Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 689: Hiện trường tinh thần phân liệt cỡ lớn 4

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Tiêu Trần ma tính liếc mắt, yên lặng nằm xuống trên quan tài.
Tiêu Trần nhân tính một phát bắt được bàn tay nhỏ của Tiêu Trần thần tính: "Huynh đệ, trước khi chết tôi muốn nghe kết quả dự đoán, cậu có thể thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ này của tôi không?"
Tiêu Trần thần tính ngờ nghệch nhìn Tiêu Trần: "Cậu không chết được, cậu không trúng thuật thức, thần hồn của cậu hoàn hảo không chút tổn hại mà!"
"Phốc!" Tiêu Trần nhân tính suýt chút nữa thì xỉu vì tức.
Lúc này chất lỏng đục ngầu phía dưới càng lúc càng dâng cao, trôi ở phía trên quan tài, đồng thời không ngừng chấn động.
Tiêu Trần thần tính biến sắc, đưa tay vẽ mấy ký hiệu trong hư không.
Ký hiệu ngưng tụ không tan, phát ra từng đợt kim quang, trấn áp chất lỏng tán loạn phía dưới.
Cảm thụ được luồng khí tức tà ác bên dưới càng ngày càng lớn mạnh.
Tiêu Trần thần tính nhức đầu, nghiêm túc hỏi: "Mấy người hẳn là đã từng đi Vực sâu hư không đi?"
Tiêu Trần ma tính liếc mắt, không trả lời.
Tiêu Trần nhân tính lắc đầu: "Chưa từng đi qua, nhưng đã từng nghe nói qua."
"Tôi đi rồi." Mặt Tiêu Trần thần tính kiêu ngạo.
"Tôi đi qua đó tính một quẻ, thấy một ít thứ không tốt."
Tiêu Trần thần tính nói xong, vẻ mặt mong đợi nhìn Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần nhân tính lườm hắn: "Cậu nói tiếp đi!"
"Vì sao cậu không hỏi tôi nhìn thấy cái gì?" Tiêu Trần thần tính có chút mất mát.
"Rồi rồi, tiểu tổ tông của tôi, cậu nhìn thấy cái gì?"
Đối với tính trẻ con của con hàng này, Tiêu Trần nhân tính thật sự là bó tay.
"Ừ." Tiêu Trần thần tính vui vẻ gật đầu: "Tôi nhìn thấy đại tai ách."
"Đại tai ách gì cơ?" Tiêu Trần nhân tính rất tự giác hỏi.
Tiêu Trần thần tính vui cười đến mức mắt đều híp lại, lần đầu tiên nghĩ bao cỏ này thật đáng yêu.
"Có một đại gia hỏa chạy ra từ bên trong." Tiêu Trần thần tính tựa hồ muốn hình dung lớn đến cỡ nào, hắn dùng hai tay vẽ một vòng tròn lớn.
"Từng đấy?"
"Ừ lớn từng đấy."
Tiêu Trần nhân tính nhìn tên đần vẽ cái vòng tròn vừa phải, thật sự muốn đi tới dùng một cái búa gõ chết hắn.
"Cụ thể một chút."
Tiêu Trần thần tính gật đầu, một vệt kim quang bắn ra.
Kim quang hình thành nên một hình ảnh trên không trung.
Hình ảnh hơi mờ, tuy rằng nhìn không quá rõ ràng, nhưng sắc mặt Tiêu Trần nhân tính và Tiêu Trần ma tính đồng thời thay đổi.
Trên tấm hình là một tấm bản đồ trời sao, mà ở giữa trời sao, một con mắt thật to xuất hiện ở nơi đó.
Mặc dù ở trên tấm hình nhìn qua con mắt này không lớn, thế nhưng có vật tham chiếu là ngôi sao đấy.
Nếu như nó thực sự lộ ra chân thân, sợ rằng cả bầu trời sao sẽ trực tiếp bị đè sập.
"Cái thứ này ăn thuốc kích thích lớn lên đúng không." Tiêu Trần nhân tính thực sự không nhịn được than thở.
"Con mắt rách này có liên quan gì tới việc kia thế?" Tiêu Trần nhân tính hỏi.
Tiêu Trần thần tính gật đầu: "Ban nãy tôi đã tính lại, phát hiện thời gian đại tai ách tới trước."
"Tới trước, có ý tứ gì?"
Tiêu Trần thần tính suy nghĩ một chút: "Nói với cậu cậu cũng không hiểu, bao cỏ."
"Cậu..." Tiêu Trần nhân tính thực sự muốn đi tới đánh chết con hàng này.
"Hừ, nói đơn giản chính là có người cải biến chuyện sắp xảy ra trong thời gian tới."
Tiêu Trần thần tính giương cằm, bộ dạng cậu làm gì được tôi.
Không khí lại lâm vào sự yên tĩnh, Tiêu Trần thần tính cũng không mở miệng nói tiếp.
"Ôi." Tiêu Trần nhân tính trở mình, thái độ cậu thích nói thì nói.
Tiêu Trần thần tính có chút luống cuống: "Ai ya, cậu đừng như vậy chứ! Tôi nói còn không được sao."
"Vậy cậu nói đi chứ!" Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, lăn qua lăn lại ở trên quan tài.
"Ồ!"
"Trước đây tôi đoán là thời gian đại tai ách sẽ phải xảy ra lúc ừm..."
Tiêu Trần thần tính nhắm mắt lại, đánh giá một phen, sau đó mở mắt nói tiếp.
"Hẳn là vào ngày hôm nay của hai ngàn năm sau, thế nhưng ban nãy suy tính lại, đại tai ách thế mà lại tới sớm hơn một ngàn năm."
"Có người thay đổi thời gian, mà chuyện xảy ra trên người Đại ma đầu chính là do thời gian tới bị thay đổi mà thành."
Tiêu Trần nhân tính nhíu mày: "Cậu nói là có người đang nhằm vào chúng ta?"
Tiêu Trần thần tính gật đầu: "Hẳn là đúng đấy, nhưng cũng không thể khẳng định hoàn toàn, cũng có thể là sự kiện ngẫu nhiên."
"Ầy, lung ta lung tung nghe không hiểu, cậu cho một phương án giải quyết là được." Tiêu Trần nhân tính không kiên nhẫn phất phất tay.
"Bao cỏ." Tiêu Trần thần tính bất mãn nói thầm.
"Nếu như muốn giải quyết khốn cảnh trước mắt, thì để dòng sông thời gian đi tu chỉnh tương lai. Nhưng mà hiện tại đã tổn thương thành như vậy, chắc chắn không làm được, hơn nữa tính xem thử, đoán chừng cũng sẽ dính vào đại nhân quả, đến lúc đó không chừng sẽ gây ra nhiễu loạn gì đó."
Tiêu Trần thần tính gãi đầu nói tiếp: "Mặt khác còn một phương án nữa, đó chính là ba chúng ta độc lập đi ra ngoài, phân tên bại hoại này ra, tự mình trấn áp."

Bình Luận

0 Thảo luận