Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1551: Phong Lôi Vận Động (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Dù sao thực lực không đủ, chỉ có thể mưu lợi theo quan hệ khắc chế.
Nhưng Tiêu Trần thực sự sáng tạo nhiều chiêu thức lắm, có rất nhiều cái đều dùng một lần, cũng có chưa xài qua, có rất nhiều cái Tiêu Trần cũng quên gần hết rồi.
Tiêu Trần thực sự hơi đau đầu, nếu như pháp thân có thể kế thừa sát ý của Tiêu Trần ma tính, cũng không xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Bởi vì kim trong ngũ hành có đại diện là kim loại, khí tức túc sát làm chủ phương tây là bạch hổ.
Sát khí trời sinh của Tiêu Trần ma tính lớn như vậy sẽ khắc đồ chơi này.
"Mẹ kiếp mặc kệ đi, ngược lại có bổ xuống cũng là đánh chết mi nha." Tiêu Trần trợn trắng mắt lên, chọn lọc ra chiêu thức cực nhanh trong lòng rồi nói với pháp thân.
Lúc này, thiên địa thay đổi thành một mảnh đen nhánh, không phải trời biến thành đen, mà là số lượng phong lôi màu đen tăng lên.
Phong lôi màu đen hầu như che kín tầm mắt.
"Dạ Hổ Thiên Chinh." Bất đắc dĩ, pháp thân cũng chỉ có thể xem ngựa chết thành ngựa sống.
Lúc này đao trong tay pháp thân đột nhiên hóa thành ánh huỳnh quang, từ từ tiêu tán.
Tiếp đó một tiếng rít gào to lớn vang dội toàn bộ bầu trời trong nháy mắt phong lôi đánh xuống.
Một lão hổ hắc sắc cao gần nghìn trượng nháy mắt sinh ra.
Hắc hổ rít gào, mang theo khí tức túc sát vô biên.
Hắc hổ há miệng ngậm hai người Tiêu Trần và pháp thân, điên cuồng đánh tới lôi điện.
"Rất thông minh, nhưng trước sức mạnh tuyệt đối, tương sinh tương khắc gì đó cũng chỉ là chuyện cười mà thôi." Dịch Tiên có chút nhàm chán chống cằm, ngáp một cái.
"Rầm!"
Phong lôi màu đen và hắc hổ va chạm vào nhau, một luồng năng lượng thật lớn đến không cách nào hình dung nháy mắt bộc phát.
Năng lượng to lớn tiêu diệt tất cả mọi thứ có thể nhìn thấy.
Một đại thế giới phía dưới vốn sắp vỡ nát, rốt cuộc dưới luồng sức mạnh này mà hoàn toàn sụp đổ.
Một đại thế giới, một nơi nuôi dưỡng hàng tỉ sinh linh, cứ như vậy hoàn toàn biến mất trong tinh không.
Năng lượng dữ dằn tới nhanh, đi cũng nhanh.
Tất cả lại bình tĩnh lại, phong lôi tiêu thất, hắc hổ cũng đã biến mất.
Pháp thân bảo vệ Tiêu Trần thật chặt, im lặng nhìn yêu đao trước mặt đã gãy làm hai khúc.
Bản thể của hắc hổ chính là do yêu đao biến thành, có thể bảo vệ tính mạng pháp thân và Tiêu Trần dưới phong lôi màu đen không việc gì, nó đã tận lực.
Thanh đao gãy lìa nhỏ bé hơi phát ra tiếng rung, nó đang nói lời tạm biệt cuối cùng với pháp thân.
Tiếng rung của mảnh đao càng ngày càng yếu ớt, cho đến khi hoàn toàn biến mất không còn gì.
Pháp thân chăm chú nhìn chằm chằm mảnh đao nhỏ, nhưng hồng quang nhỏ bé trên thân đao cuối cùng vẫn không sáng lên nữa.
"Để tôi."
Tiêu Trần yên lặng thu hồi yêu đao gãy lìa, đối với Tiêu Trần mà nói, cho dù một cây đao nào thì cũng đều là bạn bè của mình, càng chưa nói thanh đao này bảo vệ mạng nhỏ của mình.
Lúc này pháp thân ho khan vài tiếng, vừa rồi cứng rắn chống đỡ phong lôi làm cho hắn ta bị thương không nhẹ, tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sợ rằng chiến đấu tiếp sẽ ngày càng nguy hiểm.
Pháp thân nhìn thân thể mình, đã có chút trong suốt.
Chuyện này đối với pháp thân mà nói là không có gì đáng ngại, bởi vì hắn ta vốn cũng không có thực thể.
"Pháp thân" bất sinh bất diệt, vô hình mà tùy ý hiện hình, dù hoàn toàn tiêu tán ở chỗ này, cũng chỉ là hắn ta trở lại chỗ Tiêu Trần ma tính mà thôi.
Nhưng nếu hắn ta tiêu tán, Tiêu Trần phải một mình đối mặt với Dịch Tiên, lúc đó thật đúng là cá trên thớt, mặc người chém giết.
"Lấy thực lực như vậy tiếp hai chiêu của ta mà không chết, thực ra các ngươi đã thắng." Chẳng biết từ lúc nào cả người Dịch Tiên đã xuất hiện ở chỗ không xa Tiêu Trần.
Đối với việc Tiêu Trần và pháp thân có thể tiếp được hai chiêu của mình, Dịch Tiên có chút bất ngờ, bởi vì thực lực của hai bên thực sự chênh lệch quá xa.
Dịch Tiên nhìn Tiêu Trần, cười cười nói: "Ta biết thực lực của ngươi vạn không còn một, như vậy ta thắng không anh hùng, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể trách chính ngươi không may mắn, hết lần này tới lần khác gặp phải ta."
"Ngươi nói nhiều quá, ngươi có gan thì tới đánh chết lão tử." Tiêu Trần giơ ngón tay giữa về phía Dịch Tiên.
Dịch Tiên cũng không tức giận, lắc lắc đầu nói: "Trong thân thể ngươi còn có một vật, không gọi ra sao?"
Đương nhiên Tiêu Trần biết Dịch Tiên nói tới ai, một tia ý thức Tiêu Trần hoàn chỉnh để lại ở trong biển ý thức của mình.
Nếu Tiêu Trần có thể sai khiến được hắn, thì chỉ sợ đoạn đường này cũng không có nhiều chuyện bị phá hỏng như vậy.
Nhìn Tiêu Trần không có động tác gì khác, Dịch Tiên bất đắc dĩ cười cười, "Nếu như vậy, thì chúng ta liền vĩnh biệt."
Dịch Tiên nhẹ nhàng bắn ra viên phong cầu thứ ba.
"Phong Vũ Đồng Lộ."
Phong cầu đột nhiên tán đi.

Bình Luận

0 Thảo luận