Trong cái chết của Tiêu Trần lúc trước, có thể nói Quân Vô Tiện chính là mồi dẫn lửa.
Hơn nữa nếu là không có Tiêu Trần, sợ rằng giờ xương cô đã sắp lạnh cả rồi.
Quân Vô Tiện mang theo số lượng lớn nhân mã chạy tới, e rằng không dưới ngàn người.
Xem ra Thiên Kích tông vẫn rất coi trọng Kính Hoa tông.
Thiên Kích tông bây giờ có thể nói là binh hùng tướng mạnh, chỉ tính đệ tử có năng lực thì đã vượt qua vạn người.
Thế lực với kích thước như vậy đã có thể chống lại một số tông môn trên trung đẳng ở những đại lục khác.
"Quả nhiên là mày?" Quân Vô Tiện nhìn Tiêu Trần, đôi mắt cực nóng.
Nghe lời miêu tả của Tống Tín Nhân, Quân Vô Tiện cũng đã hơi hoài nghi đứa trẻ xuất hiện ở trấn Lạc Thủy chính là Tiêu Trần.
Hiện tại sau khi tự mình xác nhận xong, Quân Vô Tiện phải cảm thán, trời cao đúng là đối xử không tệ với gã.
Mấy năm nay không chỉ tài nguyên tu hành không ngừng, cảnh giới thực lực vững vàng kéo lên.
Mà phương pháp phục sinh bị bỏ qua ba năm trước đây, ngày hôm nay lại tự động đưa tới cửa.
"Bạch cô nương, từ lần gặp mặt trước đến nay vẫn khoẻ chứ." Quân Vô Tiện mỉm cười nói với Bạch Tử Yên.
Nhìn Quân Vô Tiện như vậy, ai không biết còn tưởng rằng hai người là hảo hữu chí giao cơ đấy?
Tiêu Trần nhìn bộ dạng ôn hòa nhĩ nhã của Quân Vô Tiện thì thấy phiền.
Rõ ràng là người xấu đến tận trong xương, thế mà cứ muốn giả bộ hạo nhiên chính khí.
Tiêu Trần chán ghét nhíu mày.
Chút động tác nhỏ này không có tránh khỏi ánh mắt của Tu Xà.
"Đại Đế, tôi giúp ngài đánh chết gã ta nhé?" Tu Xà thận trọng hỏi.
Tiêu Trần gật đầu: "Đánh gần chết là được, để lát nữa tôi cho gã ta ăn phân."
Thân hình của Tu Xà đột nhiên biến mất tại chỗ, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Quân Vô Tiện.
Sắc mặt Quân Vô Tiện chợt biến: "Nửa bước Vô Chỉ Cảnh."
Nửa bước Vô Chỉ Cảnh, có thể nói là sức mạnh mạnh nhất có thể hiển hiện ra trên thế gian.
Trên toàn bộ Trung Nguyên đại lục, trong các nhân vật mình đã biết cũng không có ai là nửa bước Vô Chỉ Cảnh.
Giờ lại có một người bỗng nhiên xuất hiện một cách khó hiểu.
Quân Vô Tiện ý thức được sự tình không thích hợp, nhìn bàn tay to bắt mình mình, Quân Vô Tiện nổi da gà khắp người.
Đột nhiên cả người gã hóa thành một luồng huyết vụ, đột nhiên biến mất tại chỗ.
"Huyết Độn, Quân Vô Tiện muốn bỏ chạy." Thủy Sanh Sanh hô một tiếng.
Thủy Sanh Sanh vừa dứt lời, Tu Xà đã đạp mạnh chân lên mặt đất.
"Người không biết không sợ, việc Đại Đế muốn làm, một con sâu nho nhỏ như ông sao lại dám cãi?"
Lúc này Tu Xà vẫn không quên nịnh hót một đợt, vết rách kinh khủng chậm rãi lan tràn từ dưới chân Tu Xà.
"Ầm!"
Trong vòng trăm mét xung quanh, toàn bộ mặt đất đều bị đạp lõm xuống.
Cơ thể của Tu Xà như đạn pháo đánh tới ngọn núi lớn phía xa.
Sắc mặt Quân Vô Tiện tái nhợt không ngừng xuyên qua không trung, trong nháy mắt gã đã trở về trong Thiên Kích tông.
Toàn thân gã là lớp huyết châu, dùng phương pháp Huyết Độn, cảnh giới của gã sẽ trực tiếp lùi xuống một cảnh.
Quân Vô Tiện cắn răng, kiểu gì cũng không ngờ lại có một nửa bước Vô Chỉ Cảnh đột nhiên nhảy ra.
May là đúng lúc dùng Huyết Độn trốn đi, nếu không e là đã bị đại hán kia đánh chết tại chỗ.
Tuy rằng cảnh giới chắc chắn bị lùi xuống, thế nhưng cuối cùng vẫn giữ được cái mạng nhỏ.
Ngay tại lúc Quân Vô Tiện đang âm thầm may mắn mình đã lựa chọn chính xác thì chỗ ở Thiên Đô Phong của gã lay động kịch liệt.
Toàn bộ cung điện đột nhiên sụp xuống, một luồng khí tức cực kỳ kinh khủng ập xuống đầu.
Mọi chuyện xảy ra thực sự quá đột nhiên, nhìn bàn chân lớn đó của Tu Xà, Quân Vô Tiện bị hù suýt chút nữa thì ngất xỉu tại chỗ.
"Ầm!"
Tu Xà đạp chân thẳng lên vai Quân Vô Tiện.
Cả người Quân Vô Tiện đều bị lõm vào trong núi lớn.
Tu Xà giơ nắm tay như bao cát, đánh mạnh vào Thiên Đô Phong.
"Rắc, rắc."
Vết rách kinh khủng liên tục xuất hiện trên thân núi.
Năng lượng phun ra như suối, Quân Vô Tiện bị nện vào núi lại bị phun bắn ra ngoài.
Lòng núi bị hai cú đấm này đánh vỡ hơn nửa.
Nhìn từ xa, toàn bộ Thiên Đô Phong giống như bị thứ gì bổ đôi.
Ngọn núi rung lắc kịch liệt, tựa như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Tu Xà bóp cổ Quân Vô Tiện bay ra ngoài, thân hình cao lớn hóa thành vệt sáng đen biến mất trong không trung.
Trong trấn Lạc Thủy, hơn một nghìn tu sĩ Thiên Kích tông nhìn chằm chằm mấy người Tiêu Trần.
Những tu sĩ này bởi vì cảnh giới không đủ, căn bản không thấy rõ vừa mới xảy ra chuyện gì.
Bọn họ đều cho rằng phó tông chủ và đại hán kia đi thiên ngoại đấu nhau một mình.
Bây giờ bọn họ rục rịch đối mặt với mấy người Kính Hoa tông.
Mặc dù chỉ luận về thực lực thì không bằng các trưởng lão của Kính Hoa tông, thế nhưng về số lượng bọn họ lại chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận