Sợi xích dường như trở nên có sức sống, bắt đầu kéo dài về phía trên với tốc độ rất cao, khóa chặt những làn sóng màu máu trên cao lại.
Con mắt mắt rắn của Kỳ La Sinh co rút dữ dội, trong lãnh địa của anh ta lại có người có thể sử dụng những chiêu thức mạnh mẽ như vậy.
Kỳ La Sinh hạ quyết tâm, hình dáng bắt đầu uốn éo bất thường cùng với những con sóng đẫm máu dưới chân.
Sóng máu cùng hình người chia làm hai, hai chia làm bốn, bốn cơ thể, bốn con sóng máu, xuất hiện ở bốn hướng quanh Tiêu Trần, vây chặt lấy hắn ở giữa.
Năng lượng máu đỏ tràn ra từ cơ thể của bốn Kỳ La Sinh, tạo thành một trận đồ màu máu phía trên Tiêu Trần.
Một giọt máu đỏ tươi nhỏ ra khỏi trận đồ, không gian mênh mông màu máu đột nhiên chấn động kịch liệt.
Dường như phải hứng chịu một trận cuồng phong bão táp, đại dương màu máu điên cuồng cuộn thành những vòng xoáy dữ dội.
Giọt máu rơi xuống dưới chân Tiêu Trần, từ đó mọc ra những sợi tơ đỏ, lan nhanh đến cơ thể Tiêu Trần.
Nhìn thấy cảnh này, Kỳ La Sinh khẽ lắc đầu, ở trong "Phệ Thần Huyết Trận", không ai có thể sống sót.
Thập Nhất ở trên bầu trời xa xa nhìn thấy cảnh này, lo lắng kéo chặt lông đầu của Quỷ Xa.
"Ca ca, hắn... hắn không sao chứ?"
"Nhóc con như mi thì hiểu gì, mi tưởng cái danh Thôn Thiên Đại Đế chỉ để làm cảnh thôi à."
"Dù đang ở trong khu vực sát khí, không liên hệ được tới thiên địa, nhưng trong tay hắn chẳng phải còn có một thanh đao hay sao?"
"Có thể người kia không biết, thực ta Thôn Thiên Đại Đế cầm đao tay trái."
"Đúng vậy đấy, Thôn Thiên Đại Đế này rất quỷ quyệt. Rõ ràng là thuận tay trái, nhưng lại dùng tay phải."
"Đúng vậy, nhân lúc người khác không chú ý sẽ dùng tay trái tấn công, đáng ghét thật."
"Họ Quỷ kia, miệng mi thối quá đấy." Nghe thấy tiếng Quỷ Xa nói về Tiêu Trần, giọng của Tiêu Mĩ Lệ cũng thay đổi.
"Loại rác rưởi như mi chẳng đáng để Đại Đế phải đổi tay."
"Quạ con, mi nói cái gì?"
"Lão nương nói mi là rác rưởi." Tiêu Mĩ Lệ liên tục dậm chân trên đầu Quỷ Xa, miệng không ngừng phun ra lửa đen.
"Đại ca, em muốn giết con quạ này."
"Đại ca, em không chịu được nữa."
"Đại ca đừng sợ, nếu không giết được thì chúng ta chạy đi."
"Trời đất rộng lớn, ai có thể bắt được chúng ta chứ?"
Đầu chim ở giữa như sắp nổ tung vì tức giận: "Từ nay về sau, đứa nào còn nói bậy, ta sẽ khiến nó im miệng cả đời."
"Được rồi, đại ca."
"Không vấn đề, đại ca."
Cái đầu ở giữa hất lên, từng mảnh lông vũ rơi xuống, bên trên mang theo ngọn lửa màu đen không tắt.
"Quạ này, ta có nói xấu gì Đại Đế đâu mà mi lại đốt ta?" Đầu ở giữa lắc lư bất mãn, chính giữa đỉnh đầu trụi một mảng lớn, nhìn như người chim có gắn ống kính vậy.
Tiêu Mĩ Lệ giậm chân: "Bọn mi đều là đức hành, bản thân thấp kém lại còn đi chê bai Đại Đế."
"Đừng so ta với mấy tên thiểu năng kia." Đầu chim ở giữa nói với vẻ bất mãn.
"Đại ca nói sai rồi..."
"Hả?" Đầu chim ở giữa hung hăng đáp lại.
Đầu chim muốn nói chuyện lập tức ngậm miệng lại.
Nhất thời, nơi này rơi vào yên lặng đến kỳ lạ, Thập Nhất nhìn chằm chằm sóng máu quái dị phía xa.
Thập Nhất không hiểu cầm đao tay trái chân phải là gì, lúc này, cô ấy chỉ nhìn thấy Tiêu Trần đang bị quấn trong đám tơ đỏ đáng sợ kia thôi.
"Điểu ca, anh có thể giúp anh trai được không?"
Thập Nhất giật mạnh đám lông chim trên đầu Quỷ Xa và nói một cách đáng thương.
Quỷ Xa lắc đầu: "Nhóc con yên tâm, cho dù trời có sập thì Đại Đế cũng sẽ không sao."
Trầm mặc một lát, Quỷ Xa nói tiếp: "Nhóc con, mi có muốn đi tu hành với ta không?"
Thập Nhất nhìn Tiêu Mĩ Lệ với vẻ mặt khó hiểu, Tiêu Mĩ Lệ trợn tròn mắt: "Nhìn lão nương làm gì, trên mặt ta có hoa sao?"
Thập Nhất còn nhỏ tuổi, không có hiểu biết chính xác về tu luyện.
Nhưng Thập Nhất lại theo phản xạ lắc đầu, bởi vì cô ấy cảm thấy nếu mình đồng ý với Điểu ca thì sẽ phải rời xa Tiêu Trần.
Quỷ Xa cười một tiếng, cũng không vội, thu nạp đồ đệ đòi hỏi sự kiên nhẫn rất lớn.
Tìm được một người thầy tốt trong giới tu hành đã khó, tìm được một đệ tử có tài năng xuất chúng lại càng khó hơn.
Rõ ràng Thập Nhất không để tâm vào lời nói của Quỷ Xa, chỉ lo lắng nhìn về phía con sóng ngập trời kia.
Đúng lúc này, trong khe hở bị những cơn sóng bao quanh, đao quang màu đen đột nhiên bộc phát.
Đao quang màu đen đánh tan những làn sóng màu máu xung quanh dễ như bẻ một cành cây khô.
Hình dáng của Tiêu Trần hiện ra trong đám tơ đỏ, đao phong dữ dội khiến mái tóc đen của hắn nhảy múa điên cuồng.
Ba phân thân phía trên của Kỳ La Sinh đã bị vỡ nát, chỉ còn lại thân thể thật, trong mắt anh ta xẹt qua một giọt máu.
Kỳ La Sinh buông trường thương màu đỏ trong tay ra, sương máu toàn thân nổ tung, hóa thành một chút huyết quang màu đỏ tươi, chui vào trường thương.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận