Tất cả mọi người nước miếng, người thanh niên này lại là cảnh giới "Ngụy Đế" trên Thần Vô Chỉ Cảnh, cánh cửa cuối cùng bước vào Đế Cảnh trong truyền thuyết.
Truyền thuyết kể khi đến cảnh giới này sẽ có cơ hội chạm đến cảnh giới Đại Đế hư vô mờ mịt.
Mọi người cũng hiểu tiếng rống kia của Trương Đại Pháo, không còn do dự nữa.
Tất cả đều cố gắng hết sức rời khỏi nơi này, chỉ hận cha mẹ sinh mỗi một cặp chân.
"Ngày xưa, Thu Hồng tửu quán của cậu ám sát quốc chủ Thương Long đế quốc tôi, gây rối loạn không yên cho Thương Long đại thế giới tôi, khoản nợ này nên tính rồi nhỉ?"
"Đi!"
Khi người thanh niên nói, Thương Long vạn trượng sau lưng anh ta điên cuồng gầm lên.
Mang theo uy thế vô cùng, nhằm về phía xe ngựa to lớn và sang trọng.
Sự việc thay đổi tức thì, trong chớp mắt đã phát triển đến tình thế đại chiến.
Hai nhị thế tổ của Hạo Nhiên đại thế giới nhìn nhau, không chút do dự rời khỏi nơi này.
Lão tổ bọn họ ẩn nấp ở xung quanh, không xuất hiện, điều đó có nghĩa là bọn họ không có hứng thú lẫn vào vũng nước đục này.
Tần Nhị che trán, nhẹ nhàng lắc lắc.
Chuyện ở Thương Long đại thế giới anh ta có nghe thấy, chỉ là không nghĩ tới Thương Long sẽ bộc phát ở lúc mấu chốt này này.
Tin tức muốn truyền đạt trong này có lẽ hơi nhiều.
Thương Long đại thế giới không chỉ muốn báo thù, chỉ sợ cũng là vì tranh đoạt Tử Linh Lung, bày ra lực lượng.
Tần Nhị cầm một cái khay màu vàng, suy nghĩ một chút, cuối cùng không có xuất thủ.
"Anh, muốn lẫn vào không?" Thiếu nữ tinh quái kia đi tới bên cạnh Tần Nhị, cười hì hì hỏi.
Tần Nhị trừng mắt: "Lẫn cái rắm, phụ hoàng giao Hổ Báo Kỵ cho anh, cũng không phải là dùng để làm chuyện này."
"Hơn nữa xung quanh đây còn không biết bao nhiêu người đang ẩn nấp, lão già muốn làm hoàng tước kia, bây giờ lộ ra át chủ bài, không khác gì tìm đến cái chết."
Thiếu nữ bĩu môi, chỉ vào người thanh niên kia nói: "Người kia còn không sợ."
"Em thì biết cái gì, người ta là cảnh giới Ngụy Đế, tương lai là Đại Đế, cần phải dấu đầu lộ đuôi sao? Đi thôi."
Tần Nhị kéo thiếu nữ, trốn qua một bên.
Lúc này hư không xuất hiện chấn động mãnh liệt, dường như có hàng loạt cao thủ đang chuyển động.
"Thấy không." Tần Nhị chỉ vào trận rung động hư không nói: "Thật đúng là không ít người trốn đi."
Thiếu nữ bĩu môi, có chút khinh thường.
Trong hư không.
Hai lão già đứng cách xa nhau, nhìn chăm chú vào động tĩnh xung quanh Đại Bạo Diễm.
Một lão già trong đó, dáng người đồ sộ dị thường, râu tóc đều dựng, khí phách lộ ra ngoài.
Hắn chính là Vong Tiêu Nhiễm, quân khai quốc của Ngũ Binh vương triều, Hạo Nhiên đại thế giới.
Lão quái vật sống mấy triệu năm trong truyền thuyết.
Vong Tiêu Nhiễm nhìn lão già đối diện sắc mặt hồng hào, mặc áo đạo sĩ, tiên phong đạo cốt cười nói: "Lão quái vật, chuyện lần này có chút phức tạp, ân oán giữa tôi với ông trước kia đặt qua một bên, trước tiên liên thủ cướp con bé kia về đại thế giới của chúng ta rồi nói sau, thế nào?"
Lão già tiên phong đạo cốt tên là Trương Thanh Đan, lão tổ Thiên Địa Môn ở Hạo Nhiên đại thế giới, trong truyền thuyết cũng là lão quái vật.
Trương Thanh Phong suy nghĩ một chút, gật đầu: "Có thể."
Xa hơn, một đội quân quỷ khổng lồ đang rục rịch.
Một người trung niên có khuôn mặt y như cái đồ xỏ giày, tức giận đi tới đi lui ở xung quanh, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
"Nếu không phải là đại ma đầu kia thì Minh Phủ ta cần gì phải dính vào chuyện quỷ quái này chứ. Nguyền rủa mi sớm muộn gì cũng sẽ bị thần lôi hư không đánh cho banh xác."
"Đại nhân sắp đến chưa?" Người trung niên tức giận hét lên.
Một phó tướng thận trọng nói: "Đại nhân nói muốn đi đến chỗ gọi là Địa Cầu, chờ vị đại nhân kia."
"Ừ, ừ, ừ."
Người trung niên tức giận, đập loạn lên đầu mình.
"Lão ngài ơi, rốt cuộc có ngài có phải là người Minh Phủ không vậy trời?"
Phó quan lau mồ hôi trên trán mình. Từ sau khi bị mất Hồng Liên, Minh Tư đại nhân càng ngày càng bất bình thường.
Bây giờ lại còn bắt đầu tự đánh mình nữa chứ.
Vào lúc này ở phía bên kia Đại Bạo Diễm, trong hư không hợt xuất hiện một cánh cửa cực lớn có màu đỏ như máu.
Cửa lớn đỏ ngòm từ từ mở ra.
Bên trong cửa là một đại quân huyết sắc vô tận vô biên.
Một cô gái ăn mặc mát mẻ tột cùng, chỉ dùng vài miếng khôi giáp che khuất những bộ phận quan trọng. Ngay cả cái mông tròn ủm xinh đẹp cũng lộ ra hơn một nửa, mệt mỏi bước ra từ cửa.
"Chí bảo La Hầu Sát Thần Thương của Tu La đại thế giới ta hư hao đã lâu, nên vị trí Tu La Võ Thần mới vẫn còn để trống.
Hôm nay nhất định phái đoạt người tên... cái gì, cái gì ấy nhỉ..."
Cô gái xinh đẹp vỗ mạnh đầu, hình như trí nhớ không được tốt cho lắm.
"Tử Linh Lung." Một lão già tiến đến trước mặt cô gái, thận trọng nhắc nhở.
"Đúng, Tử Linh Lung. Chúng ta nhất định phải đoạt lấy người này. Đây là chuyện liên quan đến việc tu hành sau này của Huyền Tư đại nhân, biết chưa hả?"
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận