Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1421: Thiên kim Huyền Vũ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Về phần mấy người hàng thứ nhất, lại vẫn chưa có người nào ra giá.
Cái giá tiền bảy mươi vạn này, liền dưng lại, đã không c òn người lại tiếp tục ra giá, xem ra đây là cái giá cao nhất mà những người kia có thể tiếp nhận rồi.
"Tám mươi vạn."
Đúng lúc này, Trần Thiếu Kiệt mặt không biểu tình hô lên cái giá làm cho người ta hít thở không thông.
"A." người ra giá bắt đầu thất vọng thở dài, lần đấu giá này lại gặp phải mấy công tử ca, chỉ có thể tự nhận xui xẻo!
"Một trăm vạn." Đúng lúc này một giọng nói một mực không hừ qua của Hoàng Phủ danh Kiếm vang lên, đột nhiên ra một cái giá khiến cho người ra nghẹn họng nhìn trân trối.
Trông thấy lực chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn trên người mình, hoàng Phủ Danh Kiếm có chút ngại mà gãi gãi đầu.
"Một trăm mười vạn." Nhìn nhìn Tiêu Trần, Nam Cung Thiên Ninh nhẹ nhàng gật đầu, không có chút do dự nào, bắt đầu đấu giá.
"Một trăm hai muoiwi vạn>" Trần Thiếu Kiệt lạnh lùng bắt đầu tăng giá.
"Một trăm mười ba vạn." Hoàng Phủ Danh Kiếm tựa hồ có chút khuẩn trương.
"Một trăm mười bốn vạn." giọng nói lạnh lùng của Trần Thiếu Kiệt lại lần nữa vang lên.
Nhìn cái bộ dạng không để ý đến chết chút nào, Tiêu Trần tức đến run rẩy, đây không phải là thành tâm khiến cho mình thêm phiền sao?
Tiêu Trần duỗi ra tay ngọc thon thon, nhéo cái chân to của Trần Thiếu Kiệt một cái một trăm tám mươi độ xoay.
"Con bà nó chứ, có thể đừng ra giá nữa được không." Tiêu Trần nhỏ giọng hung dữ nói.
"Tại sao, cạnh tranh công bằng, tại sao ta không được ra giá?"
Trần Thiếu Kiệt cười mà như không cười nhìn Tiêu Trần, căn bản không quan tâm đến phần thịt trên bắp đùi bị Tiêu Tràn véo.
Nhìn cái bộ dạng cười mà như không cười kia của Trần Thiếu Kiệt, mí mắt của Tiêu Trần nhảy loạn.
Những lời nói ban nãy bản thân nói với Nam Cung Thiên Ninh, khẳng định đã bị tên này nghe được.
Tên này nhất định là đang cố tình làm cho mình không được thoải mái.
"Coi như ta thiếu nợ ngươi, ngươi con mẹ nó đừng có ra giá nữa được không?"
Trần Thiếu Kiệt thản nhiên nói: "Nam Cung Thiên Ninh hắn có thể giúp ngươi mua, Trần Thiếu Kiệt ta cũng có thể giúp ngươi mua."
"Phụt." Tiêu Trần suyt chút nữa thì phun ra máu, những lời ban nãy bản thân hắn nói với Nam Cung Thiên Ninh quả nhiên bị tên này nghe được.
Chỉ là cái tình cách bá đạo tổng tài này của Trần Thiếu Kiệt, làm cho Tiêu Trần không khỏi đau đầu.
"Một trăm năm mươi vạn." Nam Cung Thiên Ninh nhẹ nhàng lôi kéo Tiêu Trần, lắc đầu ra hiệu cho Tiêu Trần không cần nhiều lời với tên Trần Thiếu Kiệt kia.
Hoàng Phủ Danh Kiếm lúc này cũng bắt đầu khẩn trương, căn răng một cái, đưa ra cái giá khủng.
"Hai trăm vạn."
"Xì xào..." Mọi người bắt đầu xôn xao.
Khối thiên kim Huyền Vũ này, giá trị có cao đi nữa thì đại khái cũng chỉ đáng khoảng một trăm năm mươi vạn, đây một hơi lên đến tận hai trăm vạn, đúng là có chút quá không lý trí.
"Móa nó, cái tên điên này, đốt tiền đến hoảng rồi hả?" Nếu không phải là phòng đấu giá của Nhan Tử Ninh, Tiêu Trần đã sớm động thủ đi lên giật đồ rồi.
"Hai trăm mươi vạn." Trần Thiếu Kiệt mặt không đổi sắc lại bắt đàu tăng giá.
Chỉ là Tiêu Trần phát hiện, thịt trên mặt tên này có chút run lên, xem ra cái giá này cũng có chút không chịu đựng được rồi.
"Hai trăm hai mươi vạn." Nam Cung Thiên ninh không có bất kỳ do dự đưa ra cái giá này.
Hoàng Phủ Danh Kiếm giống như một quả bóng bị xịt hơi, lắc lắc đầu, tahats vọng mà dựa vào trên ghế.
Nam Cung Thiên Ninh chắp tay thành quyền đối với Hoàng Phủ Danh Kiếm: "Đa tạ Danh Kiếm công tử thành toàn."
Hoàng Phủ Danh Kiếm rất có lễ độ mà đứng dậy hồi lễ, cũng không nói thêm gì nữa.
Đừng nhìn Nam Cung Thiên Ninh trên mặt mang theo nụ cười, một vẽ nắm chắc như lòng bàn tay.
Thực ra trong lòng hắn cũng đã bắt đầu run rẩy rồi, nếu như để lão đầu biết đượt, bản thân tiêu tốn nhiều linh thạch như vậy, chỉ để có được nụ cười của mỹ nhân, có lẽ sẽ bị đánh gãy chân.
Nghe thấy cái giá hai trăm hai mươi vạn, Tiêu Trần có chút đau trứng, mặc dù bản thân hiện tại không có trứng.
Tuy Tiêu Trần không sử dụng linh thạch, nhưng hắn biết hai trăm hai mươi linh thạch là cái khái niệm gì, đây thực sự là đã vượt xa so với những gì mà Tiêu Trần đã dự liệu.
Nếu như Nam Cung Thiên Ninh thực sự thắng đấu giá, vậy chẳng chẳng khác nào đã nợ người ta một cái nhân tình lớn rồi sao.
Tiêu Trần trước nay không thích nợ ân tình người khác, lần này thực sự có chút sốt ruột rồi.
Lấy túi Bách Bảo của Lưu Tô Minh Nguyệt ra, hắn bắt đầu tìm kiếm lung tung, nhìn xem có thứ đồ chơi đáng giá gì hay không, dùng để đặt trước hay không.
Lật đi lật lại một hồi, ba cái túi Bách Bảo, tất cả đều là những thứ đồ chơi loạn thất bát tao, những thứ này tuy đáng giá thì cũng đáng giá đấy, nhưng cũng chỉ là đối với những tu sĩ dưới Trần Vô Chỉ Cảnh mà thôi.

Bình Luận

0 Thảo luận