"Đi hay không, không đi tôi cũng đánh ông." Tiêu Trần nhân tính mới lười phí miệng lưỡi nhiều với hắn ta.
"Không đi." Bàn Cổ Tà Tướng lắc đầu chắc nịch.
"Tôi xem ông là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, không đến nhà xí không chảy phân." Tiêu Trần nhân tính quơ nắm tay lên, lập tức đánh trúng viền mắt của Bàn Cổ Tà Tướng.
Bàn Cổ Tà Tướng bị đánh cho mắt nổ đom đóm, viền mắt trong nháy mắt bầm đen một mảnh.
"Khà khà, không chạy nổi chớ gì!"
Tiêu Trần nhân tính vui vẻ nhìn Bàn Cổ Tà Tướng.
Bàn Cổ Tà Tướng hoảng hốt trong lòng, mình chính là hóa thân của ý chí thế giới, toàn bộ Địa Cầu, mình muốn đi nơi nào chẳng qua chỉ là chuyện một ý niệm trong đầu.
Thế nhưng bây giờ nơi đây thế mà lại bị giam lại, căn bản là không cách nào di chuyển được.
Kinh khủng nhất là, bản thân vậy mà không cách nào biến mất, ẩn vào trong thiên địa.
Nơi đây dương như hoàn toàn thành một thế giới độc lập.
Lúc Bàn Cổ Tà Tướng ngẩn người, Tiêu Trần nhân tính lại vung lên mấy nắm tay đánh tới.
"Á..."
"Con mẹ nó mi xong chưa..."
"Đồ hạ lưu bại hoại nhà mi, đá đũng quần ta làm gì..."
Mười phút sau, Bàn Cổ Tà Tướng ôm đũng quần, "vẻ mặt u oán" nhìn Tiêu Trần nhân tính.
"Đi thôi, ngây ra đó làm cái gì?" Tiêu Trần nhân tính vui vẻ quơ tay với Bàn Cổ Tà Tướng.
Bàn Cổ Tà Tướng nhịn xúc động chửi má nó xuống, khuyên bảo: "Cướp đoạt khí vận thế giới khác, chính là việc đoạn tuyệt gốc rễ của người ta, trời đất không tha, hơn nữa cậu và tôi đều sẽ dính phải nhân quả lớn."
"Gì cơ, ông còn thấy mình là người tốt đấy à?" Tiêu Trần nhân tính cười giễu cợt một tiếng, "Từ trước tới giờ tôi đây chưa bao giờ là người ta cả, trời có tha cho không tôi cũng chẳng sao hết, chuyện nhân quả đương nhiên tôi sẽ nghĩ biện pháp để người khác gánh chịu, ông không cần lo lắng."
Nhìn thấy khuyên bảo vô dụng, Bàn Cổ Tà Tướng có chút thở gấp, "Tại sao cậu lại cần khiến cho Địa Cầu nhanh chóng tiến vào đại thế giới, để nó diễn biến tự nhiên không tốt sao?"
Tiêu Trần nhân tính liếc mắt, hỏi ngược lại: "Ông cảm thấy thế nào?"
Bàn Cổ Tà Tướng đột nhiên trầm mặc xuống, hắn ta mãi mãi tồn tại, tuy trước đó vẫn luôn bị phong ấn ở Bất Chu giới, nhưng rất nhiều chuyện trong lòng hắn ta cũng biết rõ.
"Đi cưỡng chế cướp đoạt khí vận như thế, cậu không sợ gây nên đại chiến chư thiên à?" Thật ra nói cho cùng, cũng không phải là Bàn Cổ Tà Tướng sợ thiên đạo tức giận, hắn ta sợ thực lực của mình và Tiêu Trần nhân tính không đủ, đến lúc đó khiến cho rất nhiều đại thế giới bao vây diệt trừ.
"Kẻ nào gây sự tôi sẽ giết kẻ đó." Sắc mặt Tiêu Trần nhân tính âm trầm xuống, "Tôi là người vô liêm sỉ, không rảnh đi quan tâm sự sống chết của nhiều người như vậy."
"Nếu ông nguyện ý, thì theo tới, không muốn tôi sẽ thay người." Tiêu Trần nhân tính nói rồi bóng người chậm rãi đi lên bầu trời.
Bàn Cổ Tà Tướng nhìn bóng dáng Tiêu Trần đi mất, thần sắc khó nắm giữ được, một lúc lâu hắn ta đột nhiên cười, lẩm bẩm: "Lại nói, hình như mình cũng là một người vô liêm sỉ mà!"
Bóng dáng Bàn Cổ Tà Tướng đột ngột dâng lên từ mặt đất, đuổi theo Tiêu Trần nhân tính.
Trong hư không, Tiêu Trần và Bàn Cổ Tà Tướng xuyên qua cực nhanh.
"Chạy đi gấp gáp như vậy, là muốn đi đâu?" Bàn Cổ Tà Tướng có chút nghi vấn.
"Vì tiết kiệm thời gian, cướp đoạt khí vận và tìm kiếm tài liệu cần phải được tiến hành đồng thời, tôi phải đi tới nơi của bà nương đại đạo một chuyến." Tiêu Trần nhân tính lại khó được có lòng kiên nhẫn trả lời.
Có thể tùy ý chế giễu đại đạo, Bàn Cổ Tà Tướng cũng không phải người ngu, đã đại khái đoán ra được thực lực của Tiêu Trần rốt cuộc là thế nào.
Mười ngày sau, cuối cùng Tiêu Trần và Bàn Cổ Tà Tướng cũng đã tới một nơi không thể tưởng tượng nổi.
Bàn Cổ Tà Tướng nhìn cảnh tượng trước mắt, dù là hắn ta cũng phải ngẩn người.
Trước mắt là vô số bản đồ trời sao bản mini, những bản đồ trời sao ấy đi dọc theo mỗi quỹ đạo của riêng mình, tựa như là không có kết thúc.
Giữa bản đồ trời sao, các loại các dạng cột sáng bắt đầu lóe sáng, những ánh sáng này xông thẳng lên Đẩu Ngưu, rồi lại không can thiệp chuyện của nhau ai nấy tự độc lập.
"Nơi này là Huyễn giới, đa số bản đồ trời sao đã biết đều có thể tìm tới mô hình ở chỗ này, bản thể đại đạo chân chính ở tại chỗ này." Tiêu Trần nói, một bước bước vào trong trời sao trước mắt.
Bỗng nhiên một cái phù màu vàng xuất hiện, trực tiếp bùng nổ ở trên đùi Tiêu Trần.
Uy lực khủng bố, trực tiếp khiến hư không xung quanh nát bấy, và rồi nó điên cuồng xoay tròn, trong phút chốc thế mà lại hình thành nên một cái lỗ đen.
Bàn Cổ Tà Tướng kinh hãi trong lòng, một cái phù nho nhỏ, không chỉ gây ra hư không tan vỡ, thậm chí còn có thể tạo ra lỗ đen được, đây tuyệt đối không phải thủ đoạn mà tu sĩ có được.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận