Tiêu Trần nhân tính trợn mắt một cái xem thường: "Tôi nhổ vào, để tôi nói cho cậu biết, đại lão Luân Hồi tuyệt cảnh là nhị đại gia của tôi. Tôi mà sẽ sợ chút nhân quả này, cậu coi thường tôi đấy à."
"Cậu cứ làm tới đi." Tiêu Trần thần tính chu cái miệng nhỏ, vẻ mặt không hài lòng.
"Đúng rồi, ý chí Địa Cầu hiện tại có hiển hóa cụ thể không?" Nếu quyết định phải trợ giúp Địa Cầu cướp đoạt khí vận của thế giới khác, thì nhất định phải tìm đến đại biểu của ý chí Địa Cầu.
"Có chứ." Tiêu Trần thần tính há mồm nói ngay, sau đó hoa văn trên trán từ từ hé mở, con mắt thứ ba, Thiên Cơ Nhãn chậm rãi mở ra.
"Ui chà chà." Cũng không biết nhìn thấy cái gì, Tiêu Trần thần tính đáng yêu giương cái miệng nhỏ.
Thừa dịp Tiêu Trần thần tính phân thần, Tiêu Trần nhân tính bỏ ngón tay vào trong cái miệng hé mở của Tiêu Trần thần tính.
"A oa oa." Tiêu Trần thần tính khép miệng lại, cắn lên ngón tay của Tiêu Trần nhân tính.
"Phi phi phi cậu ghê tởm thế, bỏ ngón tay vào trong miệng người ta." Tiêu Trần thần tính tức giận liên tục nhổ nước miếng.
"Ôi, ban nãy tôi mới lau mông cho bé khờ kia xong." Bé khờ trong miệng Tiêu Trần nhân tính, chính là tiểu hắc long ngu ngơ hóa thành cô gái nhỏ.
"A tôi liều mạng với cậu." Tiêu Trần thần tính nghe vậy suýt chút nữa thì nhổ hết cơm tối, xông về phía Tiêu Trần nhân tính quấy nhiễu một trận.
"Này này, cắn hai cái là được rồi đó, không được cắn nữa." Tiêu Trần nhân tính bị cắn nhe răng trợn mắt, đưa tay ấn chó con nhỏ về trên ghế.
"Nếu có lần sau nữa, tôi sẽ cắn đứt tay cậu." Tiêu Trần thần tính hung tợn vung bàn tay nhỏ.
Tiêu Trần nhân tính cười ha ha phóng đãng, chắc chắn còn có lần sau.
"Bàn Cổ Tà Tướng, chính là ma đầu này, hắn ta cắn nuốt ý chí Địa Cầu nguyên bản, để rồi thay thế." Trêu chọc xong, Tiêu Trần nhân tính bắt đầu nói tới thứ bản thân nhìn thấy.
Tiêu Trần thần tính vừa nghe suýt thì phun ra một búng máu, thật đúng là không phải oan gia không gặp gỡ, nghĩ không ra ý chí Địa Cầu lại là con hàng này.
"Nếu không chúng ta đổi một cái đi, người này tính cách ác liệt, làm việc không từ thủ đoạn." Tiêu Trần thần tính hình như có chút không vừa ý cách làm của Bàn Cổ Tà Tướng.
"Không." Tiêu Trần nhân tính lắc đầu: "Hiện tại đúng là thiếu người tài giỏi như thế, chúng ta lại không phải đi làm người tốt chuyện tốt gì, đánh cướp khí vận của thế giới người ta, chẳng lẽ còn cùng người ta ngồi xuống thương lượng à?"
"Như nhau." Tiêu Trần thần tính trợn trắng mắt, đáng yêu vô cùng.
"Là hắn ta, mấy ngày nữa đi đánh cho hắn ta một trận, đánh cho hắn ta vâng lời hà hà..." Tiêu Trần nhân tính lại cười phóng đãng.
"Được rồi, trước hết an bài như vậy đi, ngày mai tôi đi tìm Từ Kiến Quân, thương lượng về chuyện đội buôn." Tiêu Trần nhân tính suy nghĩ một chút, trước hết an bài như vậy đi, chuyện cứ làm từng cái từng cái đã.
"Cậu còn không mau cút đi, tôi muốn đi ngủ rồi." Tiêu Trần nhân tính liếc Tiêu Trần thần tính, hạ thấp ghế, thoải mái nằm xuống.
"Chúng ta ngủ chung được không?" Tiêu Trần thần tính dời ghế tới bên cạnh Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần nhân tính nhìn con hàng này với vẻ mặt hoài nghi: "Không phải cậu ngại ngủ làm lỡ thời gian cậu chơi đùa, chưa bao giờ ngủ sao?"
Tiêu Trần thần tính giơ lên nắm tay nhỏ, "Tôi đột nhiên muốn ngủ, sao có gì không?"
"Được, xin ngài cứ tự nhiên." Tiêu Trần nhân tính không thèm để ý con hàng này, ai biết hắn lại muốn giở trò quỷ gì.
Tiêu Trần nhân tính thật đúng là oan uổng cho Tiêu Trần thần tính rồi, Tiêu Trần thần tính không chỉ không có gây sự gì, lại còn ngủ rất say sưa.
Sáng ngày mới, Tiêu Trần nhân tính tỉnh lại, chỉ là tên mềm nhũn trong lòng, khiến Tiêu Trần nhân tính sợ đến suýt chút nữa thì đấm cho một đấm.
Phát hiện là Tiêu Trần thần tính, Tiêu Trần nhân tính tức giận buông nắm tay.
Tiêu Trần thần tính còn đang ngủ, lông mi dài kì cục thỉnh thoảng run rẩy một cái.
"A! Ô a! Ô..." Tiêu Trần thần tính ngủ quá ngon, không chỉ chép miệng, vẫn còn chảy nước miếng.
"Con mẹ nhà mi..." Tiêu Trần nhân tính trợn trắng mắt, nằm trở về.
Cho đến lúc trời sáng rõ, Tiêu Trần thần tính mới tỉnh lại.
Lau nước miếng, phát hiện mình làm quần áo Tiêu Trần nhân tính ướt một mảng lớn, Tiêu Trần thần tính chột dạ, muốn đưa tay xóa mất "chứng cứ phạm tội".
"Cậu là heo, ngủ gì mà ngủ lâu thế." Vừa vươn tay, trên đầu Tiêu Trần thần tính đã bị đánh một cái.
"Hề hề." Tiêu Trần thần tính làm bộ xoa mắt còn buồn ngủ, vui vẻ nói: "Ở đây mềm nhũn, rất thoải mái, không cẩn thận ngủ quên mất."
Tiêu Trần nhân tính hết cách, "Còn không mau đứng lên, cậu muốn nằm úp trên người ông đây bao lâu."
"Hì hì tốt." Tiêu Trần thần tính nhảy dựng lên, vui vẻ dọn phân chuồng trên cỏ.
"Định mệnh, đây sẽ không phải là kẻ ngu đi?" Tiêu Trần nhân tính ôm trán.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận