Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 969: Chị gái, ta có thể niếm chân ngươi không

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:31
Mà tồn tại đến bây giờ, thế giới vẫn chưa rơi vào tay giặc, phần lớn là bởi vì có Phá Giới Chi Khí.
Tuy rằng uy lực Phá Giới Chi Khí khủng bố, nhưng lại có một nhược điểm.
Đó là, nó rất dễ bị hư hỏng, thậm chí một số Phá Giới Chi Khí có giới hạn về số lần chúng có thể được sử dụng.
Một khi nó được sử dụng hết, nó sẽ trở thành một thứ đồ bỏ đi.
Sau ba năm chiến đấu, hầu hết các Phá Giới Chi Khí trên thế giới của họ đã bị hư hỏng.
Mục đích lớn nhất khi họ đến đây là yêu cầu Tử Linh Lung sửa chữa Phá Giới Chi Khí.
Có thể một Phá Giới Chi Khí có liên quan đến sự sống còn của một thế giới.
Cho dù biết tình hình ở đây không còn có thể can thiệp, bọn họ cũng không thể rời đi, cũng không dám rời đi.
Nếu như đi rồi, trở về bàn giao thế nào? Làm thế nào để cứu thế giới dưỡng dục mình?
Trên thực tế, hầu hết các tu sĩ đến đây, muốn nhờ Tử Linh Lung sửa chữa Phá Giới Chi Khí đều là những người chính nghĩa từ bi.
Vì trong lòng không có chính khí, không có thương cảm, lại là một tu sĩ tham sống sợ chết, từ lâu đã rời bỏ thế giới của chính mình và đi đến một tinh cầu khác.
Tất nhiên, giống như Trương Đan Thanh và Vong Tiêu Nhiễm.
Thuần túy chính là vì tăng cường sức mạnh của tông môn hoặc vương triều của họ, có không ít người tranh giành Tử Linh Lung.
Mọi người đang theo dõi sát sao thế cục ở đây, hy vọng rằng tình hình sẽ thay đổi.
Lúc này, Long ảnh to lớn phía sau Thương Long điên cuồng gầm lên, nhe răng giương nanh múa vuốt về phía nữ tử trong tửu quán Thu Hồng.
"Đã lâu không gặp, Sơ Nhất, ha ha..."
Thương Long cười lạnh, khí thế trên người không ngừng tăng lên, năng lượng kinh người khiến cho hư không xung quanh không ngừng chấn động.
Nữ tử được gọi là Sơ Nhất nhìn Thương Long, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Đã lâu không gặp."
Một tiếng đáp lại nhàn nhạt vang lên trong khoảng không, trong trẻo nhưng lạnh lùng, nó dường như là tiếng vọng của sơ cốc trống trải, ở bên người nhưng không thể nắm bắt.
"Đây hẳn là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau!"
Thương Long vừa nói, vừa chậm rãi đi về phía Sơ Nhất, Long khí trên người hóa thành một bộ hắc giáp, quấn lấy toàn thân.
Trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm, run rẩy không ngừng.
"Tại sao?" Sơ Nhất lại cười nhạt.
"Bởi vì hôm nay, ta và ngươi nhất định phải chết ở đây, về sau không bao giờ gặp lại."
"Long Hành Thiên Hạ."
Năng lượng cuồng bạo dâng trào, thân ảnh Thương Long hóa thành một đạo ánh sáng vàng hư ảo, lao thẳng về phía Sơ Nhất.
Từng hư ảnh hình thành ở nơi Thương Long đi qua, dày đặc, không rõ hình dạng.
Những hư ảnh này được kết nối với nhau, tạo thành hình dáng của một con rồng khổng lồ.
"Hận ta như vậy sao?"
Sơ Nhất buông tầm mắt xuống, hàng mi dài run rẩy.
"Ngươi nói muốn tu hành, ta sẽ giúp ngươi tạo cơ duyên."
"Ngươi nói rằng giấc mộng của ngươi là có được danh hào Thương Long, ta đã giúp ngươi giết chết Thương Long thế hệ trước."
"Ngươi nghĩ rằng mọi thứ là số mệnh và cố gắng của ngươi, nhưng ngươi không biết rằng mộng tưởng vô lý của ngươi chỉ là mơ tưởng của riêng ngươi mà thôi."
Sơ Nhất nở nụ cười, nhưng lần này lại cười rất rạng rỡ.
Ánh sáng trắng lấp đầy khoảng không bốc lên dữ dội, nhiệt độ xung quanh lập tức giảm xuống mức đáng sợ.
Màu trắng bao phủ mắt người ta, trong khoảnh khắc đó, hàng ngàn dặm như bị đóng băng.
Lấy Sơ Nhất làm trung tâm, một bông sen băng khổng lồ hình thành cực kỳ nhanh chóng, nâng Sơ Nhất từ từ bay lên.
Sơ Nhất trông lạnh lùng thánh thiện như nữ thần linh thiêng bất khả xâm phạm trong lòng mỗi người đàn ông.
Ảo ảnh cự Long màu vàng kim, cùng vạn dặm màu trắng đóng băng, hai màu sắc va chạm kịch liệt.
Trong tích tắc, mọi thứ đều bị chôn vùi.
Đột nhiên, trong luồng năng lượng cuồng bạo, một bóng người đi vào trung tâm chiến trường.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy một ngọn trường thương cực lớn và một bộ xương kỳ lạ.
"Cạc cạc cạc Ự... c..."
Bộ xương kỳ dị treo trên ngọn giáo cười điên cuồng.
Bộ xương, vốn là một vật đã chết, giờ phút này thế mà lại bắt đầu chuyển động.
Trong tay bộ xương, thế mà lại bắt đầu kết ấn với tốc độ cực nhanh.
Một bức màn màu đỏ đột nhiên xuất hiện, bức màn màu đỏ nhanh chóng mở rộng ra khỏi trung tâm năng lượng nơi Thương Long và Sơ Nhất va chạm.
Bức màn màu đỏ tươi này thế mà lại đẩy hai lực lượng mở ra.
"Ai......"
Tất cả mọi người đều kinh hãi, vị đại thần này từ đâu đến?
Thế mà lại có thể chống lại công kích của hai vị Ngụy Đế.
"Đừng đánh, nơi này thuộc về ta. Muốn đánh thì đi đánh chỗ khác."
Một giọng nữ cà lơ phất phơ vang lên.
Quang mang chói mắt lấp đầy hư không tan biến, mọi người có thể nhìn rõ cảnh tượng chiến trường.
Người bí ẩn đột ngột xuất hiện thực chất là một nữ tử.
Hơn nữa, quần áo cực kỳ lộ liễu, chỉ có vài mảnh áo giáp che đi những bộ phận quan trọng trên cơ thể.

Bình Luận

0 Thảo luận