Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1892: Thuyết phục Cửu Vĩ Hồ (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Giả vờ, tiếp tục giả vờ." Cửu Vĩ Hồ tiếp tục dụ dỗ, "Sự cám dỗ của đồng phục, phong tình dị vực, chủng tộc khác nhau, cảm giác khác nhau, không muốn đi thử một chút sao."
"Tôi là loại người như vậy sao?" Tiêu Trần ngay thẳng nói, nhưng là vươn tay nắm lấy tấ thẻ màu đen trong tay Cửu Vĩ Hồ.
"Nếu cô nhất quyết muốn tặng cho tôi vậy thì tôi đành miễn cưỡng tiếp nhận." Tiêu Trần có chút dùng sức nói, nhưng kết quả tấm thẻ đen lại không hề động đậy.
Cửu Vĩ Hồ vẻ mặt hung tợn, "Nếu như anh để tôi phát hiện anh đi tới nơi đó, tôi sẽ..."
Cửu Vĩ Hồ nói, tay tạo thành cái kéo chỗ đũng quần của Tiêu Trần.
"Lão tử kim cương bất hoại." Tiêu Trần khinh thường lẩm bẩm, nắm chặt đũng quần.
"Có thể thử xem." Cửu Vĩ Hồ đảo mắt dẫn Tiêu Trần ra khỏi cửa kiểm tra an ninh.
Ngay khi bước ra khỏi trạm kiểm soát an ninh, Tiêu Trần cảm thấy một sức mạnh cuồng bạo lơ lửng trong không khí, điều hoàn toàn không có ở Thiên Duyệt Thành.
Nhìn trên đường phố có người qua lại, dường như vẫn có người bình thường ở đây, nhưng những năng lượng này dường như không có tác dụng gì đối với bọn họ.
"Thiên Oán sẽ không ảnh hưởng đến người thường." Cửu Vĩ Hồ cười giải thích với Tiêu Trần.
Tiêu Trần gật đầu, "Muốn tu luyện, tôi cần phải chú ý cái gì?"
Vẻ mặt của Cửu Vĩ Hồ sa sầm, tên này vẫn không từ bỏ ý định tu hành.
Cửu Vĩ Hồ cũng biết mình không thể thay đổi suy nghĩ của Tiêu Trần nên chỉ có thể giúp hắn tìm cách.
"Phương án tốt nhất là trốn đi tu hành, nhưng Thiên Độ Thành trừng phạt những kẻ luyện tập không có phép rất nghiêm trọng, hơn nữa chỉ cần luyện tập, nhất định sẽ khiến cho Thiên Oán tụ tập, không thể trốn khỏi ra-da quét hình của Chân Thực Chi Nhãn, đi làm lính quèn ở vương triều Độ Nha."
"Hả?" Tiêu Trần ngơ ngác, đi làm lính quèn?
Cửu Vĩ Hồ gật đầu: "Thiên Độ Thành có hai vương triều đó chính là vương triều Độ Nha và vương triều Thiên. Không có cái gọi là tông môn tu hành. Tất cả tài nguyên tu hành đều do hai vương triều này kiểm soát."
"Và hai vương triều kiểm soát rất chặt chẽ việc tu hành. Hầu hết mọi người đều không thể tu hành nếu không được phép. Nếu muốn tu luyện, họ phải có hiêu lực các vương triều."
Mí mắt của Tiêu Trần nhảy loạn lên, "Cô không có hàng tồn, để cho toi tu hành sao?"
Cửu Vĩ Hồ giang hai tay ra, "Còn có, nhưng là đặt ở Hắc Kim Vực cách chủ thượng rất gần, nếu xuất hiện, lập tức sẽ bị phát hiện."
Tiêu Trần bất lực nhún vai, xem ra hắn chỉ có thể làm lính quèn, "Cô tại sao không đi cướp quốc khố đi?"
Đề nghị của Tiêu Trần đã khiến Cửu Vĩ Hồ sợ hãi kêu lên một tiếng.
"Anh không muốn sống nữa à, nếu như vị phát hiện, anh sẽ không còn nơi nào để trốn." Cửu Vĩ Hồ bị dọa đá Tiêu Trần một cái.
"Hơn nữa, lão đại vương triều Độ Nha là một tên rất khó chơi, cái gã sử dụng kiếm, tên là Dịch Tiên. Giống như tôi, hắn ta đến từ tinh không của anh."
Tiêu Trần nghe đến một ngụm máu già suýt chút nữa không phun ra, có thể gặp người quen, thế giới này quá nhỏ!
Lần trước Dịch Tiên được Tiêu Trần ma tính giáo dục một trận, cũng không biết sau đó như thế nào.
Xét về sức mạnh của Dịch Tiên, hắn ta mạnh hơn Cửu Vĩ Hồ một ít.
Không thể tưởng nội, hiện tại hắn đã đến dị vực rồi, lại thực sự đặt chân đến địa bàn của hắn, thật sự là oan gia ngõ hẹp.
Vì đã chạm trán với nhau, nếu không làm ra tai họa một thoáng thì thật có lỗi với cái danh xưng lưu manh này của mình.
"Vậy thì cái vương triều cứt chó Độ Nha đó đi, đúng vậy chính là nó." Tiêu Trần vui vẻ gật đầu.
Cửu Vĩ Hồ nghi ngờ nhìn Tiêu Trần, để một vị Đại Đế làm lính quèn, chỉ ra cái mặt không thể kéo xuống này của hắn, biết khó mà lui.
Bây giờ xem ra, Cửu Vĩ Hồ còn đánh giá thấp bề dày da của Tiêu Trần, không đúng tên này căn bản là không biết xấu hổ.
Cửu Vĩ Hồ bất lực thở dài, quay người lại, một mỹ nữ thanh tú vô song bỗng chốc biến thành một người đàn ông thô kệch, râu quai nón đầy đặn.
Tiêu Trần trông thật thú vị, sự thay đổi của Cửu Vĩ Hồ không phải là một trò bịt mắt bình thường mà là một kỹ thuật ngụy trang rất thông minh, nếu không điều tra kỹ thì Tiêu Trần đã suýt bị lừa.
Phải biết thần thức của Tiêu Trần, căn bản là vô hạn, hắn suýt nữa đã đánh lừa được Tiêu Trần, điều này cho thấy sự cao minh của kỹ thuật ngụy trang này.
Thảo nào các cô gái liều lĩnh đến vậy.
"Tôi đi cùng anh!" Cửu Vĩ Hồ ôm lấy cánh tay của Tiêu Trần, "Miễn là anh đừng có làm ra chuyện nhiều loạn gì!
"A a a, nhìn mẹ mi ấy, về xem vợ mi tắm đi." Nhìn ánh mắt xa lạ của người qua đường, Tiêu Trần không có vẻ xấu hổ, ngược lại còn mắng.
"Làm.. Chưa bao giờ thấy hai người đàn ông yêu nhau bao giờ sao. Nếu còn chỉ chỉ trỏ trỏ vào tôi một lần nữa, lão tử sẽ đấm cho mi tòi cả cứt ra ngoài."

Bình Luận

0 Thảo luận