Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 903: Tính cách công tử không tốt lắm.

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
Chó mập thất vọng tràn trề, hai lỗ tai lập tức cụp xuống rất là ủ rũ.
Tiêu Trần ma tính nhìn đại địa bị sương đen bao trùm, lông mày hơi nhíu lại.
"Trước tiên, mày cứ dẫn bọn họ về đi, tiếp theo tao sẽ mở một thông đạo riêng cho mày. Về sau muốn tìm tên ngốc kia thì đến lúc nào cũng được."
"Gâu."
Chó mập thè lưỡi lắc lư, vui vẻ gật đầu rồi ngoắc ngoắc Minh Tư.
Khuôn mặt Minh Tư đen như đáy nồi, nhưng nhìn Tiêu Trần ma tính hiện tại thì có vẻ như không thể trêu vào được rồi. Nên hắn ta chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu chấp nhận.
"Rút lui."
Minh Tư vung tay lên, toàn bộ Quỷ quân che trời lấp đất nhanh chóng quay trở lại vòng xoáy.
"Đại Đế." Minh Tư trưng ra vẻ mặt vô cùng khó xử nhìn Tiêu Trần ma tính.
Tiêu Trần ma tính gật đầu: "Anh nói đi."
Minh Tư thở dài một hơi, trong lòng nhịn không được cảm thán: "Đại ma đầu này, đúng là thiếu hòa khí."
"Đại Đế, sau khi Nghiệp Hoả Trường Hà không còn Hỏa Liên thì không ngừng rung chuyển bất ổn."
Minh Tư suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Ngài biết đấy, Nghiệp Hoả Trường Hà có liên quan đến căn cơ của Minh Phủ, nếu như xảy ra vấn đề gì thì e là ..."
Tiêu Trần ma tính gật đầu, nói: "Anh về trước đi. Xử lý xong chuyện ở đây, tôi sẽ đến Minh Phủ một chuyến."
Minh Tư lau cái trán đổ đầy mồ hôi của mình, cuối cùng thì trái tim treo ngược bấy lâu cũng thả về chỗ cũ được rồi.
Hỏa Liên thì chắc chắn là không tìm lại được rồi đấy, đại ma đầu này chịu đến Nghiệp Hoả Trường Hà xem qua một lượt đã là kết cục tốt nhất rồi.
Sau khi quyết định xong mọi chuyện, chó mập và Minh Tư cũng lần lượt rời đi.
Thiên địa mấy phút trước còn ầm ầm náo động, giờ lại an tĩnh dị thường.
"Cao thủ đại ca."
Lúc này, cuối cùng thì đám người Mạng Nhện vẫn luôn bị áp chế cũng có thể động đậy được rồi, cả đám thanh niên bắt đầu nhào lên.
Khuôn mặt mọi người đều vô cùng hưng phấn.
Bọn họ vốn tưởng rằng Tiêu Trần đã ngã xuống, không ngờ lúc này lại đột nhiên xuất hiện, cứu vớt Địa Cầu khỏi một trận nguy hiểm cực kỳ lớn.
Chân mày Tiêu Trần ma tính hơi nhíu lại, một gợn sóng dao động rất lớn nhanh chóng lan tràn, đẩy hết đám người đang hào hứng xông tới ra ngoài.
"Đừng áp sát tôi quá."
Tiêu Trần ma tính hơi mất kiên nhẫn nói, đôi mắt nhìn chăm chú lên vòm trời.
Không khí ở đó vẫn luôn ít dao động rất kỳ dị, không quá chân thật.
"Cao thủ đại ca."
Một đám thanh niên rất chi là tủi thân, nhưng Từ Kiến Quân đã phất tay ngăn cản bọn họ.
Từ Kiến Quân biết rõ, tuy người trước mắt này giống hệt Tiêu Trần nhưng tính cách căn bản lại là một người khác.
"Anh Tiêu Trần."
Lúc này, cả nhà Vương Đa Đa cũng đi tới bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Ánh mắt người phụ nữ trẻ có tóc ngắn sáng quắc, nhìn thẳng vào hắn.
Lần đầu gặp nhau tại sông Tịch Tịnh, đánh chết cô ta cũng không thể ngờ được thiếu niên cà lơ phất phơ này lại kinh khủng như vậy.
"Tiểu Trần, cám ơn anh."
Mặc Tiêu Tiêu vẫn giữ dáng vẻ tiểu thư đài các như trước. Đã nhiều năm trôi qua, Vương Đa Đa cũng đã lớn mà cô ta gần như không hề thay đổi.
"Biến!"
Tiêu Trần ma tính không hề liếc mắt nhìn đám người này, miệng chỉ lạnh lùng quăng ra một chữ như vậy.
"Anh Tiêu Trần."
Vương Đa Đa tủi thân nhìn Tiêu Trần ma tính, nước mắt không ngừng đảo quanh trong hốc mắt.
"Tại sao anh lại nói như vậy?"
Người phụ nữ tóc ngắn kéo Vương Đa Đa lại, vẻ mặt bất mãn nhìn Tiêu Trần ma tính.
Tương Tư có chút ngượng ngùng, vẫy tay với mọi người: "Là thế này, tính tình công tử không tốt lắm, mọi người bỏ qúa cho."
Tiêu Trần ma tính lười để ý mấy cô, ngón tay nhẹ nhàng bắn ra một luồng sương đen.
Sương đen mang theo tiếng rít chói tai nhằm thẳng về phía vòm trời.
"Rầm!"
Sương đen nổ tung giống như pháo hoa, hắc khí tràn ngập khắp cả không trung.
Lúc này, hắc khí giống như một vật thể sống, không ngừng vặn vẹo trên bầu trời.
Không lâu sau, tất cả hắc khí đều lẫn vào trong hư không, biến mất ở trước mắt mọi người.
"Xem ra là một thông đạo." Trong lòng Tiêu Trần ma tính đã có kết luận.
Chỉ thị của Sáng Giới Thập Tự chỉ cũng chỉ có tác dụng trong một khu vực, Tiêu Trần ma tính quyết định đi vào thông đạo này xem thử.
Tiêu Trần ma tính quay đầu nhìn Vương Đa Đa còn rưng rưng muốn khóc, bàn tay trái nhợt nhạt của hắn vưa ra rồi đột ngột siết chặt lại.
Thiếu niên tự xưng là hoá thân của Thiên Đạo vốn bị Thanh Long áp chế, quỳ dưới đất. Nay lại bị hút mạnh vào trong tay Tiêu Trần ma tính.
"Anh muốn làm gì? Tôi là hóa thân của Thiên Đạo, nếu như tôi mà xảy ra chuyện thì mảnh thiên địa này cũng đừng mơ được bình an." thiếu niên hung hăng nói, vẻ mặt khá là dữ tợn.
Dù gì cũng một hóa thân của Thiên Đạo, thiếu niên thật sự uất ức. Nó không những bị Thanh Long đè chặt xuống đất, mà bây giờ còn bị một thiếu niên thoạt nhìn cũng chỉ chừng mười mấy tuổi tùy ý nắn bóp.

Bình Luận

0 Thảo luận