Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1131: Địa ngục kín người hết chỗ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Ui, ông là ai? Biết tôi à?" Tiêu Trần nhìn nam tử trung niên, có chút tò mò.
"Tôi là Biện Thành vương, tôi cai quản Uổng Tử Thành này." Người trung niên gật đầu nói tiếp: "Tôi đã từng thấy đại nhân một lần, ngài có quan hệ tốt với ông cụ Phong Đô Đại Đế."
Tiêu Trần gãi gãi đầu, có lẽ lúc hắn tới địa ngục đi tìm Lãnh Tiểu Lộ tình cờ gã này ở bên cạnh!
"Tử Thần tỷ tỷ, được rồi được rồi, đừng hù mấy quỷ hồn này."
Bây giờ đã gặp được người quen, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Tử Thần nhẹ gật đầu, quay trở lại với vòng tay.
Biện Thành Vương ôm lấy trái tim nhỏ, sau một hồi sợ hãi, mới cẩn thận hỏi: "Đại nhân, nữ tử vừa rồi là ai?"
"Tử Thần chính thống, nhưng không phải Tử Thần của thời đại này."
"Tử Thần?" Biện Thành Vương đứng hình, xem ra đầu năm nay hình như không có danh xưng này.
Tiêu Trần tùy tiện đáp lại đôi câu, sau đó hỏi: "Lãnh Tiểu Lộ có ở đây không?"
"Thưa có, đại nhân, ngài đi theo tôi." Biện Thành vương dẫn đường đi qua Uổng Tử Thành.
"Mà này, tại sao bây giờ trong thành lại có nhiều oan hồn vậy?" Trên đường đi, Tiêu Trần phát hiện số lượng oan hồn vượt xa dự tính của mình.
"Chao ôi!" Biện Thành vương bất đắc dĩ thở dài.
"Sao, xảy ra chuyện gì vậy?" Tiêu Trần cau mày.
"Mấy năm trước xảy ra vấn đề. Không biết vì sao, thỉnh thoảng Luân Hồi điện lại rung chuyển bất an."
"Vì đầu thai an toàn, trong khi rung chuyển, Phong Đô Đại Đế sẽ phong bế cửa Luân Hồi, điều này cũng tạo thành sự kéo dài đầu thai."
"Có rất nhiều oan hồn đã đến thời điểm, phải đi đến Sâm La điện để nhận bản án của mình."
"Nhưng bởi vì Luân Hồi rung chuyển, làm cho rất nhiều hồn phách bị ngừng lại, cho nên họ chỉ có thể chờ đợi ở đây."
"Đã tìm ra nguyên nhân rung chuyển chưa?" Tiêu Trần hỏi.
Địa ngục Địa Cầu là nơi quan trọng phụ trách Luân Hồi độc nhất vô nhị, nếu xảy ra vấn đề gì có thể sẽ tạo thành một phần Thiên Đạo sụp đổ.
"Chưa, Phong Đô Đại Đế ngài ấy cũng đã thử đi tìm, chỉ nói nhìn thấy dòng sông Nghiệp Hỏa đang điên cuồng gào thét, còn lại cũng không có tiến triển gì."
Biện Thành vương giật giật bộ râu thưa thớt của mình, mặt mũi đầy ưu sầu.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, thì địa ngục sẽ kín người hết chỗ, đó mới là vấn đề lớn.
Tiêu Trần đoán chừng bộ râu thưa thớt đó sẽ bị gã giật không còn một sợi.
"Dòng sông Nghiệp Hỏa?" Tiêu Trần suy nghĩ một chút, đột nhiên nhớ tới dòng sông Nghiệp Hỏa Minh Bộ.
Tên xui xẻo Minh Ti hình như cũng đã nói từ khi Hỏa Liên bị Tiêu Trần ma tính lấy đi, dòng sông Nghiệp Hỏa vẫn xao động bất an, khiến toàn bộ minh vực cũng bắt đầu rung chuyển.
"Chẳng lẽ có mối liên hệ nào đó giữa hai việc này?"
Tiêu Trần vuốt vuốt cằm của mình, phát hiện mình không có râu, cười khan hai tiếng.
"Tìm con chó ngốc đó hỏi tí vậy!" Tiêu Trần nghĩ nghĩ, cảm thấy đó là một biện pháp.
Dù sao cũng là Đại Đế, suy nghĩ một lát sẽ có rất nhiều cách.
...
Trong đại điện Phong Đô.
Một người tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần, mặc áo long bào, đang nằm trên long ỷ.
Mái tóc dài vàng óng xõa ra như thác nước.
Lãnh Tiểu Lộ càng ngày càng xinh đẹp, liếc mắt nhìn qua, dáng vẻ này có cân sức ngang tài với Cẩu Đản.
Một vị tướng mặc áo giáp trắng ưu sầu nhìn ra bên ngoài đại điện.
Uy áp truyền đến từ Uổng Tử Thành vừa rồi khiến hắn ta có chút bất an.
Nhưng hắn ta không thể rời khỏi bên cạnh Lãnh Tiểu Lộ, nếu có chuyện gì xảy ra với Phong Đô Đại Đế, không ai có thể đảm đương nổi trách nhiệm này.
Lãnh Tiểu Lộ buồn chán lăn qua lộn lại trên chiếc long ỷ to lớn.
"Ôi chao, rốt cuộc chuyện gì xảy ra với Luân Hồi điện vậy nè, tôi muốn đi ra ngoài chơi."
Lãnh Tiểu Lộ vừa lăn qua lăn lại, vừa lẩm bẩm.
Bạch giáp tướng quân hơi dở khóc dở cười, đã nhiều năm vậy rồi, mà Vương nhà mình vẫn muốn chạy ra ngoài đi dạo như cũ, hoặc là nhắc đến Tiêu Trần ca ca.
Mặc dù tướng quân nói với cậu ta là Tiêu Trần đã chết trận rồi, nhưng Lãnh Tiểu Lộ hoàn toàn không tin điều đó.
Lãnh Tiểu Lộ luôn nói: "Tiêu Trần ca ca, một ngày nào đó sẽ đến gặp cậu ta đó."
Mặc dù Lãnh Tiểu Lộ khăng khăng cho rằng Tiêu Trần chưa chết, bạch giáp tướng quân vẫn thường xuyên nhìn thấy Lãnh Tiểu Lộ lén lau nước mắt khi không có người.
Có lẽ trong lòng Lãnh Tiểu Lộ đã thừa nhận sự thật Tiêu Trần đã chết trận, bạch giáp tướng quân nghĩ.
"Ngồi không có tướng ngồi, đứng không có tướng đứng, cậu làm hoàng đế kiểu đó à?"
Nghe thấy giọng nói này, Lãnh Tiểu Lộ đang buồn chán lăn qua lăn lại, đột nhiên sửng sốt.
Sau đó Lãnh Tiểu Lộ nhảy lên như một con hồ điệp xuyên hoa.
"Tiêu Trần ca ca."
Bóng dáng Lãnh Tiểu Lộ lao thẳng vào ngực Tiêu Trần.
Bạch giáp tướng quân sững sờ tại chỗ.
"Đúng là hắn."
...
"Ây yo, thật không thể tin được, tại sao càng ngày càng xinh đẹp vậy nè?"
Tiêu Trần véo mạnh mặt Lãnh Tiểu Lộ, lắc lư từ bên này sang bên kia.

Bình Luận

0 Thảo luận