Trong ánh mắt cự lang thế mà lại hiện lên một tia giãy dụa, giống như có hơi không tình nguyện.
"Brahma, mi đang làm gì?" Người áo đen vừa kinh vừa sợ, loại tình huống này chưa bao giờ xuất hiện qua.
"Ai nha, người này thật là, chó con rất không muốn đánh lộn đâu, đúng hay không." Tiêu Trần thần tính kéo kéo lỗ tai cự lang, cự lang lại thoải mái híp mắt.
"Trở về." Người áo đen tức giận giận sôi lên, trong tay bấm vài pháp quyết cổ quái, cự lang dưới mông Tiêu Trần thần tính đột nhiên biến mất.
Lúc này thân hình người áo đen phát sinh biến hóa.
Thân thể người áo đen bắt đầu không ngừng bành trướng, lúc đầu hơi có vẻ thân thể gầy yếu, nháy mắt biến thành một đại hán bắp thịt.
Tròng mắt của hắn ta trở nên tối tăm như sói lớn vậy, trên mặt cũng xuất hiện một ít đặc thù của sói.
Một lực lượng bạo tạc phát ra từ trong người hắn ta.
Không gian chung quanh người áo đen như không chịu nổi cỗ lực lượng này, không ngừng tan vỡ sụp đổ.
"Ừm?" Tiêu Trần thần tính nhức đầu, tò mò hỏi, "Các người sẽ hợp thể sao? Ông sẽ biến thành người chó sao?"
Mí mắt người áo đen nhảy loạn một hồi, "Con mẹ nó ánh mắt đó của cậu là ý gì, đây là chó sao?"
"Ha hả." Người áo đen nhìn Tiêu Trần thần tính hoàn toàn không đề phòng mà cười lạnh, thân ảnh đột nhiên biến mất.
Trong không khí truyền đến một loạt tiếng nổ tung, không gian chung quanh không ngừng đổ vỡ sụp xuống.
"Ah yo, ông muốn làm gì?" Tiêu Trần thần tính đột nhiên nghiêng thân thể.
Sau một khắc tay người áo đen đột nhiên xuất hiện dán sát vào thân thể Tiêu Trần.
Người áo đen không trả lời Tiêu Trần, chỉ có khí tức bạo liệt không ngừng nổ tung chung quanh.
Bóng ảnh người áo đen không ngừng lóe ra bên cạnh Tiêu Trần thần tính.
Cuồng phong như mưa rào tấn công về phía điểm yếu của Tiêu Trần thần tính.
Tiêu Trần xoay xoay cái mông nhỏ, đẩy đẩy eo nhỏ, lắc lắc cái cổ.
Công kích của người áo đen lại không có một lần nào đụng tới Tiêu Trần, thậm chí ngay cả góc áo Tiêu Trần thần tính cũng không mò tới được.
Mà Tiêu Trần thần tính ngay cả chân cũng không nhúc nhích một cái.
Điều làm cho người áo đen cảm thấy kinh khủng là, mình công kích vô cùng, nhưng chỉ cần vừa tiếp cận thiếu niên này, thì cũng sẽ bị suy yếu đến mức tận cùng.
Lúc đầu nắm tay có thể chấn vỡ chu vi hư không, khi đến bên cạnh thiếu niên lại chỉ có thể mang theo một hồi kình phong.
Sau nửa canh giờ, toàn thân người áo đen đều ướt đẫm, bị mệt.
"Ai nha, mệt nhọc quá!" Tiêu Trần thần tính có chút ngượng ngùng gãi đầu.
Nhìn dáng vẻ thiếu niên này thiên chân vô tà, trong mắt người áo đen tràn đầy tuyệt vọng.
Thiếu niên này như có năng lực biết trước tương lai, quả đấm của mình luôn bị hắn né tránh trước.
"Phá."
Người áo đen đột nhiên chấp tay hành lễ, lực lượng kinh khủng phun ra, mặt đất trăm dặm xung quanh thế mà lại cuồn cuộn dựng lên.
Nhất thời tiếng gió rít gào lên, không gian bị xé rách từng khúc.
Hình bóng cự lang dàng một ngàn trượng xuất hiện phía trên người áo đen.
Cự lang điên cuồng gầm hét lên, điên cuồng đánh tới Tiêu Trần thần tính phía dưới.
"Tôi xem làm sao cậu tránh được." Người áo đen thẹn quá thành giận dùng tới sát chiêu phạm vi lớn.
"Ah yô yô." Thần tính nghịch ngợm le lưỡi màu hồng, đột nhiên đưa tay phải ra.
"Thiên Dực thất trọng viên thiên thuẫn."
Trước người Tiêu Trần thần tính hiện lên ánh vàng rừng rực, tiếp đó phát ra tiếng nổ tung chói tai.
Một tấm khiên nhỏ màu vàng xuất hiện trước mặt Tiêu Trần thần tính, tấm khiên này hoàn toàn rất nhỏ, chỉ khó khăn lắm mới che chở thân thể Tiêu Trần thần tính.
"Rầm rầm rầm- "
Cái khiên phát ra từng đợt sóng xung kích màu vàng, tiếp theo lại một cái khiên giống như đúc cái khiên trước xuất hiện đầu tiên.
Lặp lại như thế, cuối cùng số lượng tấm khiên tăng lên bảy cái.
Lúc này thân thể của cự lang to lớn như núi cao đã đụng phải tấm khiên đầu tiên.
Cái khiên nhỏ như vậy lại cứng rắn chặn cự lang lại.
"Bùm!"
Trong giây lát thiên dao địa động, mà giờ khắc này trên tấm khiên đầu tiên đột nhiên lao ra ngọn lửa màu phấn hồng hỗn loạn.
Hỏa diễm lan tràn ra, trong nháy mắt đã bao trùm toàn bộ thân thể cự lang, bóng ảnh cự lang kêu rên lên.
"Ê a!" Tiêu Trần thần tính ghét bỏ nhìn người áo đen, "Đại ma đầu người ta đều có thể tùy tiện dùng một đao bổ bảy cái khiên, ông ngay cả cái khiên đầu tiên có lực phòng ngự yếu nhất cũng không đụng nổi, quá kém!"
"Phốc- "
Người áo đen phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ, tức giận.
Nhìn bóng ảnh cự lang bị ngọn lửa màu phấn hồng bao lại mà không ngừng giãy giụa, Tiêu Trần thần tính đau lòng phất phất tay.
Trong giây lát, cái khiên biến mất mang theo cả ngọn lửa màu phấn hồng cùng nhau biến mất.
"Nhanh thả chó lớn ra một chút, không nên để cho nó đánh nhau." Tiêu Trần thần tính lập tức nhảy đến bên cạnh người áo đen, đưa tay nhỏ bé ra.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận