Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1071: Tiêu Trần giận dữ

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Tiêu Trần căn bản lười quan tâm kiếm khí còn sót lại, mặc cho chúng cắt lên người mình.
Bởi vì căn bản những tia kiếm khí này không thể xuyên qua phòng ngự của quần áo trên người.
Lúc trước đối chiến với Bàn Cổ Tà Tướng, tay Tiêu Trần bị sức mạnh kinh khủng của chính mình cắt ra.
Mà tổn thương trên đầu là bị Chấn Thiên Thức đập ra.
Kỳ thực, chỉ cần là chỗ được bộ quần áo này bao trùm thì không có ai có thể thương tổn.
Tiêu Trần dùng Liên Thương Sinh ngăn cản kiếm khí đánh về phía mặt, chỉa vào huyết khiên không trọn vẹn, đập ầm ầm vào người Tôn Khởi.
"Rầm!"
Sức mạnh khổng lồ trực tiếp làm cho cái hố trời tứ phân ngũ liệt.
Tiêu Trần đứng lên, nhìn Tôn Khởi bị đập vào trong đất mà khuôn mặt dữ tợn.
Tiêu Trần giống như một tên côn đồ, nâng chân phải của chính mình lên, trực tiếp đạp vào đầu Tôn Khởi.
Một cái, hai cái, ba cái.
Sức mạnh khổng lồ làm đất đai chung quanh không ngừng run rẩy.
Đầu Tôn Khởi bị giẫm vào trong đất, tiếng xương vỡ vụn vang bên tai không dứt, yêu khí màu đỏ bị Tiêu Trần đạp cho rời rạc ra chung quanh.
Đầu Tôn Khởi bị giẫm vào trong đất, cái cổ lại lộ ra bên ngoài.
Lúc này thoạt nhìn cổ Tôn Khởi như là bị kéo dài ra, da bị lột đi lộ ra máu thịt đỏ tươi.
"Bốp!"
Bị đạp thành như vậy, coi như có là đại năng cũng ngỏm củ tỏi.
Nhưng Tôn Khởi lại đột nhiên giơ tay lên, nắm lấy mắt cá chân của Tiêu Trần.
Sương mù màu đen không ngừng lơ lửng, điên cuồng chui vào trong thân thể Tiêu Trần.
"Né ra, độc quỷ, nó muốn đoạt lấy thân thể cậu."
Bàn Cổ Tà Tướng đột ngột xuất hiện, thở gấp đá một cước về phía Tiêu Trần.
Hai mắt Tiêu Trần bỗng nhiên trợn to, một cỗ sát khí kinh khủng phóng lên cao.
Sát khí tràn ngập, bao phủ toàn bộ không gian.
Khí thế Tiêu Trần nhắc tới nhắc lại, cả người như sát thần giáng thế làm cho cả thế giới phải run rẩy.
Lúc này một giọng nói xa xôi, nhưng lại cực kỳ vang dội vang lên trong trời đất.
"Lên một đao, lui một đao, ngô chỉ có một đao, người nào có thể ngăn đao? Sớm cũng giết, muộn cũng giết, dù sao đều là giết, không bằng nhanh giết đi!"
Chính là "nhất đao khoái sát" đặc hữu của Tiêu Trần ma tính.
Lúc này hoàn toàn bằng vào khí thế một đao khuấy động đại thế thiên địa để cho mình sử dụng.
Đầu Tiêu Trần cắn đao bỗng lắc lắc.
Liên Thương Sinh vạch ra một đường vòng cung duyên dáng theo đầu Tiêu Trần.
Khí thế ngang ngược thoáng qua rồi biến mất.
Như gió thu cuốn hết lá vàng, lướt qua trong nháy mắt, vô tung vô ảnh.
Trong một khoảnh khắc, thiên địa an tĩnh lại, giống như tất cả cũng dừng lại.
"Rầm!"
Sau một giây, Bàn Cổ Tà Tướng xông tới đột ngột cứ như vậy mà bay ra ngoài.
Trên cổ Bàn Cổ Tà Tướng xuất hiện một vết đao màu đỏ.
Bàn Cổ Tà Tướng bị Nhất đao khoái sát chém trúng, sắc mặt hoảng sợ sờ cổ của mình.
Đau đớn bỏng cháy làm cho cổ họng của hắn ta khó chịu kỳ lạ.
Nhưng kỳ quái là, Bàn Cổ Tà Tướng nhận thấy ngoại trừ rất đau ra thì cũng không có bị thương tổn thực sự gì.
Bàn Cổ Tà Tướng hơi híp mắt lại, trong lòng đánh giá tính toán.
Một chiêu mới vừa rồi khuấy động đại thế thiên địa, sát lực cực kỳ khủng bố, không có khả năng chỉ tạo thành một chút thương tổn đối với mình như vậy.
Ánh mắt Bàn Cổ Tà Tướng rơi vào cây trường đao trong miệng Tiêu Trần.
"Vấn đề duy nhất chỉ có thể xuất hiện trên đao rồi."
Bàn Cổ Tà Tướng đoán không sai chút nào.
Liên Thương Sinh là đao không giết chết, thoạt nhìn vô cùng sắc bén, nhưng căn bản giết người không chết.
Tiêu Trần lạnh lùng nhìn Bàn Cổ Tà Tướng, nhẹ nhàng thả lỏng miệng ra, Liên Thương Sinh trong miệng rơi xuống đất.
Tiêu Trần liếc mắt nhìn Bàn Cổ Tà Tướng nói: "Đao giết không chết, coi như lão già ông may mắn."
Còn như sương mù màu đen không ngừng tiến vào trong thân thể mình, căn bản Tiêu Trần chẳng thèm quan tâm.
Muốn nói đến độc, đồ chơi gì có thể qua mặt loại độc chảy xuôi trong cơ thể mình.
Tiêu Trần ít khi đứng đắn lại.
Hắn nhin Bàn Cổ Tà Tướng, lạnh lùng nói ra: "Ông chưa khôi phục thực lực trước kia, tôi cũng vừa mới bắt đầu bước trên võ đạo, chúng ta bây giờ người tám lạng kẻ nửa cân, nếu như quay lại phá rối thì chẳng biết ai được ai mất đâu, chính ông tự cân nhắc một chút."
Bàn Cổ Tà Tướng nhíu mày, biết Tiêu Trần cũng không nói chuyện giật gân.
Sức mạnh đã mất đi lúc trước, hiện tại khôi phục chưa đến một phần mười, nếu thật sự liều mạng sợ rằng kết quả còn khó mà nói trước.
Mặc dù mình không có khả năng bị giết chết hoàn toàn, nhưng nếu như lại bị đánh tan, sợ rằng muốn tụ lại phải tốn nhiều thời gian hơn.
Bàn Cổ Tà Tướng cười cười, thần sắc lại dịu đi một chút: "Thứ tôi muốn chính là Khôi Quỷ dưới chân cậu, tôi cũng chẳng đụng chạm gì cậu."
"Đụng chạm, rất mẹ nó đụng chạm đấy."
Tiêu Trần kéo kéo cái cổ như thằng thần kinh, huyết quản trên cổ gồ ra dữ dội như giun.

Bình Luận

0 Thảo luận