Tiêu Trần đặt cây cỏ xuống, nhìn xung quanh.
Phía trên lớp cỏ xung quanh được bao phủ bởi một tầng khí xanh tươi.
Cách đó không xa là một cành cây khô khốc đã chồi lên mấy mầm non.
Cỏ khô mọc lá mới, cây khô chồi cành non, nhân gian tràn đầy sinh cơ.
Tiêu Trần nhìn khung cảnh giống như kỳ tích này, con mắt hơi híp lại, nhíu mày.
Linh khí hồi sinh là chuyện tốt nhưng khung cảnh hiện tại rất không bình thường.
Bởi vì những ngọn cỏ kia không ngừng mọc dài ra, những cây đại thụ cũng không ngừng sinh trưởng.
Sau khi Tiêu Trần trở thành Đế, trong lúc du lịch tinh không, hắn đã gặp được cảnh linh khí hồi sinh mấy lần, thế nhưng không có lần nào giống với địa cầu.
Nói như thế nào nhỉ, tức là linh khí của địa cầu quá mức mãnh liệt, giống như dòng nước chảy ngược, vô cùng mạnh mẽ.
Bình thường linh khí hồi sinh đều chia thành mấy giai đoạn, thế nhưng tình huống hiện tại của địa cầu là trực tiếp nhảy đến giai đoạn cuối cùng, vạn vật sinh trưởng.
Ngục Long cũng có cùng cái nhìn với Tiêu Trần, nói với giọng khó hiểu: "Tình huống này vô cùng quỷ dị, linh khí hồi sinh quá mãnh liệt."
Tiêu Trần gật đầu, hắn vừa định nói gì đó thì đột nhiên sửng sốt đứng nguyên tại chỗ.
"Thịch."
Một âm thanh giống như nhịp đập trái tim vang lên bên tai Tiêu Trần, âm vang hữu lực.
Tiêu Trần nhìn Ngục Long đứng bên cạnh, nói: "Tiểu Long Nhi, cô có nghe thấy không?"
Ngục Long cau mày, lắc đầu nói: "Đại Đế, có gì không đúng sao?"
Rất rõ ràng, Ngục Long không nghe thấy âm thanh giống như tiếng tim đập mà Tiêu Trần vừa nghe được.
Tiêu Trần nhìn về đường chân trời phía xa, rạng đông đã ló lên, tản ra từ trong tầng mây.
Tiêu Trần nắm chặt Hắc Đao, rút đao ra ngoài.
"Oành!"
Chân Tiêu Trần liên tục đạp mạnh trên mặt đất, cả người phóng thẳng lên trời.
Trên bầu trời xa xôi, Tiêu Trần vững vàng đứng trên đám mây.
Hắn đưa mắt trông về phía xa, một vầng thái dương đỏ hỏn chiếu sáng rực cả vùng chân trời.
Từng luồng khí lưu vàng óng không ngừng lay động, biến áo nơi chân trời.
Ngục Long xuất hiện bên cạnh Tiêu Trần, ánh mắt nhìn về phía luồng khí lưu màu vàng kim đang biến hóa khôn lường kia.
Ngục Long vẫn luôn bình tĩnh, thế mà bây giờ lại nói lắp: "Số... mệnh... Đại Đế?"
Tiêu Trần gật đầu, không nói gì, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào luồng khí lưu màu vàng kim kim đang liên tục biến hóa kia.
Ngục Long không dám làm phiền Tiêu Trần, sau khi Đại Đế vẫn lạc, số mệnh của bản thân và trời kết hợp lại thành số mệnh Đại Đế.
Số mệnh màu vàng kim này sẽ giáng lâm xuống một vài người may mắn, mở ra cánh cửa thành Đế cho bọn họ.
Số mệnh màu vàng kim này thật sự là cơ duyên lớn, cho dù Đại Đế như Tiêu Trần cũng không muốn bỏ lỡ.
Ngục Long nhìn Tiêu Trần với ánh mắt nóng bỏng, nếu có thể đoạt được luồng số mệnh này, tương lai chủ nhân nhà mình chắc chắn sẽ tạo nên thành tựu từ xưa đến nay chưa ai có, về sau cũng càng không.
Lúc này, luồng khí lưu màu vàng kim nơi chân trời đột nhiên xảy ra biến hóa kinh người.
Khí lưu màu vàng óng bắt đầu quấn quýt lấy nhau, biến hóa thành một hình dáng cụ thể.
Một đám Cự Long màu vàng kim xuất hiện ở đường chân trời, ngay khi những luồng khí lưu màu vàng kim kia ổn định lại, ở phía chân trời lại xuất hiện chín con Cự Long.
Cự Long màu vàng kim có thân hình khổng lồ, dài cả ngàn trượng, thần quang sáng chói.
"Số mệnh hóa rồng, hơn nữa còn có tận chín con."
Ngục Long nhìn Kim Long số mệnh, không nhịn được mà kinh hô ra tiếng.
Tiêu Trần gật đầu, xem ra bản lĩnh của vị Đại Đế vẫn lạc ở địa cầu còn mạnh hơn so với chính hắn.
Tiêu Trần ngẫm nghĩ một lúc, nếu bản thân mình vẫn lạc, nhiều nhất cũng chỉ ngưng tụ được năm, sáu con Kim Long số mệnh mà thôi.
Chín con Kim Long này thật sự vô cùng rợn người, càng lúc Tiêu Trần càng cảm thấy hứng thú đối với vị Đại Đế vẫn lạc ở địa cầu này.
Rốt cuộc phải là người mạnh đến mức nào mới có được khí tượng mạnh mẽ như cảnh tượng trước mắt đây?
Nhưng đúng lúc này, những con Cự Long số mệnh màu vàng kia đột nhiên điên cuồng gầm thét.
Đầu Cự Long từ từ chuyển động, ánh mắt quét xuống phía dưới giống như đang tìm kiếm chủ nhân phù hợp.
Một con Cự Long màu vàng đột nhiên tách khỏi đàn, xông thẳng đến trước mặt.
Người bình thường không thể nhìn thấy loại Kim Long số mệnh vừa huyền diệu vừa khó giải thích này, trừ khi bọn họ có được Kinh Thiên Dị Đồng như Lạc Huyền Tư, hoặc giống như Tiêu Trần, Ngục Long, phải là nhân vật đứng ở nơi cao nhất mới có thể nhìn thấy.
Kim Long xông thẳng đến trước mặt, mọi người có thể cảm nhận được, dường như bầu trời bị cái gì đó đè nén, một luồng uy áp cùng cực đè nén khiến lòng người hốt hoảng.
Trong một ngọn núi sâu phía xa xôi, một nữ tử có mái tóc bạc phơ đang đứng trên đỉnh núi, ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào dị tượng trên không trung.
Cô ta có mái tóc bạc phơ nhưng lại có gương mặt của thiếu nữ.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận