Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1926: Hợp tác

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
"Liên quan gì đến tôi?" Tiêu Trần đặt bát xuống, "Đi dạo kỹ viện có thể tìm đến tôi, chuyện khác thì đi chỗ khác chơi."
Dịch Minh sửng sốt một chút, tên này đầu óc có vấn đề à, chuyện như vậy làm sao có thể nói lung tung?
Quả nhiên những lời nói của Tiêu Trần đã khơi dậy sự khinh miệt từ những người còn lại trong quán mì.
"Tiêu huynh quả nhiên là một người thẳng thắn, giàu cảm xúc." Dịch Minh kiên trì đến cùng, đối diện với ánh mắt khác thường của Tiêu Trần, khen ngợi Tiêu Trần một câu.
Tiêu Trần nghe thấy vậy rất chi là vui vẻ: "Làm khó anh ghê, vậy mà cũng có thể khen được vài câu. Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"
Dịch Minh có chút dở khóc dở cười, nói: "Lúc trước Tiêu huynh đã đắc tội Tư Mã Tinh, theo tính cách có thù tất báo của hắn ta, hắn ta nhất định sẽ đến làm phiền Tiêu huynh!"
"Nói cho tôi biết chuyện gì có ích ấy, đầu của ông đây sắp bị anh làm cho nổ tung rồi." Tiêu Trần sốt ruột trợn trắng mắt.
"Cậu, cái thằng này nói chuyện kiểu gì thế?" Tay sai bên cạnh Dịch Minh tức giận kêu lên.
Dịch Minh cau mày liếc mắt nhìn người đang kêu gào, người nọ sợ tới mức lập tức ngậm miệng không dám lên tiếng nữa.
Dịch Minh chắp tay: "Tiêu huynh người sảng khoái nói chuyện sảng khoái, tôi sẽ nói thẳng vậy!"
"Tôi rất ghét Tư Mã Tinh. Ai cũng có thể ngồi lên vị trí đó, nhưng chỉ có hắn ta là không thể. Tôi muốn hợp tác với Tiêu huynh."
Tiêu Trần nổi lên hứng thú hỏi: "Hợp tác thế nào?"
Nhìn thấy thái độ của Tiêu Trần, Dịch Minh gật đầu: "Bây giờ chỉ có duy nhất gia tộc Tư Mã Tinh thống lĩnh, còn thừa tướng thì một cây chẳng chống vững nhà, muốn cạnh tranh thì nhất định phải được mười vị quan lớn nhất phẩm cùng đề cử. Tôi có thể hợp tác với Tiêu huynh, đề cử Tiêu huynh lên trên."
"Hiện tại vương triều chỉ có khoảng hai mươi mấy vị quan lớn nhất phẩm, hơn phân nữa đều là ở trong trận doanh của Tư Mã Tinh, các quan lớn nhất phẩm còn lại chỉ đủ để đề cử một người. Tôi muốn đề cử Tiêu huynh."
Tiêu Trần đầu đầy dấu chấm hỏi: "Đề cử tôi lên trên? Vậy còn anh thì sao?"
Dịch Minh lắc đầu: "Tôi cái gì cũng không được, nhưng có một điểm tốt là tự mình biết mình."
"Tôi thành thạo dắt chó, chọc chim thì lắm đấy, nhưng tôi lại không giỏi chiến đấu quyền mưu. Ngay cả khi tôi được đề cử, tôi cũng sẽ thua thảm bại mà thôi."
Tiêu Trần mỉm cười, tên này thú vị thật đấy.
"Thế nhưng tôi chỉ là một phế vật, lại không có tu vi. Nếu như anh đề cử tôi, không phải là cũng là cùng một kết quả à?" Tiêu Trần vui vẻ tự trêu chọc chính mình.
Dịch Minh lắc đầu: "Đó là người khác, tôi không nghĩ như vậy. Có thể đẩy lui mấy triệu đại quân ở Minh Nguyệt thành, chắc hẳn Tiêu huynh cũng có thủ đoạn của chính mình nhỉ?"
"Anh tin tôi thế à?" Tiêu Trần cảm thấy rất chi là thú vị.
Dịch Minh gật đầu: "Bây giờ tôi chỉ có thể tin tưởng Tiêu huynh. Nếu để Tư Mã Tinh ngồi vào vị trí đó, chỉ sợ cậu và tôi sẽ chẳng có một ngày yên bình!"
"Hai người các anh có ân oán gì hả?" Tiêu Trần nổi máu nhiều chuyện.
Dịch Minh không né tránh điều đó, hay đúng hơn, mọi người trong vương triều Độ Nha đều biết rõ ân oán tình cừu của anh ta với Tư Mã Tinh.
"Tôi cướp đi người phụ nữ của hắn ta, hắn ta đã đánh phế mười đại huyệt của tôi, chỉ đơn giản vậy thôi."
Tiêu Trần có chút dở khóc dở cười, chẳng trách tinh khí thần của Dịch Minh có vẻ không tốt lắm, hóa ra là có thương tích trong người.
"Tên này thú vị hơn nhiều so với cha nuôi Dịch Tiên của anh ta."
Tiêu Trần nói thầm trong lòng, ngoài miệng hỏi: "Anh không sợ đến lúc đó tôi qua cầu rút ván, thiến anh ném đi làm thái giám sao?"
Dịch Minh lau mồ hôi, anh ta đương nhiên biết chuyện hôm qua xảy ra ở cổng thành, nhưng anh ta không hiểu tại sao Tiêu Trần lại có đam mê bất diệt đối với thái giám như vậy.
Dịch Minh bất đắc dĩ cười nói: "Nếu là như vậy, tôi chỉ có thể đem theo nương tử chạy trốn thôi."
Tiêu Trần cười vẫy vẫy tay: "Đùa anh thôi, tôi cũng không ghét anh, ít nhất so với tên Tư Mã Tinh âm dương quái khí tốt hơn nhiều."
Dịch Minh thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ tiến đến trước mặt Tiêu Trần: "Tiêu huynh cũng cảm thấy Tư Mã Tinh âm dương quái khí đúng không? Cho nên tôi mới nói, nhất định không phải là ảo giác của tôi."
Tiêu Trần hỏi tiếp: "Nếu tôi thật sự có thể ngồi lên vị trí này, anh muốn cái gì?"
Làm gì có chuyện bánh từ trên trời rơi xuống, tên Dịch Minh này chắc chắn phải có một yêu cầu gì đó!
Dịch Minh gật đầu, không hề che giấu: "Cho tôi đi vào quốc khố một chuyến, tôi cần một thứ gì đó chữa trị thân thể, hơn nữa cậu không thể qua cầu rút ván, tôi không muốn thứ gì khác, chỉ cần tên tuổi Định An Hầu của tôi phải được bảo tồn."
"Không nhiều lắm." Đúng là Dịch Minh không yêu cầu nhiều, hay nói một cách khác anh ta rất thức thời.

Bình Luận

0 Thảo luận