Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1161: Anh muốn xem dược hiệu của thuốc à?

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Trong số những tu sĩ sở hữu sức chiến đấu kinh khủng như vậy, chỉ có đám kiếm tu Thục Sơn.
Nhưng trong cuộc thi đấu sáu năm trước, kẻ cơ bắp của Học viện võ đạo đã đánh nát phi kiếm của một thiên tài Thục Sơn, giành chức vô địch.
Mọi người suy đoán chỉ sợ trong cùng một cảnh giới, có thể kiếm tu cũng không thể đánh bại một võ phu, chỉ cần bị áp sát người, thì hầu như kết cục sẽ là bị đánh gãy chân.
Còn kinh khủng hơn ba năm trước, cuộc thi đấu gần đây nhất, một cô gái nhỏ yểu điệu đến từ Học viện võ đạo.
Đã thực sự đánh một kẻ trong 72 Ma Thần Trụ phương Tây thành đầu heo trong trận chung kết.
Học viện võ đạo đã giành được hai chức vô địch liên tiếp, đó là một vinh dự có một không hai.
Một số người dự đoán, Học viện võ đạo thậm chí có thể trở thành Triple Crown năm nay, bởi vì Hoàng Phủ Phương Linh đã thu một đệ tử quan môn.
Nói hơi lạc đề rồi.
Lại nhìn Tiêu Trần ở đây đã tiếp cận nam tử âm nhu.
Nam tử âm nhu mặt xám như tro, anh ta đương nhiên hiểu khi người tu hành bị một võ phu tiếp cận điều đó có ý nghĩa gì.
"Âm Ngũ Lôi." Nam tử âm nhu điên cuồng hét lên.
Đầm lầy màu đen lan cực nhanh dưới chân, mọi người lách mình tránh ra như thể nhìn thấy ôn thần.
Âm Ngũ Lôi hay còn gọi là nước lôi bẩn, là chất lỏng sền sệt màu đen lơ lửng xung quanh, dính dính nhờn nhờn, trơn tuột không nắm được, ẩm ướt âm lãnh.
Âm Ngũ Lôi không chính khí lẫm liệt như Dương Lôi, thứ này u ám, chủ yếu hấp thu sinh mệnh lực, rất phiền phức.
Âm Ngũ Lôi màu đen bao vây nam tử âm nhu lại, mưu toan chống cự đòn tấn công cận chiến của võ phu.
Nếu những người khác nhìn thấy thứ phiền phức này, có thể rút lui.
Nhưng anh ta gặp phải Tiêu Trần, khí lực cường hãn được ban tặng bởi thân thể cương thi, khiến Tiêu Trần cũng lười liếc mắt nhìn Âm Ngũ Lôi này.
Bàn tay Tiêu Trần xuyên thẳng qua Âm Ngũ Lôi đang bảo vệ nam tử âm nhu, bóp lấy cổ của anh ta.
"Anh nói là muốn xem hiệu quả của thuốc đó nha, không thể trách tôi nặng tay đâu đấy!" Tiêu Trần hớn hở nói, đột nhiên dùng sức, ấn nam tử âm nhu vào trong đất.
Khí lực toàn thân của Tiêu Trần khủng bố biết bao.
"Uỳnh!"
Một âm thanh cực lớn như tiếng sét đánh truyền ra khắp toàn bộ thị trường giao dịch.
Giống như vết nứt của mạng nhện, lan rộng khắp mặt đất.
Bụi mù tan đi, nam tử nằm ngay đơ như chó chết trong cái hố lớn mà chính mình vừa đập ra.
Nỗi đau vì xương vỡ vụn khiến khuôn mặt anh ta trở nên xám xịt.
Tiêu Trần đá hai cú, nam tử âm nhu yếu ớt rên rỉ.
"Tổn thương chưa nặng lắm!" Tiêu Trần sờ sờ cằm.
"Vẫn chưa gần chết, chưa nhìn được dược hiệu của thuốc á!"
Tiêu Trần hớn hở nắm lấy chân của nam tử âm nhu.
"Cậu... cậu... dám..." Nam tử run rẩy nói.
"Rầm! Rầm! Rầm!"
Tiêu Trần vung sang trái rồi sang phải, đem nam tử âm nhu đập xuống đất.
Đập đến nỗi đá vụn bay tứ tung, mặt đất rạn nứt.
Những người xung quanh nhìn tê cả da đầu, sống lưng lạnh toát.
Nam tử này chính là Thiếu tông chủ của Âm Tông đó, nện người khác như thế này chẳng lẽ là tiết tấu khai chiến với Âm Tông đấy à?
Sau khi bụi mù tan đi, nam tử âm nhu lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Toàn bộ thân thể anh ta không còn mấy cái xương nguyên vẹn, hơn nữa đồng tử cũng bắt đầu giãn ra.
Đây là tiết tấu sắp ngỏm củ tỏi rồi nè!
Vẻ mặt ai nấy đều sững sờ, một người ở Thượng tam cảnh lại bị đập chết thế này?
Tiêu Trần mở mí mắt của nam tử âm nhu: "Chà, không tệ, sắp chết ngắc rồi."
"Đây là khoảnh khắc chứng kiến điều kỳ diệu." Tiêu Trần hớn hở hái một bông hoa.
Đến lúc này mọi người mới hiểu Tiêu Trần muốn sử dụng tên này để chứng minh dược hiệu của thuốc.
Điều này làm cho tất cả mọi người hưng phấn, dù sao cũng không phải mình bị đánh, còn có thể thấy được người sắp chết hồi sinh nữa chứ.
Nếu bông hoa này thực sự có hiệu quả như thế, nó sẽ là bảo vật vô giá.
"Đây có thể coi là tiền đấy, anh nói muốn xem dược hiệu của thuốc đấy nha!" Tiêu Trần hớn hở nhét bông hoa nhỏ vào miệng nam tử.
Ánh huỳnh quang bảy màu lập lòe, bao trùm nam tử đang hấp hối.
Mọi người khẩn trương nhìn chằm chằm vào nam tử, miệng dần dần mở to, từ nghi ngờ đến không thể tưởng tượng nổi, cuối cùng là cuồng nhiệt.
Nam tử âm nhu rõ ràng cứ đứng lên như thế, vết thương toàn thân của anh ta đã được chữa lành.
Không phải bọn họ chưa nhìn thấy thánh dược chữa thương, mà là thật sự chưa bao giờ thấy người sắp tắt thở được cứu sống ngon lành.
Điều quan trọng nhất là đây là Thượng tam cảnh đó, rất nhiều loại thuốc đối với người có cảnh giới càng cao thì dược hiệu của thuốc càng thấp.
Con Lợn Yêu kia vừa nói cái gì ấy nhở? Có thể chữa trị cho cảnh giới Yên Diệt trở xuống.
Địa Cầu bây giờ có bao nhiêu cảnh giới Yên Diệt? Cho dù có thể lập tức chữa trị khỏi cho một vị Thần Nhất Cảnh, giá trị của nó đã không thể đo lường được rồi.

Bình Luận

0 Thảo luận