Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1134: Địa thư

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
Tiêu Trần nói câu này, vẻ mặt Lãnh Tiểu Lộ bỗng sững sờ, miệng há to đến nỗi có thể nhét vào một quả trứng gà.
"Không thể nào." Lãnh Tiểu Lộ mờ mịt nhìn quyển sách trước mặt.
"Hơn một năm trước, có rất nhiều đại năng từ các thế giới khác tới đây đầu thai, bọn họ đều phải đăng ký, nếu không thì không có cách nào tiến vào Luân Hồi điện."
Tiêu Trần suy nghĩ một chút, nhìn về phía Võ Vô Địch, hỏi: "Nghĩ thế nào?"
Võ Vô Địch nhẹ gật đầu: "Chẳng lẽ bởi vì Trần Ca Nhi đã siêu thoát, nên mới có thể tùy ý tiến vào Luân Hồi điện?"
"Lại đây con lợn chết tiệt." Tiêu Trần vẫy tay.
Hắc Phong đảo mắt heo chạy tới, lấy ra một tấm danh thiếp màu vàng, ném cho Tiêu Trần.
"Được làm bằng Thiên Lạc Kim Tinh, giá trị liên thành."
Tiêu Trần nhìn cái tên in trên danh thiếp, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu.
"Công nhân vệ sinh tập đoàn Hắc Phong, Tiêu Đại Đầu."
Tiêu Trần thực sự muốn giết chết con heo chết tiệt này, nhưng bây giờ không phải là lúc.
Tiêu Trần cất danh thiếp đi, chỉ vào quyển sách kia: "Nhìn xem."
Hắc Phong nhìn Sinh Tử Bạc, trên mặt lộ ra vẻ quỷ dị: "Vậy mà lại là vật này?"
"Yo, ông biết à?" Tiêu Trần cũng có hứng thú, con heo chết tiệt này thật đúng là học rộng tài cao.
"Haha" Hắc Phong cười mỉa mai: "Ông cho rằng ai cũng là đại bao cỏ giống như ông hả?"
Tiêu Trần giơ tay lên, vỗ hai cái vào mông Hắc Phong.
Hắc Phong che mông, nước mắt lưng tròng.
"Truyền thuyết kể rằng vào thời Hỗn Độn, một cuốn sách siêu việt đã ra đời, tên nó là Mệnh Vận. Trải qua vô số năm biến hóa, nó đã có năng lực khống chế và sắp xếp vạn vật."
"Sau này Mệnh Vận bị đánh vỡ, quyển sách ấy hóa thành ba quyển Thiên, Địa, Linh rồi trốn vào thế gian. Từ đó về sau rất ít khi hiện thân."
"Tôi nhớ tới trong tàn tịch mơ hồ có nhắc tới Thiên Thư từng xuất hiện ở Hạo Thiên đại thế giới. Về phần có phải thật hay không, không có cách nào biết được."
"Nghe nói Thiên Thư có thể viết tinh thần Mệnh Vận."
"Còn Địa Thư, hình như có thể viết sinh linh Mệnh Vận."
"Linh Thư là thần bí nhất, chưa từng được ghi lại."
"Cuốn sách trước mặt này chắc hẳn là Địa Thư."
"Thế nên heo gia mới nói, phải có lý do gì đó mà một nơi nhỏ bé như vậy lại xuất hiện lục đạo Luân Hồi. Có lẽ lục đạo Luân Hồi là do cuốn Địa Thư này tạo ra."
"Vậy đó, chỉ có bấy nhiêu thôi." Hắc Phong mở móng heo ra.
"Con mẹ nó anh mò mẫm kiểu gì, làm sao anh biết đây là Địa Thư." Tiêu Trần trợn tròn mắt.
"Con mẹ nó không phải được viết rành rành đây à?" Hắc Phong chỉ vào trang bìa của Sinh Tử Bạc.
"Ông đây ít đọc sách, anh đừng có mà nói dối tôi!" Tiêu Trần nhìn những văn tự xiêu xiêu vẹo vẹo quỷ dị bằng vẻ mặt hoài nghi.
Vẻ mặt Hắc Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
"Đây là Thông Tiên Văn, một loại văn tự cực kỳ cổ quái. Loại văn tự này vẫn luôn tồn tại, nhưng nó rất hiếm gặp. Đương nhiên, nếu anh nhìn thấy, có thể sẽ không nhận ra đó là Thông Tiên Văn."
"Bởi vì mỗi chủng tộc nhìn thấy văn tự này ở một hình thái khác nhau, Thông Tiên Văn sẽ tự động biến thành những văn tự mà sinh linh có thể hiểu được."
"Tất nhiên, đại bao cỏ mà nhìn thấy ấy, chắc chắn là một loạt các ký hiệu kỳ quái."
Mí mắt Tiêu Trần nhảy lên: "Tiểu Lộ, cậu nhìn thấy những chữ này viết cái gì?"
"Sinh Tử Bạc á!" Lãnh Tiểu Lộ nghiêng đầu, vẻ mặt đáng yêu.
"Đệch mợ, mấy chữ quỷ quái này cũng nhằm vào ông mày?" Tiêu Trần tức giận đến mức muốn xé nát quyển sách xấu xa này.
Nhìn thấy Tiêu Trận giận bay màu, Hắc Phong cười đến run lên.
"Thông Tiên Văn có một đặc điểm, đó là gặp phải người siêu thoát sẽ không biến hóa, nói như vậy, trong lòng anh có cảm thấy dễ chịu hơn tí nào không, haha."
"Ông đây xem da của anh lại ngứa rồi chứ gì." Tiêu Trần bắt lấy Hắc Phong kẹp chặt dưới nách.
Những kêu thảm thiết như giết heo vang lên trong đại điện.
"Vô Địch, thế nào, có muốn đăng ký không?" Tiêu Trần nhìn về phía Võ Vô Địch hỏi.
Võ Vô Địch nhẹ gật đầu: "Nhập gia tùy tục đi, mặc dù luôn cảm thấy hơi không thoải mái."
Tiêu Trần gật đầu, biết sự không thoải mái của Võ Vô Địch đến từ đâu.
Theo lời Hắc Phong, cuốn sách này có thể viết sinh linh Mệnh Vận, Mệnh Vận của một người, được viết rõ ràng trong một cuốn sách, ai lại thoải mái chứ?
"Ca ca ơi, anh tên là gì?" Lãnh Tiểu Lộ nhìn Võ Vô Địch hỏi.
Võ Vô Địch nhìn Lãnh Tiểu Lộ, mặt già đỏ bừng: "Ôi, xinh đẹp như vậy, nhưng lại là con trai, đáng tiếc quá."
"Võ Vô Địch."
Lãnh Tiểu Lộ viết ba chữ này lên chỗ trống trên trang giấy, một điều quỷ dị đã xảy ra.
Sau khi tên của Võ Vô Địch xuất hiện trên Địa Thư.
Trên các trang sách trống, rất nhiều văn tự hiện ra.
Võ Vô Địch nhìn những văn tự đó, sắc mặt có chút khó coi, bởi vì nó là cuộc đời của hắn ta.
Trọn vẹn ba trang, tất cả đều ghi lại những câu chuyện cuộc đời của Võ Vô Địch.
Lãnh Tiểu Lộ há cái miệng nhỏ nhắn, kinh hãi sững sờ.

Bình Luận

0 Thảo luận