Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 2031: Gặp lại Từ Kiến Quân (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:09
Hạ Thiên Phong ôm quyền với Thanh Y nói: "Thanh Y đại nhân, chúng ta có rất nhiều người làm việc chăm chỉ, nhưng cuối cùng không có được lợi ích gì, điều này có chút không thích hợp?"
Thanh Y gật đầu: "Đúng là không thích hợp."
Hạ Thiên Phong bên ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Lão bản đã thảo luận với mấy vị cổ đông của đoàn thương đội, bao gồm cả mấy nhà chúng ta, bọn họ cũng không có phản đối."
Thanh Y nhìn đám người bên người, trong lòng cười nhạo một tiếng, "Thật đúng là một con chó nuôi không đủ no, mấy người muốn cho tôi đi tàu bay giấy à."
Hạ Thiên Phong nói tiếp: "Anh phải biết rằng có rất nhiều người thèm muốn thương đội của anh, với tình hình bảo vệ hiện tại của anh, liệu lần sau anh có thể trở về an toàn hay không là một câu hỏi lớn."
Lão già này, hiện tại ngay cả khách sáo hắn cũng lười khách sáo, trực tiếp mở miệng uy hiếp.
"Lần này đoàn thương đội cất cánh, chúng ta nhất định phải có phần của mình, đừng lấy những thứ khác làm cái cớ nữa." Có người cầu cứu.
Thanh Y cười, giễu cợt nói: "Đối với bản thân tôi mà nói, đương nhiên là có mấy vị cường giae thực lực Ngụy Đế gia nhập là tốt nhất."
"Nhưng." Lời nói của Thanh Y xoay chuyển: "Nhưng đoàn thương đội này không phải của tôi. Nếu anh không tin tôi, anh có thể hỏi họ."
"Đừng giả bộ kỳ quái, đừng dùng danh nghĩa của Thôn Thiên Đại Đế để dọa chúng ta." Có người chế nhạo, "Thôn Thiên Đại Đế chỉ là một truyền thuyết, có ai nhìn thấy hắn chưa?
"Hơn nữa chúng tôi hiểu rất rõ về sự việc của đoàn thương đội. Người thanh niên tên Tiêu Trần kia đã không ở trong đoàn thương đội đã lâu. E rằng thiếu niên đó cũng được anh thuê để bảo kê?"
Tiêu Trần thật sự không ở trong đoàn lâu, đã đi đến dị vực.
Điều này khiến cho những cổ đông gia nhập vào thương đội vẫn chưa đủ hiểu biết về sức mạnh của Tiêu Trần, thiếu lòng kính sợ.
Thêm vào đó, Tiêu Trần đã lâu không xuất hiện, điều này khiến những người này phải động tâm tư không đúng đắn.
Thanh Y giễu cợt: "Tôi cũng lười bày mưu tính kế với các người, nói chuyện với mấy người còn không bằng trở về cho chó ăn còn hơn!"
"Lần này tôi đến đây để báo cho các người biết. Từ giờ, quyền sở hữu thương đội sẽ thuộc về phía chúng tôi, tất cả số cổ phần đã phát hành trước đó sẽ được thu hồi."
"Ầm!"
Chiếc bàn bị đập nát, một cỗ linh khí khủng bố quét qua phòng họp.
"Anh điên à, Thanh Y? Lời này anh phải suy nghĩ rõ ràng rồi hẵng nói." Một vài nhà đã nhập cổ hùng hùng hổ hổ, có vẻ như nếu Thanh Y có nói sai một từ, thì sẽ động thủ.
...
"Ngồi!"
Khi bầu không khí đang căng thẳng, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
Không có bất kỳ dấu hiệu, mọi người chỉ cảm thấy như ở giữa trời đông lớn, trên trán bị một thùng nước đá dội ướt đẫm.
Trước khi mọi người kịp phản ứng, Tiêu Trần đột nhiên xuất hiện trong phòng họp.
Tiêu Trần vẻ mặt lãnh đạm, đối với mọi người, nhẹ nhàng đè ép một chưởng của mình.
Thanh Y vội vàng đứng dậy nhường ghế cho Tiêu Trần.
Nhìn Tiêu Trần hờ hững, mọi người đều cảm thấy sởn cả tóc gáy, cả người đều toát mồ hôi hột.
Một luồng khí vô hình, nhưng hữu hình, đáng sợ dường như đang không ngừng xé nát họ.
Tiêu Trần không nói nhảm, thậm chí không thèm nói lời mở đầu, trực tiếp chém tới chủ thể.
"Tôi muốn thu hồi lại thương đội, để làm phương tiện đi lại trong chiến tranh, còn lại không có gì".
Tiêu Trần sau khi nói xong, thế mà lại đứng dậy rời đi.
Ngay cả Thanh Y cũng là bó tay cuốn chiếu, tới một chuyến thật xa như vậy, đến tột cùng giải thích một câu như vậy sao?
Hạ Thiên Phong khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong nội tâm rất là căm tức, với tư cách là trưởng lão gia tộc lánh đời, đi tới đâu mà không được tôn trọng, được cung phụng.
Nhưng hôm nay, hắn ta đã bị phớt lờ, hoàn toàn bị phớt lờ.
Người thanh niên từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn chính mình.
Hạ Thiên Phong nhìn Tiêu Trần đang chuẩn bị rời đi, với thực lực của hắn, đương nhiên không nhìn ra được gì.
Tuy rằng trong giới tu hành, đối phó với người không thấy được thực lực là một điều cấm kỵ lớn, nhưng dựa vào thân phận, Hạ Tiểu Phong vẫn muốn bày tỏ suy nghĩ của mình.
Hạ Tiểu Phong ôm quyền nói: "Tiểu huynh đệ dừng bước..."
Lời nói của Hạ Thiên Phong đột ngột im bật dừng lại, chỉ thốt ra được năm chữ, cả người sững sờ đứng ở nơi đó, vẫn duy trì tư thế chắp tay ôm quyền.
Đúng lúc mọi người còn chưa kịp định thần thì một cảnh tượng hãi hùng xuất hiện.
Đầu của Hạ Thiên Phong thế mà lại từ từ trượt xuống khỏi cổ hắn ta, máu phun ra như một đài phun nước.
Mùi máu ngay lập tức tràn ngập toàn bộ phòng họp.
Tất cả đều bị dọa cho sắc mặt trắng bệch.
Tiêu Trần quay đầu lại nhìn mọi người: "Còn có chuyện gì không?"
Lần này không ai dám đáp lại, thậm chí còn không dám thở mạnh, vì sợ quấy nhiễu sát thần này.

Bình Luận

0 Thảo luận