Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2026: Cá và người câu cá

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Tiêu Trần có chút không hiểu lắm, nhưng vẫn là lắc đầu: "Trước đây không có kiên nhẫn, hiện tại không có thời gian."
"Thật ra tôi cũng không thích câu cá." Ông lão cười, cũng lắc đầu.
"Thế nhưng tôi từng quen biết với một người thích câu cá vô cùng, hơn nữa hắn vẫn còn rất có kiên trì, để câu một con cá lớn, trông rất nhiều năm."
"Cuối cùng, con cá đó mắc câu rồi, thế nhưng lại xuất hiện ngoài ý muốn."
"Ngoài ý muốn?" Tiêu Trần có chút không nghĩ ra: "Câu cá có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?"
Ông lão nhìn Tiêu Trần một cách đầy ẩn ý nói: "Trong ao có cái gì, ai cũng không biết được, có thể là cá, cũng có thể là độc xà, có lẽ là những vật khác."
"Người tiên sinh quen biết câu được cái gì? Độc xà sao?" Tiêu Trần hỏi.
"Cá, một cá rất, rất lớn, lớn đến kéo thẳng ông ta xuống nước." Ông lão càng nói lại càng vui vẻ, dường như đây là một chuyện mắc cười.
Tiêu Trần có chút không hiểu: "Vậy tại sao ông ta không buông ta, cần gì phải chờ con cá mắc câu?"
"Ha ha... tâm tư của người câu cá, cậu không đoán được đâu." Lão tâm tình người ta thoải mái cười nói.
"Sau đó thì sao?" Tiêu Trần tiếp tục hỏi.
"Sau đó thì ông ta chết đuối trong hồ nước."
Lúc ông lão nói lời này, mắt ông ta nhìn chăm chăm vào Tiêu Trần, dường như muốn biểu đạt cái gì.
Tiêu Trần giật giật mí mắt, nếu không phải đối diện là lão gia tử, phỏng chừng có thể nhảy dựng lên đánh người, Tiêu Trần phiền nhất loại này bí hiểm.
Tiêu Trần lẳng lặng tự hỏi, ông lão cũng không đi quấy rầy Tiêu Trần, chỉ là ngồi trên ghế dài nhìn hình ảnh sáng tắt bên trong dòng sông thời gian.
Thỉnh thoảng có một số hình ảnh xuất hiện dao động, ông lão vươn bàn tay khô già để kéo mình lại, khi xem lại thì hình ảnh kia đã khôi phục bình tĩnh.
Theo thời gian từng giờ trôi qua, sắc mặt Tiêu Trần càng ngày càng khó coi.
"Chúng ta đều là con cá bên trong ao cá đúng không?" Tiêu Trần hỏi, sắc mặt khiến người ta sợ cỡ nào.
Ông lão không gật đầu, cũng không có lắc đầu, ông ta tựa hồ đang cố kỵ cái gì.
Nhưng nhìn dáng dấp của ông lão, trong lòng Tiêu Trần đã có câu trả lời khẳng định.
"Ngài muốn ta đi tìm thêm một người, con cá kéo người câu cá xuống nước." Tiêu Trần tiếp tục hỏi.
Ông lão lắc lắc đầu nói: "Cậu phải hiểu được rằng, cá thủy chung là cá, cho dù thỉnh thoảng có kéo người xuống nước."
"Người bị dụ dỗ chính là người kia." Tiêu Trần rốt cuộc rõ ràng, ông lão muốn mình tìm đến đây để làm gì rồi.
Ông lão gật đầu, từ trên ghế dài đứng lên: "Cậu phải hiểu được một việc, cậu cuối cuối phải đối mặt với ai?"
Tiêu Trần đứng dậy theo, gật đầu với ông lão, ông lão cuối cùng những lời này mới là quan tọng nhất.
Tiêu Trần hiểu, chính cuối cùng mình phải đí mặt không phải là chủ dị vực, mà là người "câu cá" kia.
"Tiên sinh liệu có thể báo cho đệ tử biết, tôi phải đi đâu tìm kiếm người câu cá chết chìm đấy."
"Không biết." Ông lão lắc đầu, giải thích với Tiêu Trần: "Dòng sông thời gian ghi chép sự kiện, tôi có thể giúp cậu được, nhưng ghi chép lại là chuyện không thể nào, tôi cũng hết cách rồi."
Tiêu Trần gật đầu, ông lão nói nhiều như vậy, đã là hết tình hết nghĩa.
"Đi thôi, vượt qua cửa ải hiện nay này trước kia, mới có thời gian tới." Ông lão phất tay.
Tiêu Trần lại cúi người với ông lão, trước khi đi Tiêu Trần hỏi một vấn đề cuối cùng: "Con cá lớn có thể kéo người xuống nước là ai?"
Ông lão cười, "Cậu nói còn có thể là ai?"
Tiêu Trần cũng cười theo, đã biết được đáp án.
Có thể cũng chỉ có hắn, mới có thể làm ra được loại đó này đi!
...
Đứng trong hư không, Tiêu Trần nhìn trời sao rộng lớn vô ngần, ai có thể nghĩ tới ở đây chẳng qua chỉ là một cái "ao cá" thôi chứ.
Tiêu Trần nhớ tới lời của ông lão, "Trong ao cá cũng không chỉ có cá, có thể còn có vật gì đó khác."
Tiêu Trần đương nhiên không muốn làm cá, dù tức cũng chỉ có thể làm cá, muốn làm một con thực nhân ngư nướng ghê.
Tiêu Trần dưng lại trong khoảng không, suy nghĩ rất nhiều tình huống, cuối cùng vẫn là buông tha việc tìm kiếm người câu cá bị chết đuối.
Thứ nhất, là không có manh mối nào cả, nếu tìm kiếm như ruồi không đầu thì không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian.
Thứ hai, Tiêu Trần cảm thấy nếu kéo người đánh cá xuống nước dìm chết, hắn ta nhất định sẽ để lại thứ gì đó cho bản thân.
Mặc dù manh mối vẫn chưa xuất hiện, Tiêu Trần đã linh cảm rằng chuẩn bị mà hắn đã bố trí sắp xuất hiện.
Cuối cùng, Tiêu Trần lấy ra những quả cầu ánh sáng đầy màu sắc do Mộ Kiến để lại, một trong số chúng được đưa cho Nguyệt Anh, và còn lại tám quả.
Nói cách khác, có thể cưỡng chế tạo ra tám vị Đại Đế.
Tuy nhiên, Tiêu Trần không biết sức chiến đấu có thể mạnh đến mức nào vì thứ này đã bị Đại Đạo khí vận cường hành nâng lên đến đáy lớn.

Bình Luận

0 Thảo luận