Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1808: Đấu Địa Chủ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Tiêu Trần thần tính không nhịn nổi nữa, vung nắm đấm nhỏ muốn đi lên liều mạng: "Ah, mi mắng ai đó, ta liều mạng với mi."
Tiêu Trần nhân tính vỗ đầu, hai tên này cứ gặp nhau là gây gỗ.
Tiêu Trần nhân tính ôm cổ Tiêu Trần thần tính hôn cái bẹp lên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của hắn.
"Được rồi, được rồi, hiện tại ông đang trên đứng nơi đầu sóng ngọn gió, lỡ như không may sẽ không còn nữa đâu, ân oán giữa hai người sau này hẵng giải quyết đi."
"Yah, cậu không ghê tởm à?" Tiêu Trần thần tính lau nước miếng trên mặt, hung dữ giơ nắm đấm về phía Tiêu Trần ma tính: "Lần này ta sẽ tạm tha cho mi."
Mí mắt Tiêu Trần ma tính giật giật một hồi, mặc dù rất muốn đánh chết tên này, nhưng nghĩ đến mục đích đến đây, hắn đành nhịn xuống.
"Cậu cũng là thiểu năng." Lần này Tiêu Trần thần tính nói với Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần ma tính nói rất đúng về lĩnh vực của Tiêu Trần nhân tính, năng lực tốt, cần phải biến thành như thế này.
Tiêu Trần nhân tính oán hận nhưng không nói nên lời, huống hồ Tiêu Trần ma tính nói đúng, lĩnh vực của mình có lẽ là năng lực vô nghĩa nhất.
Năng lực triệu hồi nhân quả của bản thân, chỉ cần tận dụng tốt nó sẽ mạnh hơn không biết bao nhiêu lần so với hiện tại.
Nhưng sự thật trước mắt đã được thiết lập, không thể nào thay đổi được.
Tiêu Trần nhân tính cũng không phải là một người xoắn xuýt, cười ha hả nói lái sang chuyện khác: "Chia bài rồi nè!"
Nhìn thấy Tiêu Trần nhân tính bắt đầu chia bài, hai người còn lại cũng ngồi nghiêm chỉnh.
Một bộ bài tú lơ khơ bình thường không có gì lạ đã biến thành màu đen như mực khi nó bị Tiêu Trần ma tính nắm lấy.
Còn mười bảy lá bài rơi vào tay Tiêu Trần thần tính đã biến thành một tia sáng thần thánh màu vàng kim.
Thế nhưng những lá bài trong tay của Tiêu Trần nhân tính đáng thương thì không có nhiều thay đổi lắm, chỉ là bao phủ một lớp màu xám nhạt.
"Số mệnh thời đại chung có mười đấu, hai người các cậu chia đều nhau, phi, tại sao chứ?" Tiêu Trần nhân tính cừa sắp xếp các lá bài trên tay vừa chua xót móc mỉa.
Nhìn lá bài trên tay, nước mắt của Tiêu Trần nhân tính suýt chút nữa rơi xuống.
Ba bốn năm sáu tám, không có bảy.
Mười J Q K, không A.
Ba con ba, ba con năm, ba con mười, cộng với một đôi sáu, một đôi J, bài to nhất là con K già.
Chơi cái mẹ gì chứ, đầu hàng mẹ luôn cho rồi.
"Gọi Địa Chủ." Tiêu Trần tức giận nghiến răng, trực tiếp lật thẻ bài Địa Chủ.
Tuyệt vời, một con sáu, một đôi tám, đó là tiết tấu đi tìm chết.
"Gấp đôi." Tiêu Trần ma tính nói với vẻ mặt vô cảm.
"Siêu gấp đôi." Tiêu Trần thần tính cười đến mức người ngã ngựa đổ, lăn qua lăn lại trên mặt đất.
Lúc này, màu xám trên lá bài trong tay Tiêu Trần trở nên nhạt đi một chút, màu sắc lá bài trong tay hai tên kia cũng tối đi vài phần, rõ ràng đang phát ra ánh sáng huỳnh quang.
Nhìn lá bài trên tay, Tiêu Trần nhân tính thật sự muốn thắt bóp chết chính mình.
Cho dù có sự phối hợp của hai người bọn họ, cho dù mình cầm được lá bài gì, mình chắc chắn cũng sẽ thắng, thế nhưng bài nát đến cấp độ này cũng con mẹ nó không hợp lý tí nào cả.
"Đôi sáu." Tức thì tức nhưng vẫn phải chơi bài.
"Hơn." Tiêu Trần thần tính vui vẻ đánh ra một đôi K.
"Nổ." Tiêu Trần ma tính móc ra đôi Vương ném thẳng xuống.
Ánh sáng huỳnh quang màu đen trên đôi Vương phóng ra, gần như làm chói mắt chó của Tiêu Trần nhân tính.
"Cậu nổ tôi làm gì chứ, cậu có bị bệnh không hả!" Tiêu Trần thần tính nhìn thấy không vui.
"Tôi thích." Tiêu Trần ma tính sau đó mặt không biểu tính đáng ra một đôi ba.
"Người tốt cả đời bình an." Tiêu Trần nhân tính vui vẻ nhận lấy.
"Tôi nổ." Tiêu Trần thần tính tiên hạ thủ vi cường, ném xuống bốn con hai.
"Hắc hắc hắc, không chịu nổi rồi đúng không?" Tiêu Trần thần tính đắc ý nhìn Tiêu Trần ma tính.
Ánh sáng huỳnh quang vàng vọt ra, trái tim nhỏ bé của Tiêu Trần lại bị kích thích.
Vào lúc này, nhìn kỹ cơ thể Tiêu Trần nhân tính rõ ràng đã phai nhạt hơn vài phần, dường như có khuynh hướng biến mất.
"Hai vị tổ tông ơi, hai người đang muốn chơi chết tôi đấy à?" Tiêu Trần nhân tính thực sự muốn đi lên bóp chết hai tên thiểu năng này.
Phát hiện ra trạng thái của Tiêu Trần nhân tính không đúng, Tiêu Trần ma tính và Tiêu Trần thần tính cũng không dám lộn xộn nữa.
"Bảy." Tiêu Trần thần tính trực tiếp gỡ bom trong tay.
Ánh sáng huỳnh quang màu vàng nhạt vào thời khắc Tiêu Trần thần tính tháo bom nhòa đi một ít.
Tiêu Trần ma tính suy nghĩ một chút, trực tiếp đánh ra một con hai.
Tiêu Trần nhân tính gần như suýt chút nữa bật khóc, con lớn nhất của mình là K, làm sao có thể chịu nổi chứ.
Tiêu Trần ma tính tiếp tục ra bài, nhưng kết quả là Tiêu Trần nhân tính không đủ khả năng.
Khi Tiêu Trần ma tính sắp ra bài, Tiêu Trần thần tính cũng đã bỏ đi được gần hết các lá bài.

Bình Luận

0 Thảo luận