờ cằm cười quái dị.
Người xung quanh nhìn Tiêu Trần giống như nhìn quái vật, có người thậm chí còn nổi giận.
"Nhìn cậu môi hồng răng trắng, dáng dấp lại đẹp, không nghĩ tới thế mà lại không biết liêm sỉ, thực sự là không biết xấu hổ "
Nhìn những người xung quanh chỉ trích bản thân, Tiêu Trần trợn mắt hốc mồm.
"Ông đây làm sao lại vô sỉ, làm sao lại không biết xấu hổ? Chuyện này nghĩ như thế nào, cũng là mình được lợi."
"Chạy mau đi! Nếu tiểu công tử bị Trương tiểu thư bắt lại, trinh tiết của cậu có lẽ sẽ khó giữ được." Mắng thì mắng, vẫn có người có lòng tốt nhắc nhở Tiêu Trần.
Tiêu Trần nghe được là xạm mặt lại: "Mẹ nhà nó, tôi là một đại nam nhân, muốn trinh tiết làm cái gì?"
Người ở xung quanh nghe được lời nói thế, ngược lại hít sâu một hơi, nam tử không biết xấu hổ như vậy, thật đúng là lần đầu tiên thấy, cho dù là nam tử ở lầu xanh, cũng không dám nói những lời như thế trước mặt mọi người!
Lúc này, Trương tiểu thư đã đánh đổ cô gái có tinh thần trọng nghĩa kia.
"Đấu với tôi, cô là cái thá gì?"
Tiếp theo Trương tiểu thư cười dâm đãng nhìn Tiêu Trần.
"Mang về, bây giờ lão nương muốn khai trai."
Phía sau Trương tiểu thư mấy nữ tử cao lớn vạm vỡ xông về phía Tiêu Trần.
Người xem náo nhiệt xung quanh lập tức giải tán, xem ra Trương tiểu thư này, thật đúng là một ác bá thật sự.
"Bịch!" Tiêu Trần đi lên tát mấy cái, đánh mấy nữ tử xông lên lật úp trên mặt đất.
"Yo, đúng là con ngựa hoang, tôi thích, ha ha." Trương tiểu thư càng cười dâm đãng.
"Ba ngàn lượng, theo bản tiểu thư một đêm thế nào?" Trương tiểu thư lấy ra một ít ngân phiếu, tràn đầy tự tin nhìn Tiêu Trần.
Ba ngàn lượng này chính là chi tiêu mười năm của một gia đình bình thường, cái gọi là có tiền có thể ma xui quỷ khiến, không có chuyện gì tiền không làm được.
"Khiếp, lại còn có chuyện tốt như thế." Tiêu Trần cảm than một câu, nếu mấy anh em độc thân trên trái đất nhìn thấy cảnh này, đoán chừng nằm mơ đều sẽ bật cười.
"Đồng ý." Tiêu Trần tiến lên lấy một ít ngân phiếu nhét vào trong lòng.
"Không biết liêm sỉ, tôi nhổ vào."
"Một đôi cẩu dâm phu dâm phụ."
Những người xung quanh, nhỏ giọng nguyền rủa mắng.
"Chậc chậc chậc, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại này, có thể bóp chảy nước, cùng tỷ tỷ trở về đi." Trương tiểu thư nhẹ nhàng sờ mặt của Tiêu Trần, bắt đầu muôn ôm Tiêu Trần.
"Ầm!"
Kết quả mới vừa vươn tay ra đã bị Tiêu Trần đấm lên hốc mắt.
"Cô gấp gáp cái gì, không phải nói buổi tối sao, bây giờ mới buổi trưa." Tiêu Trần bất mãn lầm bầm đi tới trước sạp thịt, lựa chọn.
"Đồ... đồ đê tiện nhà mày dám đánh tao?" Giọng nói đầy giận dữ của Trương tiểu thư vang lên.
Những người xung quanh nhìn thấy ngây người, nam nhân đánh nữ nhân, cái này còn cao đến đâu, căn cứ vào pháp luật của đế quốc, đây chính là phải ngồi tù.
Một trận kình phong vang lên ở phía sau Tiêu Trần, đầu Tiêu Trần cũng không quay lại, để tay sau lưng tát cho một phát.
Trương tiểu thư bị đánh trực tiếp bay ra ngoài, đụng vào quầy thịt bên cạnh, hôn mê bất tỉnh.
"Phi, một Trung Tam Cảnh nho nhỏ cũng dám động thủ với ông đây."
Trong nháy mắt xung quanh yên lặng như tờ, nghe được cả tiếng kim rơi.
Tiêu Trần bỏ lại hai tấm ngân phiếu, nghênh ngang rời đi với miếng thịt tốt mà mình đã chọn được.
Bà thím bán thịt run lẩy bẩy cầm lấy ngân phiếu, thấy Tiêu Trần đi tới nơi bán gia vị, đoán chừng đủ xa, bắt đầu kêu to.
"Đánh người, đánh người, Trương gia tiểu thư bị đánh, mau báo quan."
Tiêu Trần nghe suýt chút nữa thì bị nội thương, người này, điển hình được tiện nghi còn khoe mã.
Không thèm để ý bọn người kia, Tiêu Trần chọn hương liệu tốt cho nước sốt thịt, bỏ lại hai tấm ngân phiếu.
"Đủ không." Tiêu Trần hung tợn hỏi đáp.
"Đủ, đủ rồi." Nữ lão bản run rẩy cầm ngân phiếu, đầu đầy mồ hôi lạnh.
Làm gì còn không đủ, vượt gấp mấy chục lần rồi, cho tới bây giờ chưa thấy qua có người tiêu tiền như thế.
Tiêu Trần nhét đồ tốt đã mua vào trong miệng của quái ngư, chuẩn bị rời khỏi chợ.
Thế nhưng đã có vài quan binh đi tới cửa chợ.
"Nhanh đi theo tôi." Đột nhiên lúc này Tiêu Trần bị một tay nhỏ kéo, chính là thiếu nữ rất có tinh thần trọng nghĩa bị Trương tiểu thư đánh ngã.
"Ngây ra cái gì, đi thôi!"
Vành mắt thiếu nữ đen nhánh, không nói lời nào kéo Tiêu Trần lượn vòng trong chợ, thật đúng là bị cô ta cắt đuôi thật.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận