Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1798: Sáng Giới - Thiên Chinh (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Chữ nhỏ màu đỏ tức đến thở hổn hển, muốn chạy lên solo một trận. Kết quả là bị một chữ nhỏ màu đen đấm cho một phát vào hốc mắt.
Chữ nhỏ màu đen này mới được Tiêu Trần ma tính tìm thấy trong Đại Diệt Tinh Không, nó đại biểu cho chữ 'Tử'.
Nhóc con đen thùi này mới vào đội không lâu nhưng thực lực lại rất khủng bố, cộng thêm biểu cảm muốn sống chớ lại gần, nó đã mơ hồ có xu thế trở thành đại ca.
Chữ nhỏ màu đen hung dữ y y nha nha một trận, lén lút chỉ chỉ vào khuôn mặt đã đen thui của Tiêu Trần ma tính.
Ý của nó rất rõ ràng: nếu chọc cho lão đại mấy hứng, liên luỵ chúng ta bị bắt đi học thuộc lòng, không hút chết mi mới lạ.
Quả nhiên, học thuộc lòng mới là chuyện đáng sợ nhất trên đời này. Chữ nhỏ màu đỏ không nghĩ đến chuyện thịt đồng bạn nữa, nó nhấc đại khảm đao trong tay lên, hung tợn phóng đến chỗ cô gái thần bí kia.
"A...nha nha." Chữ nhỏ màu vàng thấy anh bạn đỏ vô cùng dũng mãnh thì vui vẻ hô âm lên, giống như đang động viên đối phương.
Tiếp theo, chữ nhỏ màu vàng ấn tay phải xuống, thần quang vàng óng nhanh chóng lan ra với tốc độ không thể tượng tượng nồi. Thần quang bao trùm chữ nhỏ màu đỏ, biến thành một bộ áo giáp thần uy hiển hách trên người nó.
Tiêu Trần ma tính nhíu mày, trong ngũ hành tính kim có sát lực nhất lại không đi xông pha chiến đấu, mà đang đánh phụ trợ phía sau, nhưng lại rất keo kiệt chỉ cho chữ nhỏ màu đỏ mặc một bộ khôi giáp.
Càng làm cho Tiêu Trần ma tính tâm tính nổ tung là, đại biểu mộc lục sắc chữ nhỏ, trực tiếp làm một gian nhà gỗ, đem mình quan tiến vào, xem bộ dáng là sẽ không xuất thủ.
"Tiểu vô liêm sỉ." Tiêu Trần ma tính không nhịn được mà mắng một câu.
Tiếng mắng này mang đến một ít tác dụng, chữ nhỏ đại biểu cho đất khiêng theo cái xẻng của mình đi theo phía sau cái mông chữ nhỏ màu đỏ xông ra ngoài.
Chỉ là hàng này ngoại trừ kêu loạn oa oa ra thì không có một chút tác dụng thực chất nào, điển hình xuất công không xuất lực.
Tính khí nóng nảy, nhát gan sợ phiền phức, cáo già xảo quyệt, đục nước béo cò, toàn bộ con mẹ nó vấn đề con nít.
Tiêu Trần ma tính lạnh lùng nhìn về phía bốn chữ nhỏ còn lại.
Sáng Giới Thập Tự, năm trong số đó đại biểu bổn nguyên của thế giới, kim mộc thủy hỏa thổ.
Bốn chữ khác là đại biểu luân hồi, sinh lão bệnh tử, hiện tại Sáng Giới Thập Tự cũng chỉ thiếu một chữ nhỏ đại biểu sinh mà thôi.
Đào ra được chín chữ nhỏ đã biết, chữ nhỏ màu hồng cuối cùng không giống với những vấn đề con nít kia, tiểu gia hỏa này chủ động tìm đến Tiêu Trần ma tính.
Hơn nữa tiểu gia hỏa này yêu thích yên tĩnh, tính cách cũng dính người giống một con mèo con, chỉ là nàng đại biểu cho cái gì thì đến nay Tiêu Trần ma tính vẫn chưa biết rõ được.
Lần này Tiêu Trần ma tính thả những tiểu tử này ra, cũng chỉ là ôm thái độ thí nghiệm, xem xem bọn nó tụ chung một chỗ rồi đối địch thì có thay đổi gì.
Chỉ là hiện tại xem ra thiếu một chữ, chúng nó cũng chưa từng xuất hiện biến hóa.
Hơn nữa những tiểu vô liêm sỉ này tuy chiến lực khủng bố, nhưng vấn đề tự thân chúng nó nhiều lắm, căn bản không có ý tứ liên hợp tác chiến.
Nhưng Tiêu Trần ma tính hiểu rằng, Sáng Giới Thập Tự tụ chung một chỗ nhất định sẽ xảy ra biến hóa bay vọt về chất, mười tiểu tử kia chắc chắn có thể trở thành một lá vương bài không thua năng lực lĩnh vực.
"Hay là có thể chế tạo riêng cho chúng nó một trận pháp, khiến chúng nó có thể liên thủ hành động, còn như tính cách hỏng bét thế này chỉ có thể chậm rãi uốn nắn."
Tiêu Trần ma tính nghĩ ngợi chuyện trận pháp, đột nhiên nghĩ tới con lợn chết kia.
Muốn nói trong các tu sĩ Tiêu Trần ma tính đã từng gặp được, tạo nghệ trận pháp của người nào cao nhất, đầu heo kia đúng là việc nhân đức không nhường ai, cái này không liên quan đến tu vi, tinh thông trận pháp hoàn toàn dựa vào ngộ tính.
"Có thể đi tìm đầu heo kia để chế tạo trận pháp." Trong lòng Tiêu Trần ma tính có tính toán, vung tay lên thu hồi toàn bộ chín chữ nhỏ lại.
"Đọc thuộc lòng toàn bộ Đạo Đức Kinh, viết chính tả nữa." Tiêu Trần ma tính lạnh lùng thông báo một câu.
Từng đợt kêu rên vang lên.
Lúc này, trên Địa Cầu, một con heo đeo kính mát, được một đám đại hán áo đen vây quanh, uy phong lẫm lẫm, đột nhiên hắt xì hơi, tiếp theo toàn thân run run.
"Lão đại ngài làm sao vậy?"
"Lão đại anh bị cảm à?"
"Lão đại cần tìm cho ngài hai cô gái đẹp đấm bóp một chút không?"
Một đám tráng hán nhìn thấy Hắc Phong hắt xì, nhao nhao tiến lên quan tâm.
"Mẹ nó, làm sao lão tử có dự cảm không tốt nhỉ." Hắc Phong xoa xoa mũi, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh thẳm.
"Cút cút cút, đừng mẹ nó cọ vào người tao." Hắc Phong vung móng heo đánh đuổi mọi người đang xum xoe, "Chờ đã, lúc nãy người nào, ngươi mới vừa mới nói cái gì mỹ nữ."

Bình Luận

0 Thảo luận