"Ngu ngốc, sư phụ nào dạy một tên ngu xuẩn như vậy." Tiêu Trần trong lòng mắng chửi cái tên đầu xanh này, ngoài miệng lại câu được câu không tiếp chuyện.
Tu sĩ phi hành tốc độ cực nhanh, chẳng qua là trong một ngày đã tới đích, là một mảnh biển cả vô biên.
"Cũng không có gì đặc biệt, địa ngục băng rắm chó kia không phải là một thế giới nhỏ bị che giấu sao?" Tiêu Trần trong lòng lẩm bẩm.
"Chư vị." Lúc này, cái tên kiếm tiên Phi Nguyệt lại đứng lên.
Tên này vẻ mặt" Hạo nhiên chính khí" cầm trên tay một vật phát sáng.
Nhìn thấy vật này, tất cả mọi người đều trang nghiêm.
"Như mọi người đều biết, một trong hai vị Ngụy Đế đã phong ấn ác long chính là tổ tiên của tôi. Khi tổ tiên vẫn lạc, hắn đã đập bể cực băng xuống biển và truyền lại chìa khóa phong ấn cho gia tộc." Kiếm tiên Phi Nguyệt nói xong, vẻ mặt "bi thống."
"Phi Nguyệt đại nhân, bây giờ không phải lúc để nói điều này. Ngài gánh vác trách nhiệm nặng nề là trừ ma vệ đạo. Nếu mở phong ấn sớm hơn, ngài sẽ có thể giải cứu những đồng đạo đang chịu khổ sớm hơn."
"Trừ ma vệ đạo, chúng ta nghĩa bất dung từ." Kiếm tiên Phi Nguyệt gật đầu: "Mong rằng chư vị đạo hữu có thể lược trận cho tại hạ."
Tiêu Trần thấy vậy liền bật cười, quả nhiên là danh môn chính đạo, dù sao cũng phải tìm lý do để thay đổi, có lẽ không phải nói dối người khác, mà là nói dối chính mình.
Trong những người tu hành không có kẻ ngốc, đi theo Phi Nguyệt, nếu anh ta thực sự có thể xử lý nữ quỷ, cách cục Thương Lam đại thế giới nhất định sẽ được cải tổ, bọn hắn chính là công thần, sau này phân phối tài nguyên, bọn hắn có thể được ưu tiên.
Mọi người đều hiểu sự gút mắc của lợi ích, giúp Phi Nguyệt là giúp chính bản thân mình.
Nghe được lời của Phi Nguyệt, tất cả những tu sĩ đều tràn đầy năng lượng, thậm chí ngay cả tu sĩ nhỏ không quan tâm bên cạnh Tiêu Trần cũng đã để lộ ra pháp bảo, xông tới.
Tiêu Trần kéo hắn lại, cười nói: "Sư phụ tôi từng nói đứng ở phía sau sống lâu hơn."
Trương Nguyệt cau mày: "Tiêu huynh, nếu có thể nói ra lời đại bất kính này, sư phụ của anh nói thật là không được tốt lắm đâu, trừ ma vệ đạo, đời tôi nghĩa bất dung từ."
Trương Nguyệt nói xong, lại xông lên.
"Tôi..." Tiêu Trần đầu đầy hắc tuyến, đây là kẻ đần nhà ai thả ra vậy.
Tiêu Trần không thèm quan tâm nữa, hắn đứng ở phía sau xem kịch vui, nếu Chân Long đang ở bên bờ vực của cái chết, đòn phản công của nó có lẽ sẽ quét sạch đám người này.
Kiếm tiên Phi Nguyệt không do dự, bóp nát vật trong tay.
Trời đất bỗng nhiên gió nổi mây cuộn, biển lặng đột nhiên bạo phát, mây đen tụ ở trên bầu trời, bầu trời như thể hạ xuống thấp vài phần.
Biển động dữ dội, tạo thành một vòng xoáy lớn không gì sánh được, một tòa thành bằng băng nổi lên từ vòng xoáy.
"Hóa ra là bị ném vào một không gian khác, chẳng trách tiểu gia không tìm được."
Nhìn thành trì băng này, Tiêu Trần gật đầu.
Để có thể kéo thành trì từ dị không gian về, xem ra gã phong ấn Chân Long lúc đầu cũng ra gì phết đấy, ít nhất chiêu thức phong ấn này có thể tiến dần từng bước.
Khi thành trì băng hoàn toàn nổi lên, một cảnh tượng kinh ngạc được bày ra trước mắt mọi người.
Trong thành trì, một con quái vật khổng lồ bị đóng băng chiếm một nửa thành trì.
Cho dù bị đóng băng, mọi người vẫn có thể cảm nhận được cảm giác áp chế vô song, cả đám không thở nổi.
Ai cũng không dám tưởng tượng ngay từ đầu một sinh vật đáng sợ như vậy lại bị phong ấn như thế nào.
Tiêu Trần nhìn Chân Long bị đóng băng, mặc dù nó chưa chết, nhưng khí tức của nó gần như đều không có.
E rằng cũng sắp vẫn lạc rồi.
Tiêu Trần có chút buồn bực, hắn từ trước đến nay giao hảo với Long tộc, nhìn thấy cảnh này hắn cũng không đành lòng.
...
Khi Kiếm tiên Phi Nguyệt nhìn thấy Chân Long bị đóng băng, hắn ta liếm môi, ánh mắt đầy tham lam.
"Mọi người, chuẩn bị sẵn sàng." Kiếm tiên Phi Nguyệt hào hứng nói khi phát hiện ra khí tức Chân Long sắp cạn kiệt, liền phóng ra một đóa sen lửa vàng.
Ngay khi hoa sen lửa vàng xuất hiện, không gian vốn dĩ lạnh lẽo lập tức trở nên nóng bỏng.
Nhưng trong nháy mắt, không khí chung quanh bị hỏa sen thiêu đốt biến dạng.
"Ngu xuẩn." Tiêu Trần vui mừng khi thấy Chân Long này rõ ràng là thuộc tính lửa.
Tổ tiên của mi đã dùng cực băng để trấn áp, nay mi lại dùng dịa hỏa để phá phong ấn, mi thật sự cho rằng nó đã chết?
Những đứa cháu trai này vẫn chưa làm đủ bài tập về nhà, chúng không hiểu sức sống ngoan cường của sinh vật này là như thế nào.
Khi hoa sen lửa vàng đến gần thành trì, lớp băng ngàn năm không tan bắt đầu tan chảy.
Mọi người hồi hộp nhìn Chân Long bị đóng băng, thời gian trôi qua, lớp băng trên Chân Long dần tan biến.
Cơ thể của Chân Long cuối cùng đã được phơi bày trước mắt mọi người.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận