Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1683: Gió nổi mây vần (3)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Nhưng sự chú ý của con mắt khổng lồ ấy hoàn toàn không ở trên người cô gái.
Lúc này con mắt khổng lồ bắt đầu không ngừng run rẩy, lỗ đen bắt đầu phát ra tiếng vang dội kịch liệt, lúc này toàn bộ lỗ đen dường như đang sụp đổ, bắt đầu vặn vẹo bất quy tắc.
Lúc này, một vài bóng người chui ra từ lỗ đen vặn vẹo, nhanh chóng biến mất trong không gian này.
Khi cô gái nhìn thấy những bóng dáng đó chui ra từ lỗ đen, tức giận nghiến răng nghiến lợi nói: "Muốn làm loạn trên địa bàn của bà đây, giết sạch chúng mày."
Mấy thân ảnh tách khỏi cơ thể cô gái, đuổi theo.
Nhưng những đám sương đen đó lúc này lại đang du động cực nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua không gian và thời gian, bao trùm toàn bộ thế giới.
Không gian tối sầm lại như vẩy mực, chỉ còn lại ánh sáng thần thánh trên người cô gái chống lại bóng tối này.
Các phân thân do cô gái tách ra bị màn sương đen dính vào, nhanh chóng hóa thành tro tàn.
Cô gái nhìn vào con mắt ấy với sắc mặt u ám, cô nhận ra một điều, nó còn mạnh mẽ và khủng bố hơn cả trong truyền thuyết.
Ngay sau đó, một sợi xích khổng lồ không biết từ nơi nào xuất hiện, vươn ra hung hăng trói chặt lỗ đen đang vặn vẹo.
Cô gái thở phào nhẹ nhõm, may mà có tồn tại như vậy, không thể dễ dàng phá vỡ rào cản.
Lỗ đen vặn vẹo nhanh chóng yên tĩnh lại, con mắt kia cũng bình tĩnh nhắm mắt lại, chậm rãi biến mất.
Màn sương đen tan biến, mọi thứ trở lại bình thường, giống như một cơn ác mộng, có vẻ không chân thật lắm.
Chỉ có những chân cụt tay gãy chưa bị ăn mòn nói lên đây không phải là mơ.
Cô gái lo lắng thở dài, nhẹ nhàng phất phất tay, quyển trục tự động cuộn lại, trở về phía sau lưng cô gái.
Nhìn về phía xa, cô gái nhỏ giọng nói: "Bà đây không còn cách nào khác, sức mạnh quy tắc hoàn toàn vô dụng với nó, không chống đỡ được bao lâu, chỉ có thể dựa vào ngươi thôi!"
...
Trong hư không vô tận, bảy bóng người trong màn sương đen giờ phút này đang lẳng lặng nhìn vào dải ngân hà mỹ lệ.
"Đã đưa đồ cho các ngươi rồi, cứ làm theo chỉ thị đi, nếu có sai sót thì lấy cái chết tạ tội." Một giọng nói khàn khàn truyền ra từ bóng đen ở giữa.
"Vâng."
Mấy bóng đen hơi hơi hành lễ, sau đó từng bóng dáng lần lượt biến mất.
"Cậu còn ở đây làm gì?" Nhìn kẻ không rời đi, giọng nói khàn khàn lại vang lên.
"Không muốn đi, lười nhúc nhích." Bóng đen ở lại khó chịu đáp, cánh tay giật giật, sương đen bao bọc gã cũng tan biến.
Màn sương đen tản đi, một thiếu niên tuấn tú xuất hiện, thiếu niên hơi híp mắt, dáng vẻ tựa như chưa tỉnh ngủ.
"Cậu muốn kháng lệnh?" Giọng điệu của bóng đen ra lệnh trở nên lạnh lùng.
"Tôi cũng lười kháng cái gì lệnh đây!" Thiếu niên khinh thường liếc nhìn bóng đen, rồi nhẹ nhàng phất phất tay.
Một con rối Cửu Vĩ Yêu Hồ màu trắng xuất hiện bên cạnh thiếu niên.
Thiếu niên vui vẻ nhảy cẫng lên, con rối mềm mại bắn lên thân thể thiếu niên.
"Tôi phải đi tìm tiểu hồ ly, các anh cứ làm việc của các anh, tôi đi tìm tiểu hồ ly của tôi, không xung đột gì đúng không?" Thiếu niên thở dài một hơi, dường như rất ghét nói chuyện.
Bóng đen đưa cánh tay lên ngực, nhưng sau một lúc im lặng, bóng đen lại thả tay xuống.
"Với lại..." Thiếu niên bất đắc dĩ thở dài: "Tuy tiểu hồ ly làm sai, nhưng mà tôi khuyên anh đừng làm phiền cô ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả đấy."
"Tôi sẽ bẩm báo sự thật với chủ thượng, chúc cậu may mắn." Bóng đen lạnh lùng nói xong, bóng dáng nhanh chóng biến mất.
Nhìn thấy bóng đen rời đi, thiếu niên thở dài một hơi thả lỏng, sau đó cả người giống như một con bạch tuộc dính chặt vào con rối.
"Tiểu hồ ly, cô đang ở đâu? Hình như đang làm nhiệm vụ ở một nơi gọi là Địa Cầu nhỉ." Thiếu niên vui vẻ mở một quyển trục ra: "Ừ, hồ sơ ghi lại thật này."
"Đoàn!"
Lần lượt những tia sáng chói mắt sáng lên ở Đại Diệt tinh không, đám tu sĩ nhặt về cái mạng nhỏ từ Vận Mệnh Thiên Quốc xuất hiện phía trên một hành tinh chết cực lớn.
Mọi người vừa bước ra đã nóng lòng muốn lấy ra thiên tài địa bảo, khôi phục lại thực lực.
Bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng có thể khống chế được thực lực của bản thân lại là một điều hạnh phúc.
Mạc Bối Bối vươn cổ, trông mong nhìn vòng xoáy cực lớn kia, khi nhìn thấy Tiêu Trần xuất hiện, một nụ cười vui vẻ cuối cùng cũng nở trên khuôn mặt của cô gái nhỏ.
Mạc Càn Sơn dẫn đám người tiến đến cảm tạ, mặc dù Tiêu Trần không nói rõ, nhưng mọi người vẫn biết chính là chàng trai non nớt trước mặt đã cứu bọn họ.
Thế nhưng bọn họ còn chưa tới trước mặt Tiêu Trần, Đại Diệt tinh không tối tăm, đổ nát đột nhiên xuất hiện dị biến.
Một đám mây đen khổng lồ quỷ dị xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người, sát phong khủng bố nổi lên trong hư không.
Mọi người dừng lại, nhìn lên phía trên.

Bình Luận

0 Thảo luận