"Chào Đại Đế."
Sắc mặt Tiêu Trần ma tính có chút khó coi, nhưng vẫn gật đầu, xem như là đáp lại.
Tiêu Trần nhân tính huýt sáo, cười híp mắt nói: "Kỳ Lân tinh, dáng vẻ này của cậu càng ngày càng đẹp trai, bảo dưỡng thế nào, chia sẻ cho tôi một chút đi, về sau tôi cũng dễ đi thông với vài em gái!"
Kỳ Lân tinh cười khổ một tiếng, biết Tiêu Trần nhân tính không nghiêm túc.
"Đại Đế chê cười."
"Nhiều năm không gặp như vậy, vẫn là một dáng vẻ máy móc, chẳng thú vị gì cả, đi đi đi." Tiêu Trần nhân tính phất phất tay, ý bảo hắn đi làm việc của mình.
Kỳ Lân tinh lại cung kính hành lễ, lúc này mới đi tới bên người Tiêu Trần thần tính.
Sau đó lại có năm bóng người nhảy ra từ trong Thiên Nhai Bất Động.
Những người này không ngoại lệ đều là đàn ông dáng dấp cực kỳ đẹp trai.
Đây cũng là nguyên nhân Tiêu Trần nhân tính gọi bọn họ là thiên đoàn Thập Nhị Ngưu lang.
Tổng cộng bảy người, vây quanh Tiêu Trần thần tính không ngừng hỏi han ân cần, thực sự coi hắn như là bảo bối.
"Hoang Lang tinh và Xích Long tinh đâu." Tiêu Trần thần tính nhức đầu hỏi.
"Hai người bọn hắn đã bước vào Thần Vô Chỉ Cảnh, không có cách nào ra hầu hạ Đại Đế."
Kỳ Lân tinh giải thích cho Tiêu Trần thần tính.
"Ah!"
Tiêu Trần thần tính có chút không vui nhỏ nhỏ.
Bởi vì Hoang Lang tinh biết làm rất nhiều cơ quan nhỏ thú vị, về sau chỉ có thể đi vào trong thành tìm anh ta.
Xích Long tinh bác học nhất, sau này có vấn đề gì không biết, cũng phải trở về Bất Động Thành hỏi.
Tiêu Trần thần tính ngẫm lại đã cảm thấy phiền phức.
Tiêu Trần thần tính chui ra khỏi lòng Thiên Lang tinh, chỉ Tiêu Trần nhân tính nói: "Bắt cậu ta lại, cậu ta muốn cắt chim nhỏ của tôi."
"A?" Vẻ mặt bảy người mờ mịt, tất cả đều hơi giật mình nhìn Tiêu Trần nhân tính.
"Phụt." Tiêu Trần nhân tính suýt nữa thì phun ra một ngụm máu, hắn đây con mẹ nó thực sự là nằm không cũng trúng đạn.
Tiêu Trần ma tính ở một bên, suýt chút nữa thì bật cười, trí não con hàng này quả nhiên không giống như người khác.
"Còn có cậu ta nữa, cậu ta muốn đoạt chim nhỏ của tôi." Tiêu Trần thần tính chỉ Tiêu Trần ma tính đang nén cười bên cạnh, hung hãn nói.
"Phụt!"
Bảy người sửng sốt, nhưng mà ngay sau đó lại gặp khó khăn.
Bọn họ hoàn toàn không dám động thủ với Đại Đế, nhưng mà Tiêu Trần thần tính không vui, lại đau lòng không chịu được.
"Đại Đế, có chuyện gì chúng ta nói rõ ràng, không nên động thủ! !" Kỳ Lân tinh lau mồ hôi, thận trọng nói.
"Bọn họ đều muốn cướp chim nhỏ của tôi, sao phải nói nữa, nhanh lên đi bắt bọn họ lại, tôi cũng sẽ không làm gì bọn họ."
Tiêu Trần thần tính phồng má, gương mặt không vui.
Bảy người đồng loạt quay đầu, nhìn Tiêu Trần ma tính và Tiêu Trần nhân tính.
Vẻ mặt Kỳ Lân tinh khổ sở nói: "Đại Đế tính tình trẻ con mạo phạm, nhị vị Đại Đế thông cảm nhiều, sau đó Kỳ Lân tinh tôi mặc cho nhị vị Đại Đế xử trí."
"Đắc tội." Kỳ Lân tinh cắn răng một cái, phất phất tay, bảy người hô hào mà lên.
"Các cậu dám, liếm cẩu đến cuối cùng hai bàn tay trắng ưm ưm..." Tiêu Trần nhân tính còn chưa nói hết đã bị bốn người ép đến trói lại.
Tiêu Trần ma tính cũng không còn chút sức đánh trả nào, cũng bị trói thành bánh chưng.
"Hì hì."
Tiêu Trần thần tính nhún nhảy đi tới trước mặt Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần thần tính dùng tóc dài màu vàng kim của mình không ngừng gãi mũi Tiêu Trần nhân tính.
Tiêu Trần nhân tính tức giận nghiến răng, nhưng lại không có cách nào.
"Đánh đi, hì hì, để cho cậu đánh cái mông tôi." Tiêu Trần thần tính đùa đến không biết trời trăng gì.
Bảy người nhìn mà đầu đầy mồ hôi, thực sự là hối hận vì đã trói hai vị Đại Đế lại.
"Con rùa nhỏ, chờ lát nữa ông đây phải đạp nát cái mông của cậu."
"Cho cậu hung dữ nè, cho cậu hung dữ nè." Tiêu Trần thần tính không ngừng gãi chỗ Tiêu Trần nhân tính bị ngứa.
Nhược điểm lớn nhất của Tiêu Trần nhân tính chính là sợ ngứa.
"Ha ha ha ha cậu dừng lại cho ông đây."
Tiêu Trần nhân tính cười đến nước mắt cũng chảy ra.
"Ha để cho cậu đánh mông tôi này."
Mười phút sau, toàn thân Tiêu Trần nhân tính không ngừng co quắp, suýt chút nữa cười đến ngất đi, Tiêu Trần thần tính mới dừng tay lại.
Chơi đã rồi, Tiêu Trần thần tính lại đến bên người Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính nhìn hai cái răng nanh của con hàng này, da muốn nổ tung.
"Lão thần côn, mi không nên xằng bậy!" Tiêu Trần ma tính run lẩy bà lẩy bẩy nói.
"Năm nay người ta mới mười bốn tuổi, mi nói ai lão? Đại ma đầu."
Tiêu Trần thần tính nói, với lấy lọn tóc dài màu vàng kim của mình, không ngừng liếc qua liếc lại trên mặt Tiêu Trần ma tính.
"Hì hì, không phải mi nói không thích đọc sách sao? Ngày hôm nay ta để mi đọc cho đã."
Tiêu Trần thần tính không biết lấy một quyển sách siêu cấp dày từ nơi nào ra, mở ra đặt trước mặt Tiêu Trần ma tính.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận