"Chứ sao, câụ không nhìn xem tôi là ai, giết một Vô Chỉ Cảnh, chẳng phải đơn giản như giết gà làm thịt chó." Tiêu Trần cũng không khách khí, trực tiếp làm màu.
Lúc này, Nhan Tử ninh kéo Tiêu Trần lại: "Tiểu tử kia, đi với tôi đến tổng bộ chính của hiệu buôn Vạn Vĩnh đi, bên ngoài quá nguy hiểm."
Bị Vô Chỉ Cảnh bắt lại, Tiêu Trần căn bản không tránh được.
"Cô là ai vậy?" Tiêu Trần có chút buồn bực.
"Tôi là bạn cũ của ba cậu." Nhan Tử Ninh cũng không có ý gì khác, trực tiếp nói rõ.
"Gì?" Tiêu Trần gương mặt ngỡ ngàng, "Bạn cũ của ba tôi?"
Ba tôi năm nay cũng đã năm sáu chục tuổi, hơn nữa bây giờ còn đang trên địa cầu uống trà đọc báo, ba có bạn cũ như cô ở đâu ra.
Thấy Tiêu Trần có cái gì đó không đúng, Trương Đại Pháo chen ngang vội vã giải thích, vì sao Nhan Tử Ninh nói như vậy.
Sau khi nghe xong gương mặt Tiêu Trần ngỡ ngàng.
Tiếp theo vẻ mặt cười quái dị nhìn Trương Đại Pháo: "Hơ, tự dưng ông đây có thêm một người ba?"
Nhìn nụ cười quỷ dị của Tiêu Trần, Trương Đại Pháo thầm nghĩ trong lòng không ổn, vừa định chạy đã bị Tiêu Trần kéo lại.
Sức lực toàn thân Tiêu Trần to lớn biết bao, mặt luyện khí yếu ớt như hắn ta làm sao có thể so sánh được.
Tiêu Trần kéo Trương Đại Pháo, trực tiếp đánh xuống đầu hắn ta một trận.
"Bà nội nhà cậu, tùy tiện tìm cho ông đây một người ba như vậy."
"Người như vậy có thể tìm lung tung sao?"
Trương Đại Pháo bị đánh loang lổ đầy mặt, thực sự tủi thân vô cùng.
Thật ra cũng trách bản thân Trương Đại Pháo, việc này hắn ta hoàn toàn dựa vào phỏng đoán của bản thân, tìm cho Tiêu Trần một người ba.
"Công tử, ngài không phải con của Đại Đế, vậy ngài cùng Đại Đế có quan hệ gì?" Trương Đại Pháo che mắt, vẻ mặt ủy khuất hỏi.
"Tôi là anh của hắn, anh của hắn." Tiêu Trần thật muốn xé miệng của người này, khó hiểu, mình lại trở thành con trai của mình, ai mà chống đỡ được?
Hai người Nhan Tử Ninh và Phượng Hà nhìn Tiêu Trần với vẻ mặt hoài nghi.
Nói là con trai của Đại Đế, hai người tin.
Nói là anh trai của Đại Đế, ai thèm tin.
Tuổi của Tiêu Trần, tuyệt đối rất nhỏ, căn bản không gạt được các cô.
Lúc này Nhan Tử Ninh kéo tay Tiêu Trần lại: "Mặc kệ cậu là con của Đại Đế, hay là anh, chỉ cần có quan hệ với Đại Đế, tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu thật tốt."
"Đừng táy máy tay chân, nhân cơ hội sờ ngực tôi." Tiêu Trần hung tợn rút tay của mình ra, đồng thời cũng có chút ngạc nhiên, tới cùng thì Đại Ma Đầu có quan hệ gì với hai bà cô này.
"Được rồi, em trai Đại Ma của tôi, đến cùng có quan hệ như thế nào với các cô?"
Tiêu Trần thật sự không nhịn được lòng hiếu kỳ, bởi vì với tính cách của Tiêu Trần ma tính mà nói, căn bản không khả năng qua lại gì với các cô.
"Đại Đế đã cứu chúng tôi, hoặc là nói đã cứu toàn bộ hiệu buôn Vạn Vĩnh." Nhan Tử Ninh thẳng thừng dứt khoát nói ra một mạch.
"Sáu năm trước, khi thuyền buôn của hiệu buôn chúng tôi chạy đến Đại Diệt tinh không, gặp phải sinh vật hư không vây công."
Nói đến đây, Nhan Tử Ninh không có phản ứng gì, ngược lại là gương mặt của Phượng Hà nghĩ mà sợ.
"Lần đó chúng tôi gặp phải sinh linh bất tử hiếm thấy ở trong hư không, sau khi bị vây công, hiệu buôn Vạn Vĩnh căn bản không có sức chống cự."
"Cho nên, chính là em của tôi đã cứu các người?" Tiêu Trần tiếp lời.
Nhan Tử Ninh gật đầu: "Ừm, trong lúc khủng hoảng, chính là Đại Đế xuất hiện, một đao chém giết những sinh linh bất tử bao vây tấn công chúng tôi."
"Ha ha!" Tiêu Trần thật sự nhịn không được cười.
"Công tử, ngài cười gì?" Trương Đại Pháo có chút nghi ngờ hỏi.
Tiêu Trần cười vẩy vẩy tay: "Nếu như tôi nói, hắn chỉ là đi ngang qua, vừa đúng lúc những thứ không có mắt cản trở đường của hắn, hắn mới ra tay. Hắn ra tay, căn bản không phải vì cứu các cô, các cô tin không?"
Theo tính tình của Đại Ma Đầu, sẽ đi cứu một đám người có liên quan sao? Đó mới thật sự là mặt trời mọc lên ở hướng Tây.
Phượng Hà hồi tưởng lại tình huống lúc đó, hình như là có chút như vậy.
Hơn nữa sau khi sự tình xong xuôi, lão bản dẫn các cô đi nói lời cảm ơn với hắn, Đại Đế nói một chữ lạnh như băng.
"Cút!"
Nhan Tử Ninh lắc đầu, chắc như đinh đóng cột nói: "Bất luận Đại Đế nghĩ gì, chung quy là Đại Đế đã cứu hiệu buôn Vạn Vĩnh chúng tôi, còn có hơn vạn tu sĩ, đại ân này cho dù như thế nào cũng không dám quên."
Phượng Hà cũng gật đầu theo: "Trần Cung ngã xuống, Thiên Hoằng đế quốc chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, tiểu tử cậu không thể trở về Vô Song thành nữa, theo lão bản đi đến tổng bộ đi. Thuyền buôn còn có chừng mười ngày nữa là xuất phát, đi vào trong đó ở mấy ngày, không ai dám đi vào tổng bộ của hiệu buôn Vạn Vĩnh gây chuyện."
Tiêu Trần lắc đầu: "Không được, tôi còn phải trở về làm thịt lão thái bà bán đứng tôi."
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận