Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 994: Dao Túc Thanh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Mi vậy đã muốn đi sao, đừng, ít nhất giúp ta đánh xong trận này đã!"
Người thanh niên nhìn Tiêu Trần ma tính phương xa, con mắt hơi nheo lại, trong miệng không ngừng lẩm bẩm.
Trên người cậu ta từng làn rung động đỏ sậm nhanh chóng nhộn nhạo, trong chớp mắt đã nhiễm đỏ toàn bộ hư không.
Lúc này bên cạnh Tiêu Trần ma tính nhảy ra năm chữ nhỏ, a a a kêu lên với chữ nhỏ màu đỏ.
"Ah, lại có nhiều đến năm cái Sáng Giới Thập Tự, thực sự là làm người ta giật mình! Ha hả!"
Người thanh niên mỉm cười, trên mặt đã không có biểu cảm khoa trương lúc trước.
Thay vào đó là sự tự tin vô cùng mạnh mẽ.
"Thế nhưng hình Sáng Giới Thập Tự của ngài thức tỉnh không đủ, ngay cả thần thông cơ bản không cũng thi triển được thì phải."
Người thanh niên cười tủm tỉm nói với Tiêu Trần ma tính phương xa.
Tiêu Trần ma tính không muốn nói chuyện, nhẹ nhàng phất tay, năm chữ nhỏ bị thu về.
"Không tính dùng Sáng Giới Thập Tự sao? Tự tin có đôi khi là chuyện tốt, thế nhưng quá mức tự tin, đó chính là tự phụ rồi."
Lúc này chữ nhỏ khiêng đại đao màu đỏ máu kia, nhảy xuống vai người thanh niên, dường như là muốn rời khỏi.
"Hiện tại ngài không thể đi, ta phải làm gì đây?"
Người thanh niên nhìn chữ nhỏ muốn rời khỏi, nhẹ nhàng vung tay lên.
Động tác của chữ nhỏ trong nháy mắt dừng lại, tiếp đó từng sợi tơ màu đỏ lao ra từ trong chữ nhỏ, dũng mãnh tràn vào cơ thể người thanh niên.
"Oa oa oa."
Chữ nhỏ vội kêu to lên, thế nhưng cho dù có giãy dụa như thế nào, cũng không thể động đậy được.
"Ta cũng không phải là phế vật, khuyết điểm ngài thích mắng người này nên sửa đổi một chút."
Chữ nhỏ đỏ máu, dần dần mất đi nhan sắc, biến thành màu trắng giống như chữ nhỏ bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
"Thật không hổ là Sáng Giới Thập Tư, sức mạnh kinh khủng này thực sự khiến cho người ta phải mê muội, cũng không uổng ta nuôi mi nhiều năm như vậy."
Khuôn mặt người thanh niên say sưa, trên mặt của cậu ta hiện ra từng cái Phù quỷ dị.
"Ngài phải ở bên cạnh ta cho tốt đó, ta cũng yêu mi thật mà!"
Người thanh niên cười, thu chữ nhỏ bị mất màu sắc về.
Người thanh niên làm xong mọi chuyện, mới bái một cái thật sâu với Tiêu Trần ma tính phương xa.
"Tên tôi, Dao Túc Thanh, Hủy Diệt trong Thất Đại Thánh Phong dưới Vương, mong được Đại Đế vui lòng chỉ giáo."
Tiêu Trần ma tính giương mắt nhìn Dao Túc Thanh, đột nhiên cười.
Người này rất mạnh, sợ rằng còn mạnh hơn Bạo Thực kia ba phần.
Nhưng kẻ địch càng mạnh, Tiêu Trần ma tính lại càng hào hứng, bởi vì đã rất lâu rồi cũng chưa đánh một trận thống khoái.
"Trình độ cậu lấy ra được chỉ có vậy thôi sao?"
Tiêu Trần ma tính phất tay, trường đao rơi vào rung động lúc trước đột nhiên xuất hiện ở trong tay phải.
"Ha ha, Đại Đế chính là Đại Đế, vẫn luôn tự tin như vậy."
"Thế nhưng tôi cũng không phải tên Bạo Thực không có đầu óc kia, chúng ta hãy cùng chơi một trò chơi nào!"
Trong lúc đó hai mắt người thanh niên bỗng nhiên trở nên đỏ như máu, mười ngón tay thành câu, giống như vuốt rồng.
"Tản Hoa."
Người thanh niên nở nụ cười nhẹ, hai tay hung hăng kéo xuống trước người.
Ngay sau đó hư không xung quanh kịch liệt chấn động.
Màu đỏ máu phủ đầy hư không rung động, vặn vẹo như rồng du xà đi vậy
Sương mù màu đỏ sậm bốc lên, bắt đầu bao phủ, nơi mắt thường nhìn thấy đều trở nên hư ảo.
Vô số cánh cửa quỷ dị, đột nhiên xuất hiện trong hư không.
Những cánh cửa ấy rậm rạp chằng chịt kéo dài, hiện đầy hư không xung quanh, căn bản không thể nào biết được cụ thể số lượng.
"Két."
Cánh cửa trước mặt người thanh niên đột nhiên mở ra, cậu ta bước vào.
Trong nháy mắt khi bước vào cánh cửa, người thanh niên quay đầu nhìn Tiêu Trần ma tính, mở to miệng, nở nụ cười.
Hàm răng của cậu ta, lúc này thế mà lại biến thành miệng đầy răng nanh bé nhỏ, như là dã thú.
"Trò chơi bắt đầu."
Hư không an tĩnh lại, chỉ còn vô số cánh cửa đứng sừng sững ở đấy.
Cánh cửa quỷ dị ấy, như từng cái miệng ác quỷ.
Chúng nó tựa như đột nhiên mở ra bất cứ lúc nào, một con quỷ ác sẽ nhảy ra từ bên trong, kéo mọi người vào trong vực sâu vô tận.
Tiêu Trần ma tính lạnh lùng xem Dao Túc Thanh biểu diễn tiết mục của mình.
Dù tình huống có ra sao, một người một đao là đủ.
"Két..."
Tiếng mở cửa vang lên trong hư không.
Vào lúc này, những cánh cửa giống như những cái miệng khổng lồ của ác quỷ đột nhiên toàn bộ mở ra.
Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.
Trước mỗi cánh cửa, một bóng dáng xuất hiện.
Mỗi một bóng dáng đều giống hệt nhau, đều là Dao Túc Thanh.
Vô số Dao Túc Thanh, thể hiện vô số dáng vẻ.
Bọn hắn hoặc ngồi, hoặc đứng, hoặc thiền, hoặc tay bắt pháp quyết.
Có người cười, có người giận, có người buồn, có người vui.
Thể hiện muôn vẻ nhân sinh.
Khí thế hào hùng tuôn ra, một mình hắn ta thể hiện mọi thứ trên đời.
"Ngài có biết đâu là tôi thật không?"
Tất cả những Dao Túc Thanh hỏi câu hỏi này cùng một lúc, những giọng nói chồng chéo lên nhau, giống như ma âm, dội thẳng vào tâm trí.

Bình Luận

0 Thảo luận