Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1845: Cô nương thú vị (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Đại Đế ca ca, mỗi ngày anh làm những gì?"
"Đại Đế ca ca, anh có con hay không, con trai hay là con gái? Chắc chắn rất đáng yêu."
"Đại Đế ca ca có cần ăn mỗi ngày không? Ăn cái gì?"
Nguyệt Hoàng vui vẻ hỏi một ít vấn đề lông gà vỏ toir, xưng hô cũng thành công thăng cấp đến Đại Đế ca ca.
Tiêu Trần bị hỏi đau cả đầu, thậm chí đến sau cùng, ngay cả vài ngày tắm mấy lần, đổi mấy lần y phục đều hỏi.
Bàn Cổ Tà Tướng ở một bên nín cười, cô nương này thực sự quá thú vị.
Hàn huyên ròng rã ba giờ, Tiêu Trần chẳng bao giờ nghĩ tới, một cô gái tại sao có thể có nhiều vấn đề ly kỳ cổ quái như vậy.
"Khụ khụ." Cuối cùng Tiêu Trần lúng túng ho khan hai tiếng, muốn kết thúc đối thoại.
"Đại Đế ca ca không thoải mái sao, chỗ em còn có nước Thiên Thanh, uống ngon, ngọt ngào." Nguyệt Hoàng vui vẻ lấy ra một cái bình ngọc nhỏ.
"Không có việc gì." Tiêu Trần khoát tay, đi về phía Bàn Cổ Tà Tướng nháy mắt.
Bàn Cổ Tà Tướng lên đường, "Cô nương, chúng tôi còn có việc gấp, có chuyện gì về sau nói cho cô sau có được hay không?"
Nguyệt Hoàng có chút ngượng ngùng gãi đầu, "Xin lỗi dây dưa mấy người quá."
"Không có việc gì." Tiêu Trần khoát tay, "Bắt đầu truyền khí vận, tôi sẽ bảo vệ tốt các người."
Nguyệt Hoàng gật đầu, ngũ sắc trên người đột nhiên bay vút lên.
Tiêu Trần đưa tay rạch một cái, không khí bị vẽ ra một khe hở màu xám tro, một khí tức không thể diễn tả lộ ra từ trong khe.
"Tất cả do tôi gánh chịu, làm phiền ngài chặt đứt nhân quả giữa bọn họ."
Trong kẽ nứt không có bất kỳ hồi ứng nào, chỉ có một cánh tay khô to lớn duỗi ra.
Trên cánh tay to có một luồng khí tức thương lão không thể gọi tên, khiến cho Bàn Cổ Tà Tướng cùng với Nguyệt Hoàng suýt chút nữa tâm thần thất thủ.
"Làm tốt việc nên làm, những thứ khác không cần quản." Giọng nói của Tiêu Trần vang lên bên tai hai người.
Giọng nói của Tiêu Trần, khiến cho tâm thần kích động của bọn họ dần dần bình ổn trở lại.
Tiếp theo đó thần quang ngũ sắc trên người Nguyệt Hoàng trực tiếp lao về phía Bàn Cổ Tà Tướng, điên cuồng tiến nhập vào thân thể của hắn.
Toàn bộ Thiên Hoàng đại thế giới trong thời khắc này gió nổi mây cuộn, tựa hồ như ám thị điều gì đó chuẩn bị phát sinh.
Nhưng chuyện khí vận, huyền diệu khó giải thích, không ảnh hưởng đến hiện tại mà là ảnh hưởng đến tương lai, vì vậy cho dù các tu sĩ của Thiên Hoàng đại thế giới có biết sắp có chuyện xảy ra thì cũng không thể làm gì được.
Cánh tay già nua kia, nhẹ nhàng ấn xuống, bao trùm lấy hai người tái giá số mệnh.
Tiêu Trần ngồi ở bên cạnh, cũng không biết bứt được một cành cây ở chỗ nào, gọt cành cây thành trường đao, bắt đầu vẽ lên thân đao.
Toàn bộ quá trình kéo dài đại khái là ba mươi phút, sau khi kết thúc rồi cánh tay lớn kia cũng không hề dừng lại, rất nhanh thu lại vào trong khe nứt.
Bàn Cổ Tà Tướng tiếp nhận vận khí xong, cong người đối với Nguyệt Hoàng, biểu đạt ý cảm ơn.
Giờ khắc này thần vận trên người Bàn Cổ Tà Tướng, đã có sự khác biệt rất lớn so với trước đây.
Cỗ tà khí đã tiêu tán đi không ít, chính khí lại nhiều lên rất nhiều.
Tiêu Trần nhìn sự biến hóa của Bàn Cổ Tà Tướng, âm thầm gật gật đầu, cuối cùng Bàn Cổ đại thần phân ra rồi, sau đó oán niệm dâng lên trời, tín niệm tâm hướng thương sinh vẫn còn đó.
"Nha đầu đến đây." Tiêu Trần cười cười vẫy tay với Nguyệt Hoàng.
Nguyệt Hoàng cũng rất vui mừng, không có sự ràng buộc của khí vận, cô có thể không cần phải sợ hãi mỗi ngày rồi.
Nhảy đến bên cạnh Tiêu Trần, ngọt ngào gọi một tiếng: "Đại Đế ca ca."
Tiêu Trần xoa xoa đầy nha đầu, đưa thanh mộc đao trong tay cho cô.
"Tôi khắc ba chiêu Thiên Chinh Quyết trên đó, coi như là bồi thường nhỏ cho cô, nếu như có nguy hiểm, chỉ cần vung đao là được."
Nghe thấy những lời tự tin của Tiêu Trần, hai mắt Nguyệt Hoàng đầy sao nhỏ, gật mạnh đầu. "Ừm ừm, em nhớ rồi."
"Nếu có một ngày gặp được nguy cơ quá lớn, hãy mang theo tinh thần của chính mình đến đây tìm tôi." Tiêu Trần vẽ bản đồ sao trên không trung.
Nguyệt Hoàng gật đầu, "Đại Đế ca ca, em nhớ kỹ rồi."
Tiêu Trần mỉm cười, hắn rất thích cô gái này, không phải là quan hệ nam nữ, thích cô ấy là một loại trách nghiệm, trách nhiệm với tư cách là Đại Đế.
Chia tay Nguyệt Hoàng, Tiêu Trần và Bàn Cổ Tà Tướng quay trở lại khoảng không.
Giờ phút này, hư không vô cùng sôi động, đông đảo tu sĩ tụ tập, ồn ào vô cùng.
"Thiên Thủy Thành của tôi phải có bốn tinh thần hệ thủy."
"Ha ha, khẩu khí Thiên Thủy Thành ngươi thật lớn, đều có thể kéo lại đây."
"Ta không quan tâm ngươi phân chia như thế nào, Vô Tâm Kiếm tông chỉ cần ba tinh thần hệ kim."
Tiếng động truyền đến tai Tiêu Trần, trong mắt Tiêu Trần đầy vẻ mất kiên nhẫn.
Đám cháu trai này thế mà lại bắt đầu phân chia những thứ của riêng mình.

Bình Luận

0 Thảo luận