Toàn bộ không gian bị chiếm cứ với tốc độ cực nhanh, tất cả mọi người không thể không bay lên không trung.
Một luồng khí tức đáng sợ đến tận cùng bốc lên trên bầu trời, một con quái vật khổng lồ dần dần lộ diện.
Đây là một con mãng xà lớn, thân đen dài hàng nghìn trượng, cuộn mình trên mặt đất như núi.
Đôi đồng tử thẳng đứng màu vàng không chút biểu tình nhìn những "con bọ nhỏ" lơ lửng trên bầu trời.
Đôi mắt lạnh lùng đáng sợ đó khiến mọi người ớn lạnh sống lưng.
Dưới cái nhìn kinh hãi này, tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân chẳng qua chỉ là chút đồ ăn đáng thương mà thôi.
Tu Xà, mãng xà lớn nuốt thần trong truyền thuyết, nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh hàng thật giá thật.
Xem bộ dạng như vậy, chỉ cần nó muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Thần Vô Chỉ Cảnh.
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô lớn, từ từ rơi xuống đất.
"Trần Trần." Các trưởng lão sợ hãi hét lên một tiếng, cố gắng ngăn cản Tiêu Trần.
Tiêu Trần liếc mắt vỗ hồ lô lớn, tốc độ của hồ lô lớn nhanh hơn một chút.
Các cô còn chưa kịp động thân, Tiêu Trần đã đáp xuống trên đất.
Nhìn bóng dáng nhỏ bé của Tiêu Trần, các trưởng lão liền không chút do dự đuổi theo.
Tu Xà nhìn các cô gái đang tiến lại gần, há ra cái miệng đầy máu, muốn nuốt chửng tất cả.
Tiêu Trần một chân đá vào cơ thể khổng lồ của Tu Xà.
"Ngậm cái miệng hôi thối của mi lại cho ông."
Ánh mắt Tu Xà có chút mờ mịt, dường như nó không hề phát giác ra Tiêu Trần.
Điều này không có gì đáng ngạc nhiên, Tiêu Trần bây giờ là một người bình thường, Tu Xà thậm chí còn lười để ý đến Tiêu Trần.
Tu Xà trừng mắt thè lưỡi, sau một hồi tìm kiếm trên mặt đất, cuối cùng nó cũng tìm được bóng dáng gần như không đáng kể của Tiêu Trần.
"Nhìn cha mi làm cái gì, biến nhỏ lại cho ông, đồ ngu."
Tiêu Trần đá vào đuôi của Tu Xà một lần nữa.
Mọi người nhìn thấy tim đều muốn nhảy ra ngoài, đầu óc tên này có vấn đề sao?
Khóe miệng Điền Phong cong lên khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt tràn đầy vẻ châm chọc.
Một mãng xà lớn đến như vậy, há có sức người có thể chống lại, lão ta đã làm tốt chuẩn bị sẵn sàng chuồn đi bất cứ lúc nào.
"Mi là ai?" Thanh âm của Tu Xà có chút ngu ngơ.
Tu Xà cúi đầu nhìn kỹ Tiêu Trần, không hiểu sao cảm thấy Tiêu Trần có chút quen thuộc.
"Ta là tổ tông của mi, biến nhỏ chút, để ông đây ngẩng đầu nói chuyện với mi đấy à?"
Tất cả mọi người đều mồ hôi nhễ nhại, muốn chết cũng không cần gấp như vậy chứ.
Tu Xà nhìn chằm chằm Tiêu Trần, một lúc sau như nhớ ra điều gì đó, toàn thân nó run lên.
"Đại... Đại... Đại Đế?" Tu Xà lắp bắp, giọng điệu tràn đầy vẻ không thể tin nỏi.
Sau đó, chuyện khiến tất cả mọi người đều choáng váng đã xảy ra.
Cơ thể Tu Xà nhanh chóng co nhỏ lại, cuối cùng biến thành một người đàn ông mạnh mẽ cao khoảng ba mét.
Ngoại trừ đôi đồng tử thẳng đứng kỳ lạ trong mắt, người đàn ông mạnh mẽ không còn một chút đặc điểm nào của loài rắn.
Nhìn Tu Xà, Tiêu Trần cau mày hỏi: "Mi có thù với cái tên phong ấn mi hay là như thế nào?"
Lúc đầu lừa được hắc cầu phong ấn từ chỗ Tiêu Trần ma tính, Tiêu Trần ma tính chỉ nói rằng tên này tham ăn, chịu đánh tốt, nhưng không giải thích mối quan hệ của họ.
Nếu Tu Xà có cừu oán với Tiêu Trần ma tính, muốn Tu Xà làm việc cho mình có lẽ cũng phải tốn chút công sức.
Tu Xà lắc đầu, chắc chắn đứa trẻ trước mặt chính là Thôn Thiên Đại Đế, nhưng có phần không rõ đó là nhân cách nào.
Việc Tiêu Trần có ba nhân cách không phải là điều bí mật trong những sinh linh đỉnh cấp bọn chúng.
Tu Xà nhướng mày nói: "Ta không có thù oán gì với Đại Đế, lúc trước ta ăn hư mất thân thể, là Đại Đế thuận tay cứu ta, phong ấn cho ta từ từ dưỡng thương."
Tiêu Trần vỗ trán, có thể ăn hỏng chính mình đúng là chuyện lạ.
Dường như lúc đầu khi Tiêu Trần ma tính phong ấn hắc cầu cho bản thân, hắn cũng nghĩ đến những tình huống này, nên đã giao nó cho một sinh vật có ân cứu mạng như Tu Xà.
Tiêu Trần chỉ vào đám người trên trời: "Đánh mấy tên ngốc này xuống cho ta."
Tu Xà không chút do dự, bóng dáng đột nhiên biến mất tại chỗ.
Sự thay đổi đột ngột này khiến mọi người hoảng hồn luống cuống tay chân.
Đối mặt với những sinh vật đáng sợ như vậy, họ không có bất kỳ ý nghĩ chiến đấu nào cả.
Điền Phong cũng tự biết, không chút do dự xua tay: "Rút."
Mặc dù Điền Phong và Tu Xà đều là nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh, nhưng giống như đánh cờ vậy, cũng là chín phụ, cũng chia mạnh yếu.
Hơn nữa, Tu Xà rõ ràng là thú tu, thú tu tu luyện không dễ dàng gì, thiên địa có muôn vàn gông cùm xiềng xích, muốn đột phá cũng khó.
Nhưng chỉ cần có thể đột phá, trong cùng cảnh giới, chỉ có võ phu mới có thể đối chiến.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận