Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 640: Loạn. (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Ông lão nhìn về phía xa xa: "Bởi vì vị Đại Đế kia đến đây cùng với Thanh Đồng điện."
"Khi vị Đại Đế kia đến thì đã ngã xuống rồi, thứ trong Thanh Đồng điện chẳng qua là hài cốt của ngài ấy mà thôi."
Từ trước đến nay tính tình Tiêu Trần ma tính vốn luôn rất lãnh đạm. Lúc nãy nghe được tin tức mình sẽ chết mà còn chẳng có giao động gì quá lớn.
Nhưng bây giờ, lời nói của ông lão lại khiến hắn muốn chửi mẹ nó.
Một cỗ di thể của Đại Đế, con mẹ nó chứ, thế ý thức của tên râu quai nón cùng con mẹ kia ở đâu lòi ra vậy trời?
Ông lão lắc đầu: "Khi Thanh Đồng điện rơi xuống đây, chúng tôi đã tìm thấy di thể Đại Đế."
"Để đối phó với những thảm họa trong tương lai, chúng tôi vẫn luôn nghiên cứu thử xem liệu có thể để linh hồn của người khác nhập vào cơ thể của Đại Đế hay không."
Cuối cùng Tiêu Trần cũng nghe ra được tí manh mối, có thể túm gọn lại trong bốn chữ.
"Tái chế rác thải."
Chán chê mê mỏi lại thu được kết quả thế này, đây cũng là điều mà Tiêu Trần nghìn vạn lần không ngờ tới được.
Tiêu Trần hỏi: "Thế, linh hồn nhập vào trong di thể Đại Đế là nam hay nữ."
Ông lão suy nghĩ một lát rồi trả lời: "Nam giới, để linh hồn có thể thành công tiến vào di thể Đại Đế, chúng tôi đã làm vô số thí nghiệm. Cuối cùng phải hy sinh mấy cường giả thì mới thành công."
Tiêu Trần gật đầu. Muốn chiếm di thể Đại Đế, nguy hiểm lớn như vậy thì chết một vài người cũng là chuyện bình thường.
Tiêu Trần nghĩ lại thì tên râu xồm chính là linh hồn nhập vào di thể Đại Đế.
Nói cách khác thì chẳng có vị Đại Đế nào tự sát ở Thương Lãnh đình cả, thằng khốn râu xồm kia đang lừa hắn.
Về phần mục đích thì Tiêu Trần cũng đoán được một chút. Có lẽ chính là để dẫn hắn đến Thiên Nhất sơn.
Theo tình hình mà nói thì tên râu xồm hẳn là linh hồn đã nhập vào di thể Đại Đế, còn cô gái kia chắc chắn là m Thiên Ma, không lệch đi đâu được.
Tên râu xồm muốn bảo vệ số mệnh kim long, còn cô gái kia thì muốn diệt số mệnh kim long.
Bây giờ, nhìn chung thì tình huống đã khá rõ ràng nhưng Tiêu Trần vẫn quyết định đến Thương Lãng đình xem sao.
Thứ nhất là xem xét những việc liên quan đến chuyện mình ngã xuống.
Thứ hai là vì bệnh đa nghi nặng quá, mắt thấy mới là thật. Không tự mình nghiệm chứng thì Tiêu Trần sẽ không quá tin tưởng.
Tiêu Trần suy nghĩ một lát rồi nói: "Các người hao hết tâm tư dẫn ta đến đây là vì cái gì?"
Ông lão mở to đôi mắt đục ngầu, nhìn thẳng vào Tiêu Trần rồi nói: "Mục đích của chúng tôi là muốn Đại Đế đích thân sang đây, tận mắt quan sát hình ảnh trong lời tiên tri đó. Hy vọng Đại Đế có thể tìm ra phương pháp đối phó, để tinh không này vĩnh viễn tồn tại."
Tiêu Trần gật đầu:"Tôi sẽ xem. Về phần quyết định của ta thì các người không thể can thiệp được."
Tiêu Trần vừa dứt lời thì bóng dáng đã hóa thành sương mù đen, tiêu tán trong không trung.
Lúc Tiêu Trần rời đi, bóng đêm dày đặc cũng dần tan biến lộ ra bầu trời mịt mù.
Nhìn nơi Tiêu Trần biến mất, ông lão thở dài: "Sau vô số năm, cuối cùng cũng chở được. Đến lúc ta nên đi thôi, mệt mỏi quá rồi."
Ông lão cởi bỏ chiếc trống lớn trên lưng, dây đeo đã hoà vào với da thịt bị kéo ra, mang theo chút máu tươi đỏ sẫm.
Cô gái ngây người nhìn sinh cơ của ông lão không ngừng tiêu tán, dường như có vẻ không thể tin được.
"Sư phụ." Cô gái kêu lên sợ hãi giống như chú mèo bị dẫm phải đuôi.
Ông lão xua tay ngăn cản cô gái đang muốn bước lên đỡ mình.
"Ta là người duy nhất còn sót lại trong thế hệ của mình, ta nên đi rồi."
Vẻ mặt Ông lão rất nhẹ nhõm nói: "Quá khứ đã có vô số huynh đệ chết trong trận chiến nhưng ta vẫn sống chui sống nhủi trên thế gian. Thật sự không nên, không nên mà!"
"Đi ra ngoài nhìn ngắm thế giới đi, nhóc con."
Ông lão vừa nói vừa từ từ khép mắt lại, cứ vậy mà qua đời.
Lúc này bầu trời vốn mịt mờ là ầm ầm nổ sấm, trên không trung xuất hiện một vết nứt cực lớn.
Vô số kim quang bắn ra từ khe nứt, chiếu sáng cả mặt đất.
Cô gái lau nước mắt, dập mạnh đầu ba cái với thi thể của ông lão sau đó vác chiếc trống mà ông lão để lại trên lưng, đặt chân lên con đường không biết tương lai.
Tiêu Trần nhìn kim quang trên bầu trời, khẽ gật đầu. Người đại từ bi qua đời thì trời đất sẽ đưa tiễn.
Thương Lãng đình, nói là đình nhưng thực chất đó là phòng làm từ đồng xanh đã đổ nát.
Căn phòng này không lớn, chỉ cỡ một hộ dân bình thường mà thôi.
So với Thanh Đồng Thần Điện mà Tiêu Trần đã gặp trong hư không thì căn phòng Thanh Đồng này dù là khí thế hay quy mô đều không bằng một góc.
Tiêu Trần bước vào trong phòng Thanh Đồng, khí tức chung quanh lập tức vặn vẹo đến mức không thể tưởng tượng nổi.

Bình Luận

0 Thảo luận