Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1453: Đoạt báu vật (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tiêu Trần lấy ra một quả cầu nhỏ phong ấn, ngậm vào trong miệng.
"Bốp bốp bốp..."
Vừa mới làm xong những việc này, một trận vỗ tay đột nhiên vang lên.
Hai bóng người đột nhiên xuất hiện, cách trước mặt Tiêu Trần mười mét, chính là Tọa Địa Diêm La và Quỷ Họa công tử.
"Thần Vô Chỉ Cảnh." Con mắt Tiêu Trần hơi híp lại, sau đó nhét Liên Thương Sinh nhét vào trong vỏ.
Đối mặt với Thần Vô Chỉ Cảnh mà còn là hai người, Tiêu Trần thậm chí không có một chút cơ hội chiến thắng nào cả.
"Bạn nhỏ dùng sức mạnh của một võ phu giết chết tám vị nửa bước Thần Vô Chỉ Cảnh, thật khiến cho người ta mở mang tầm mắt." Tọa Địa Diêm La cười mỉm nhìn Tiêu Trần.
"Nói thẳng ông muốn cái gì đi?" Tiêu Trần cau mày.
"Sảng khoái lắm, lão phu muốn mượn của cậu hai thứ." Tọa Địa Diêm La trông có vẻ cả người lẫn vật vô hại, nhưng ánh mắt tham lam kia lại không thể nào che giấu.
"Đoạt báu vật đấy à?"
Tiêu Trần nhìn Liên Thương Sinh trong tay, sau đó giật giật quần áo trên người mình, trên người hắn chỉ có hai thứ "đáng giá" này.
Về lý do tại sao lại bị để mắt tới, Tiêu Trần đoán, có lẽ là do trận chiến vừa rồi, mới bị bọn họ chú ý tới.
"Đéo cho." Tiêu Trần cười lạnh, có người đánh chủ ý tới trên đầu mình đây này. Thật nực cười biết bao.
Tọa Địa Diêm La ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Bạn nhỏ, những thứ bên ngoài còn quan trọng hơn cả tính mạng sao."
Tiêu Trần biết rỡ nếu gặp một vụ ăn cướp trắng trợn như vậy, thì chẳng thể nào giảng mấy loại đạo lý dư thừa được, ngay cả khi bây giờ giao quần áo và Liên Thương Sinh ra, chính mình cũng sẽ không có cơ hội sống sót.
Đầu lưỡi của Tiêu Trần nhẹ nhàng chọt vào quả cầu phong ấn nhỏ trong miệng.
Trong lòng cảm thấy hơi đáng tiếc khi phải dùng đến một trong số chúng đối với mấy kẻ ngu xuẩn này, nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
Thực lực của Tiêu Trần bây giờ quá miễn cưỡng để đối phó với Thần Vô Chỉ Cảnh, huống chi là hai người.
"Diêm La đại nhân, ngài dối trá quá." Quỷ Họa công tử cười lạnh, trên tay xuất hiện một cây bút lông màu trắng.
"Haha, làm người vẫn có chút lễ phép thì tốt hơn chứ." Tọa Địa Diêm La ôm quyền với Tiêu Trần.
"Hai thằng thiểu năng." Tiêu Trần bất đắc dĩ lắc đầu.
"Nhóc con miệng lưỡi cũng bén nhọn ghê đấy, sắp chết đến nơi rồi mà còn không tự mình hiểu lấy sao?"
Chiếc bút lông màu trắng trong tay của Quỷ Họa công tử đột nhiên bắt đầu vẽ lên không khí trước mặt.
Trên không khí vậy mà lại hiện ra một bức tranh đen đặc.
Từng con ác quỷ không ngừng xuất hiện dưới ngòi bút lông này.
Đám ác quỷ này, mỗi con đều có thực lực không tầm thường, điên cuồng lao về phía Tiêu Trần.
Ngay khi Tiêu Trần chuẩn bị cắn nát quả cầu phong ấn nhỏ, hai bóng người đột nhiên đáp xuống trước mặt Tiêu Trần.
Một công tử văn nhã bị gãy tay phải, đánh mấy tát liền khiến đám ác quỷ đang nhào tới đều tiêu tán.
"Yo, tôi còn tưởng là ai cơ, hóa ra là cái thứ bẩn thỉu nhà cậu đấy à!" Công tử bị gãy tay nhìn Quỷ Họa công tử, âm dương quái khí trào phúng.
Vị công tử lạnh lùng bên cạnh nhìn Tọa Địa Diêm La bằng ánh mắt chán ghét: "Tọa Địa Diêm La, lần trước tôi không đánh chết ông, bây giờ ông lại dở trò giết người đoạt báu vật này sao? Có phải ông lành sẹo nên quên đau rồi phải không?"
Hai người này không phải ai khác mà chính là u Dương Đức và Trần Thiếu Kiệt.
Chỉ là bộ dạng hai người đều mặt mũi bầm dập, hình như mới đánh nhau một trận.
Sự xuất hiện của u Dương Đức và Trần Thiếu Kiệt khiến cho Quỷ Họa công tử và Tọa Địa Diêm La Sơn mồ hôi rơi như mưa.
u Dương Đức là ai?
Là đại công tử của nhà họ u Dương, không nói đến thực lực, danh tiếng của nhà họ u Dương cũng lớn số một trong hư không.
Nhà họ Trần thì càng không cần phải nói, tu sĩ lăn lộn trong hư không nếu chưa nghe nói đến nhà họ Trần sẽ bị người ta cười đến rụng răng đấy.
Còn Trần Thiếu Kiệt là đại diện cho kiểu người có tiền bốc đồng, thực lực của hắn ta cũng là Thần Vô Chỉ Cảnh cao cấp nhất, có thể nói Trần Thiếu Kiệt là bạch mã hoàng tử trong lòng hàng ngàn tiên tử.
Tuy Quỷ Họa công tử và Tọa Địa Diêm La đều là Thần Vô Chỉ Cảnh, nhưng không thể nào so sánh với hai người trước mặt được.
Cũng giống như cờ vây, cả hai đều là cao thủ cửu đẳng cấp quốc gia, nhưng thế cờ phân cao thấp, thực lực cũng phân cao thấp.
"u Dương Đức, Trần Thiếu Kiệt."
Tiêu Trần ngạc nhiên hô lên, nhưng vẻ mặt của Tiêu Trần ngay lập tức thay đổi, biết rõ mình sắp tiêu đời rồi.
Quả nhiên, u Dương Đức và Trần Thiếu Kiệt quay lại nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt hoang mang, gần như đồng thời đặt câu hỏi.
"Tại sao thằng nhóc này lại biết tên của mình?"
Tiêu Trần suy nghĩ một chút, đẩy Tiếu Sương đang ôm mình ra.
Tiêu Trần nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tiếu Sương: "Cô tin tưởng tôi không?"

Bình Luận

0 Thảo luận