Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1880: Chuyến thăm bất ngờ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Đây là một sinh linh sống trong hư không, có tên là thú Tinh Quang, tính tình dịu dàng ngoan ngoãn, tham ăn, hiếu động, là thú cưng được rất nhiều cô gái ưa thích.
Chỉ là thứ này cực kỳ hiếm thấy, Tiêu Trần phải mất ba tháng mới câu được một con.
Đây là một con thú cưỡi nhỏ mà Tiêu Trần chuẩn bị cho Lưu Tô Minh Nguyệt, con bé này thấy ai đó trong thương đội nuôi một con, kết quả là í ới vòi vĩnh cả ngày.
Tiêu Trần vỗ nhẹ lên cái đầu nhỏ của thú Tinh Quang, nhóc con kia dường như cảm nhận được sự mạnh mẽ của Tiêu Trần, lập tức xoay người xuống đất, lộ ra cái bụng mềm mại.
Tiêu Trần túm Lưu Tô Minh Nguyệt trên đầu xuống, đặt ở trên bụng của thú Tinh Quang: "Đi chơi đi!"
"Ah nha..." Đôi mắt Lưu Tô Minh Nguyệt vui vẻ đến mức bắn ra đầy những vì sao nhỏ: "Cún ơi, chúng ta xông lên nào!"
Thú Tinh Quang cẩn thận lật lại, cõng Lưu Tô Minh Nguyệt trên lưng, vui vẻ tung tăng trên boong thuyền khổng lồ.
Điều mà những con thú nhỏ này thích nhất chính là Xích Tử Chi Tâm của Lưu Tô Minh Nguyệt, dường như chúng có thể ở chung với nhau cực kỳ vui vẻ.
"Vậy khí không tệ nhỉ." Lúc này Tiêu Trần mới quay lại nhìn cô gái đang ngồi trên hồ lô.
Cô gái trợn liếc mắt: "Đó là do bà đây đuổi theo cậu từ trong tinh hà đấy, lại còn vận khí không tệ nữa chứ, cậu nghĩ đẹp nhỉ!"
"Vậy thì phải cảm ơn ngài rồi." Tiêu Trần vui vẻ, không hề có thành ý cảm ơn.
"Lúc nào khiến người ta ghét như vậy." Cô gái nhìn thấy vẻ mặt không hề có thành ý của Tiêu Trần, nhịn không được nói kháy một câu.
"Cũng đừng nói tới tôi chứ." Tiêu Trần lườm cái xem thường: "Hai chúng ta đều giống nhau cả thôi, cô chọc tu sĩ chán ghét cô, tôi cũng chọc tu sĩ chán ghét tôi."
"Tôi cũng lười nói chuyện với cậu." Cô gái phồng má: "Không phải cậu muốn đi dị vực ấy ư? Bây giờ là cơ hội tốt nhất."
"Nhanh dữ vậy." Tiêu Trần hơi sửng sốt.
Cô gái vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: "Tốc độ ăn mòn hàng rào đã nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa trong hư không có rất nhiều chuyện phi lý xảy ra. Tôi nghi ngờ đám súc sinh kia đang tăng nhanh hành động."
Đám súc sinh trong miệng cô gái đương nhiên là những sinh linh đến từ dị vực.
"Cô không lo được à?" Tiêu Trần cau mày.
"Không lo được." Đại đạo bất lực lắc đầu: "Thực lực của bọn họ không yếu, làm một nháy rồi chuyển sang chỗ khác, ngay cả tôi cũng không bắt được."
Đây quả thực là một vấn đề nan giải, những sinh linh dị vực kia đều là cấp Đế, hơn nữa phương pháp tu hành hoàn toàn khác nhau, đại đạo không có cách nào hạn chế bọn chúng.
"Bây giờ hàng rào xuất hiện một nơi cực kỳ yếu, trước khi tôi tu bổ toàn bộ nó, cậu có thể đi qua từ chỗ đó." Cô gái nói xong, lấy ra một hạt châu màu đen, đưa cho Tiêu Trần.
Tiêu Trần cầm lấy hạt châu, vừa cầm vào tay đã lạnh buốt, luồng khí tức tà ác đến mức tận cùng của những sinh linh dị vực này ngay lập tức bao trùm lấy chính mình.
"Đây là thứ mà tôi đã dùng khí tức của bên kia luyện hóa ở chỗ hàng rào, nó có thể che đi khí tức ban đầu của cậu." Cô gái giải thích.
Đây là đồ tốt, Tiêu Trần đi đến đó là để điều tra ngọn nguồn của bất tử bất diệt, không phải đi đến đó để đánh nhau, che giấu tung tích mới là điều quan trọng nhất.
"Cảm ơn nhé." Tiêu Trần ôm quyền, thật lòng thật dạ nói.
"Cũng không tệ lắm." Cô gái nhướng mày, trông khá vui vẻ.
"Tôi cũng phát hiện ra một chuyện, có hứng thú nghe thử không?" Cô gái nói, mặc kệ Tiêu Trần có đồng ý hay không, hung hăng vỗ vỗ hồ lô lớn dưới mông.
"Chị cả ơi, cô không thể nhẹ nhàng tí được à?" Hồ lô vang lên thanh âm già nua, hơi phàn nàn lẩm bẩm.
Sau đó, miệng hồ lô mở ra, một dòng tinh hà đổ xuống tạo thành một bức tranh.
"Hư Không Đại Thâm Uyên." Tiêu Trần cau mày.
Cô gái gật đầu, chỉ vào ba chiếc vương tọa bằng đồng xanh bên cạnh Đại Thâm Uyên nói: "Cậu đã bao giờ điều tra xem những thây khô ngồi trên ba chiếc vương tọa này là ai chưa?"
"Tôi đệch mợ ăn no rửng mỡ đấy à, rảnh háng không có việc gì đi điều tra người chết làm cái quái gì?" Tiêu Trần tức giận liếc mắt.
"Vừa lười biếng vừa ngu xuẩn." Cô gái chửi thầm trong lòng, rồi nói tiếp.
"Tôi đã điều tra một thời gian rồi, nhưng không có manh mối nào cả. Chúng đã tồn tại lâu đến mức không có bất kỳ tài liệu nào ghi chép lại."
"Nhưng..." Cô gái thay đổi lời nói: "Gần đây tôi đã tìm thấy một thứ ở nơi không thể nào đến."
Nơi được gọi là nơi không thể nào đến thực ra là một khu vực thần bí mà đại đạo không thể nào khống chế được.
Ví dụ như nơi Mục Tinh Nhân sinh sống chính là một nơi không thể nào đến.
Nơi này quả thực tồn tại trong hư không, nhưng không thể nào đến được bằng phương pháp thông thường. Không có nhiều nơi như thế này, Tiêu Trần cũng chưa từng gặp qua mấy lần.

Bình Luận

0 Thảo luận