Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1746: Lòng dạ hẹp hòi (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tuy hiện tại Trương Hạ Lan sơ hở đầy người, thế nhưng Tiêu Trần cũng không nóng nảy công kích.
Man lực khắp người Tiêu Trần, là từ lúc võ đạo đại thành tới nay, lần đầu tiên dùng trên người người tu hành, nói thật, rốt cuộc có bao nhiêu lực sát thương, trong lòng Tiêu Trần cũng không rõ lắm.
Dùng một Kiếm Thần để thực nghiệm, Tiêu Trần cảm thấy cũng không tệ lắm.
Trương Hạ Lan biết mình coi thường Tiêu Trần, toàn thân kiếm khí ầm ầm bạo phát.
Phong vân thiên địa đột biến, thiên địa bắt đầu vặn vẹo không chân thật, từng thanh phi kiếm trong suốt, từ từ dâng lên từ trên đại địa.
Toàn bộ Thiên Vũ quốc, vào giờ khắc này lâm vào trong thế giới của kiếm, chỉ cần Trương Hạ Lan nguyện ý, trong nháy mắt hắn ta có thể giết chết mọi người ở Thiên Vũ quốc, đây chính là thực lực kinh khủng của một vị Kiếm Tu cảnh giới ngụy Đế.
Đây là sức mạnh to lớn cỡ nào, Lạc Dương ở chính giữa thế giới của kiếm xem hết hồn, đồng thời trong mắt cũng biến thành nhiệt liệt không gì sánh được.
Hắn ta hiểu được, sau này chính hắn ta sẽ trở thành người như vậy, lật tay là mây, hất tay là gió, chưởng khống sinh tử của vô số người.
Dưới sức mạnh to lớn ấy, Lạc Dương tự động không để ý đến Tiêu Trần.
Bởi vì thực lực Tiêu Trần bày ra, ngoại trừ tốc độ, cái khác không so được với Trương Hạ Lan.
Ở trong thế giới của kiếm này, Trương Hạ Lan có thể cảm nhận được hết tất cả gió thổi cỏ lay.
Rốt cục Trương Hạ Lan bắt được bóng người của Tiêu Trần, chỉ là sắc mặt Trương Hạ Lan lại trở nên vô cùng khó coi.
Bởi vì hắn ta chỉ có thể mơ hồ bắt được cái bóng của Tiêu Trần, càng làm cho hắn ta không thể chấp nhận là ở trong thế giới của kiếm của mình, tốc độ của Tiêu Trần lại có thể không bị ảnh hưởng chút nào.
Cho dù là Vô Chỉ Cảnh ở trong thế giới này, trong nháy mắt cũng sẽ bị thắt cổ, Trương Hạ Lan không nghĩ ra, Tiêu Trần dựa vào cái gì mà ngăn cản được kiếm khí của mình.
Tiêu Trần dựa vào cái gì? Đương nhiên dựa vào làn da còn dày hơn cả tường thành.
Nếu theo không kịp, Trương Hạ Lan cũng sẽ không xoắn xuýt, ngón tay búng một cái, một thanh tiểu kiếm màu vàng xuất hiện ở trước người.
"Nhất Kiếm Tùy Phong, đi."
Phi kiếm phát ra một hồi tiếng rung, hóa thành một vệt nhàn nhạt, biến mất ở trong không khí.
Tiêu Trần còn lắc lư ở xung quanh, quen thuộc tốc độ của mình, đột nhiên thanh tiểu phi kiếm màu vàng kia xuất hiện, đâm thẳng yết hầu.
"Ừm, đồ chơi này làm sao bắt được mình?" Trước khi phi kiếm sắp sửa đâm tới yết hầu của mình, Tiêu Trần tăng nhanh tốc độ lên chút.
Khiến cho Tiêu Trần không ngờ là phi kiếm này thế mà lại như con giòi trong xương, đi theo sát nút bản thân.
Trương Hạ Lan cảm nhận được một màn này, mỉm cười, lạnh nhạt khoanh tay.
"Nhất Kiếm Tùy Phong" có thể là kỹ năng đắc ý của hắn ta, chỉ cần dẫn động khí lưu ở trong thế giới của kiếm, phi kiếm của mình có thể đuổi kịp.
Cho dù tốc độ của Tiêu Trần có nhanh đến đâu, cũng không thể dẫn động khí tức, bởi vì Trương Hạ Lan đã nhìn ra tốc độ của Tiêu Trần hoàn toàn là do thực lực của thân thể hắn đạt được, cũng không phải là người tu hành thần thông không gian.
Chỉ cần dẫn động khí lưu, phi kiếm có thể theo kịp Tiêu Trần.
Không thể không nói rằng lão già như Trương Hạ Lan, khi đối chiến thông thường chỉ số IQ đều online, có thể tìm ra phương án tốt nhất trong thời gian ngắn nhất.
Tiêu Trần đã chạy vài lần, nhưng không thể thoát khỏi phi kiếm, có lẽ hắn đã hiểu đại khái đặc điểm của phi kiếm này.
Nếu đã trốn không thoát, Tiêu Trần cũng chẳng thèm chạy nên đã trực tiếp phanh gấp, đột ngột dừng lại.
Phi kiếm mang theo hư ảnh nhàn nhạt, hung hăng đâm vào cổ họng Tiêu Trần.
"Bắt được rồi." Trương Hạ Lan cười nhẹ.
""Hồng Trần Điểm Tuyết." Trương Hạ Lan tùy ý bấm pháp quyết.
Thanh kiếm đang bay đột nhiên thay đổi, sau đó xoay tròn dữ dội, một luồng kiếm khí màu đỏ hình xoắn ốc bùng phát.
Chiêu thức này thích hợp nhất để giết điểm, đặc biệt là đối với những tu sĩ có lớp da dày khả năng phòng thủ cao.
Phi kiếm xoay tròn mang theo kiếm khí xoắn ốc, giống như một mũi khoan, xuyên thủng làn hơi vàng trên người Tiêu Trần, hung hăng đâm vào cổ họng Tiêu Trần.
Sóng xung kích năng lượng cực lớn cuồn cuộn biến mất trong tích tắc, bán kính trăm dặm trong nháy mắt biến thành tro bụi.
May mắn thay, Phương Phỉ chủ nhân sớm đã sử dụng không gian thần thông để che giấu tất cả những người xung quanh trong hàng ngàn dặm.
Nếu không, chỉ dựa vào cái này, không biết sẽ chết và bị thương bao nhiêu người.
Khí kiếm xoắn ốc giống như một mũi khoan, điên cuồng cắm sâu vào cổ họng của Tiêu Trần.
Nhưng Tiêu Trần không cảm thấy gì khác hơn là hơi ngứa, đúng rồi, còn có một chút nhao nhao.
Trương Hạ Lan và phi kiếm tâm ý tương thông, tự nhiên biết rõ tình hình hiện tại.

Bình Luận

0 Thảo luận