Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1750: n cần thăm hỏi cả nhà ông

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Khi Phương Phỉ chủ nhân vẫn còn ngẩn người, Tiêu Trần phất phất tay với bầu trời.
Phương Phỉ chủ nhân biết Tiêu Trần đang gọi mình, nháy mắt đi tới trước mặt Tiêu Trần.
Lúc này tâm tình của cô đã đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, lúc nói chuyện với Tiêu Trần không thể xem hắn là một hài tử mười mấy tuổi như trước nữa.
"Tiểu công tử, ngài thật đúng là chân nhân bất lộ tướng." Phương Phỉ chủ nhân chân thành thi lễ.
"Chứ còn gì nữa, tiểu gia tôi lộ chân tướng thì cũng không giống bình thường." Tiêu Trần cười trả lời một câu, tiếp đó hết nhìn đông tới nhìn tây, nhìn một vòng cũng không tìm được người mình muốn tìm, Tiêu Trần hỏi: "Cháu trai Lạc Dương kia đâu?"
Lúc trước ở trong thế giới kiếm có Trương Hạ Lan che chở hắn ta, tự nhiên hắn ta không việc gì, bây giờ có thể cái tên này đã bôi mỡ vào chân mà chạy mất.
Phương Phỉ chủ nhân cười, chỉ chỉ phía đông, "Chạy không xa."
Tiêu Trần gật đầu, dưới chân phát lực, trong nháy mắt vọt ra ngoài như đạn pháo ra khỏi nòng.
Lạc Dương lúc này đang nghiêng ngã lảo đảo chạy trối chết ở cả vùng đất nát vỡ.
Chỉ sợ hắn ta của bây giờ là thời điểm chật vật nhất cả đời này, cả người là vết thương, y phục còn rách nát tả tơi, bắt một tên ăn xin trên đường cũng không kém hắn ta bao nhiêu.
Hắn ta mắt thấy khung cảnh Tiêu Trần hành hung Trương Hạ Lan, hắn ta đã hiểu được ngày hôm nay có thể mình không có kết quả gì tốt.
Nhưng Lạc Dương vẫn muốn sống, có ai lại không muốn sống đâu?
"Hắc, cho cậu đồ tốt nè." Giọng của Tiêu Trần đột nhiên vang lên, Lạc Dương sợ đến vãi cả linh hồn.
Tiếp đó một vật đen thùi lùi đập tới trước mặt.
Thứ này tới quá nhanh, nhanh đến giống như căn bản chợt hiện nên tránh không thoát, Lạc Dương trực tiếp chạm trán với thứ bay tới.
"Bộp!"
Lạc Dương ôm cái vật kia, nện người trên mặt đất ra một cái rãnh thật sâu.
Cũng không kịp chữa vết thương trên người, Lạc Dương vội vã đứng lên, nhìn vào thứ bị ép ôm trong lòng.
Không nhìn còn khá, vừa nhìn trực tiếp dọa cho hắn ta sợ đến thiếu chút nữa ngất đi.
Vật đen thùi lùi đó chính là đầu Trương Hạ Lan.
"Tiên nhân tha mạng." Lạc Dương nước mắt nước mũi nháy mắt chảy ra, quỳ xuống bộp một tiếng.
"Chưa tỉnh ngủ à?" Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Lạc Dương, thậm chí ngay cả lời Lạc Dương cầu xin tha thứ cũng chẳng thèm để cho hắn ta nói xong, Tiêu Trần trực tiếp giơ lên một cước đá bể đầu chó của hắn ta.
Một đại tu hành giả đạo thể tương lai tiền đồ vô lượng, cứ như vậy tùy tiện chết đi.
Thực sự là ứng với câu nói kia, thiên đạo luôn thay đổi.
"Í a rút ra bảo kiếm, múa may xoay chuyển í a-" Tiêu Trần khẽ hát, về tới chỗ hẻm nhỏ.
"Những người bình thường kia làm sao bây giờ?" Nhìn Phương Phỉ chủ nhân vẻ mặt buồn thiu, Tiêu Trần biết cô đang lo lắng cái gì.
Phương Phỉ chủ nhân bất đắc dĩ lắc đầu: "Chỉ có thể giữ bọn họ hai ngày trước, chờ khi đại lão gia trở về mới có thể khôi phục nơi đây."
Tiêu Trần gật đầu, chỉ có thể như vậy, chỉ có chủ nhân của Liên Hoa Động Thiên mới có năng lực ngắn khôi phục Thiên Vũ quốc về hình dáng cũ trong thời gian.
Vừa lúc đó, thiên địa đột nhiên bắt đầu rung chuyển, biến hóa kinh người đột nhiên xuất hiện.
Đại địa vỡ nát bắt đầu phục hồi như cũ, đại giang đại hà thay đổi dòng chảy đã trở lại địa phương ban đầu, dãy núi đã sụp đổ cũng mọc trở lại.
Các kiến trúc nổ tung tan thành mây khói trong kiếm khí cũng đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Nhìn thấy một màn này, Tiêu Trần cũng hiểu rõ, là chủ nhân nơi này đã trở về.
Tiêu Trần hết nhìn đông tới nhìn tây, nhưng nhìn nửa ngày cũng không thấy bóng dáng của người khác.
"Tiền bối, có thể ra gặp mặt hay không?" Tiêu Trần cao giọng nói một câu với bầu trời.
Nói chuyện với một Đại Đế, Tiêu Trần vẫn có tôn trọng nhất định.
m thanh nhộn nhạo truyền đi, biến mất trong bầu trời vô tận, đợi một hồi lại không có bất kỳ âm thanh nào đáp lại.
"Tiền bối, có thể ra gặp mặt hay không." Tiêu Trần chịu nhẫn nhịn lại hô một tiếng.
Nhưng vẫn không có được bất kỳ lời đáp lại nào.
Tiêu Trần hít thở sâu một hơi, hô một câu cuối cùng, kết quả vẫn không có được lời đáp lại.
Cái gọi là quá tam ba bận cũng chỉ vậy thôi, đây là cho thể diện mà không cần rồi, Tiêu Trần tức giận há mồm mắng to.
Lấy mẫu thân chủ nhân Liên Hoa Động Thiên làm trung tâm, ân cần khuếch tán cả gia phả nhà ông ta một lần.
Muốn hỏi Tiêu Trần mắng chửi người mạnh biết bao, thì xem Phương Phỉ chủ nhân bên cạnh bịt lỗ tai không dám nghe sẽ biết là có khó nghe hay không.
Lúc này một tiểu lão đầu cõng gùi thuốc ngồi trên đám mây không ngừng vỗ ngực, khuôn mặt tức giận thành màu gan heo.
Ông ta sống tuổi lớn như vậy rồi mà đã từng gặp nhục mạ nào như thế này.
Rất muốn đi xuống giáo huấn Tiêu Trần một trận, nhưng khi nhìn thấy gương mặt Tiêu Trần, tiểu lão đầu cũng nhớ tới một tên cả thân ngập trời ma khí.

Bình Luận

0 Thảo luận