Nhưng người tu hành vẫn là người tu hành, dù không sử dụng được thần thông thì cơ thể vẫn vô cùng cứng rắn. Một con robot sao có thể phá vỡ phòng ngự của lão được chứ.
"Giúp tôi tí đi, phá vỡ lớp phòng ngự đó cho tôi."
Tiêu Trần nhân tính ôm cổ Tiêu Trần ma tính, không ngừng làm nũng, sắp hôn đến nơi rồi.
Tiêu Trần ma tính trợn trắng mắt, nhéo nhéo nanh mèo nhỏ của đối phương, đạp nhẹ dưới chân một cái.
Từng gợn sóng dao động đen kịt như sóng nước lăn tăn lan tràn về phía m Phong lão quỷ.
Chỉ nháy mắt, m Phong lão quỷ giống như đã rơi vào hầm băng. Dường như trong kinh mạch bỗng mọc lên vô số gai băng, đâm lão đau đến mức không muốn sống nữa.
"Cậu tàn nhẫn ghê á. Bảo cậu phá vỡ phòng ngự thôi, thế mà lại phá hỏng kinh mạch của người ta luôn."
Tiêu Trần nhân tính giả vờ lắc đầu, rồi nhấn điều khiển từ xa thêm vài lần.
"Đâm cho tao, đâm mạnh vào, trước tiên cứ đâm tầm một tiếng rồi tính tiếp."
Mọi người nghe thấy đều thấy tê dại hết cả da đầu. Thằng nhóc biến thái này là ma quỷ hả trời?
"Dùng cái này đi."
Tiêu Trần nhân tính lấy một cái chày cán bộ cỡ lớn từ miệng quái ngư ra.
Lúc này, mọi người không chỉ tê dại da đầu mà còn toát hết cả mồ hôi hột
"Cho ông ngứa chim này, bạo cúc ông luôn? Haha..."
Tiêu Trần nhân tính cười như một ác quỷ.
Tiêu Trần ma tính nhìn cái chày cán bộ còn thô hơn cánh tay của mình, hoa cúc bỗng siết chặt.
Hắn ôm nhóc biến thái này lên, nhanh chóng tiến về Đại Bạo diễm.
"Cậu làm gì thế? Tôi còn chưa chơi chán mà!" Tiêu Trần nhân tính nhe răng trợn mắt gào toáng lên.
Tiêu Trần ma tính không thèm để ý đến tên bệnh tâm thần này.
"Ấy ấy ấy, cậu gỡ bỏ giam cầm cho người ta đi chứ, nếu không thì người ta chuồn kiểu gì."
Tiêu Trần nhân tính chỉ vào Tử Linh Lung đang đứng yên bất động, không thể nhúc nhích được.
Tiêu Trần ma tính không kiên nhẫn đạp xuống mặt đất, hư không bỗng truyền đến những tiếng lách cách như thủy tinh vỡ.
Sau đó mọi người đột nhiên phát hiện mình có thể di chuyển.
Ở phía xa, trong mảnh âm khí bao phủ mấy ngàn dặm hư không có đội quỷ quân khổng lồ đang bày sẵn trận địa, sẵn sàng đón quân địch.
Đội quân quỷ này chỉ chờ Minh Tư ra lệnh sẽ lao ra cướp Tử Linh Lung.
Minh Tư vốn đang tràn đầy tự tin, thế mà khi nhìn thấy bóng dáng kia thì lập tức tát mình một cái.
"Con mẹ nó, xui dữ vậy. Sao đi đâu cũng có thể đụng phải tên sát thần này chứ, chúng ta mau rút lui."
Minh Tư không chút do dự, lập tức dẫn đại quân rời khỏi nơi này.
Một số người biết thức thời nhưnh cũng có kẻ không biết chữ chết viết như thế nào.
Ở đây ngoại trừ một số người cực kỳ cá biệt, đã từng nhìn thấy bản thể của Tiêu Trần như Trương Đại Pháo và Minh Tư thì mới biết được thân phận của hắn. Những người còn lại thì cơ bản là không nhận ra hắn.
Hơn nữa, vừa rồi thời gian và không gian ngừng lại đúng là quá ảo. Đến tận bây giờ, một số người vẫn còn chưa phản kịp ứng lại.
Còn một số người thì vì khoảng cách quá xa, hoàn toàn không thể nhìn thấu tu vi của Tiêu Trần ma tính.
Khí tức như có như của hắn cũng khiến họ lầm tưởng đấy chỉ là một kẻ tu hành yếu nhớt mà thôi.
Có rất nhiều người từ xa len lén lượn theo, chờ cơ hội đục nước béo cò.
Ngược lại, những người ở đây đã tận mắt nhìn thấy m Phong lão quỷ bị hai tên điên này đâm nát cả cúc thì lập tức quay đầu, bịt mông chạy thẳng.
Tiêu Trần nhân tính quay đầu lại nhìn, phát hiện m Phong lão quỷ đã ngủm củ tỏi từ đời nào rồi.
Kinh mạch lão đã bị Tiêu Trần ma tính làm hỏng, chỉ sợ là cơ thể đã bị năng lượng của bản thân lão đâm thủng thành cái sàng từ lâu rồi.
Cho dù mình không thông ass thì lão cũng chẳng sống nổi.
...
Tử Linh Lung ôm Thiết Tháp đang hấp hối, ngơ ngác nhìn theo bóng lưng của Tiêu Trần ma tính.
Cuối cùng, nước mắt cũng lăn dài trên khuôn mặt cô ta.
"Đừng nhìn nữa, lão chết ngắc từ đời tám ngoánh nào rồi."
Tiêu Trần nhân tính nháy mắt với Tử Linh Lung, sau đó bĩu môi với Tiêu Trần ma tính.
Lúc này Tử Linh Lung mới phản ứng kịp, vội vàng ôm Thiết Tháp đuổi theo Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính dừng lại bên cạnh Đại Bạo diễm. Dường như ngọn lửa khủng bố đang cháy bừng bừng này đã cảm nhận được điều gì đó nên bắt đầu run rẩy dữ dội.
"Ra đây." Tiêu Trần ma tính lạnh lùng hô lên.
Một lúc sau, ngoại trừ ngọn lửa bùng cháy dữ dội thì xung quanh vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì.
"Nó xem thường cậu kìa, đập nó đi."
Tiêu Trần nhân tính lại bắt đầu xúi bẩy Tiêu Trần ma tính làm chuyện xấu.
Tiêu Trần ma tính giơ tay, nhẹ nhàng phẩy về phía trước.
"Đến."
Trong chớp mắt, hư không bỗng chấn động kịch liệt.
Hàng loạt tiếng ầm ầm từ xa truyền lại, như thể có hàng trăm triệu đại quân đang giẫm đạp trên đại địa, khí thế vô cùng to lớn.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận