Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1700: Một đám càng già càng lão luyện

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Với phong cách hành sự của lão ma Huyết Y Môn kia, ái tử chết không toàn thây ở chỗ này, bọn họ tính toán một chút, khoản nợ này ai cũng không trốn thoát được.
Họ thổi phồng Tiêu Trần nhiều như vậy, chỉ là lợi dụng tuổi trẻ và sự kiêu ngạo của Tiêu Trần, để Tiêu Trần được chọn là minh chủ, sau đó chiến đấu đến cùng với Huyết Y Môn.
Có cao thủ như Tiêu Trần tham gia, cộng với các môn phái lớn, không phải là không có cơ hội phân cao thấp với Huyết Y Môn.
Kết cục sinh tử của họ có thể được hồi sinh.
Điều họ không ngờ tới, Tiêu Trần, người chỉ mới mười bảy hay mười tám tuổi lại vạch trần tâm tư của bọn họ.
"Một đám càng già càng lão luyện." Tiêu Trần lắc đầu chế giễu, quay người lên lầu, cũng lười nói chuyện với những người này.
Nhìn thấy bóng lưng Tiêu Trần biến mất ở cuối cầu thang, mọi người hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời sự buồn bã nổi lên bốn phía.
Sau một thời gian, ai đó đã đánh chủ ý lên người Lữ Linh Đồng.
"Lữ tiên tử, thiếu hiệp kia hình như có ấn tượng tốt với cô, cô có thể thuyết phục hắn tham gia đại hội võ lâm ngày mai được không?"
Mọi người bắt đầu tán thành, "Đúng vậy, vì mọi người, còn vì chính mình, nếu thật sự để cho Huyết Y Môn dẫn đầu, e rằng sau này sẽ không có ngày nào tốt đẹp."
Lữ Linh Đồng do dự không biết có nên đồng ý hay không, nhưng cô có thể thấy thái độ của Tiêu Trần đối với cô chỉ là một người qua đường tình cờ gặp gỡ.
Hơn nữa, đôi mắt Tiêu Trần nhìn chính mình sạch sẽ không lẫn vào thứ gì, chưa từng có nam nhân nào nhìn cô bằng ánh mắt như vậy.
Thấy Lữ Linh Đồng do dự, mọi người lại bắt đầu bàn tán.
"Cái chết của thiếu môn chủ Huyết Y Môn hôm nay đều là do tiên tử cô."
"Với cách hành sự của Huyết Y Môn, tiên tử không vì mình mà suy nghĩ thì cũng nên suy nghĩ cho người trong nhà."
"Đúng vậy! Huyết Y Môn hung tàn như vậy, e rằng người trong nhà cô cũng không thoát khỏi độc thủ của bọn hắn."
"Kế hoạch duy nhất bây giờ là thuyết phục tiểu huynh đệ đó tham gia cùng chúng ta, nếu không hậu quả sẽ không thể lường được."
Mọi ngườ ngươi một câu ta một câu, Lữ Linh Đồng bị lừa cảm thấy chóng mặt.
Một tiểu cô nương như cô, làm thế nào cô có thể chơi với tâm tư của mấy tên già lão luyện này được?
"Được rồi, tôi sẽ thử xem sao." Nghĩ đến gia đình, Lữ Linh Đồng cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
Mọi người cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, một người thừa dịp lúc Lữ Linh Đồng mất tập trung, liền rắc một chút bột lên người Lữ Linh Đồng.
...
Sau khi Lữ Linh Đồng lôi kéo Lữ Linh Đồng lên lầu, mọi người đều nhìn người vừa rắc bột lên người Lữ Linh Đồng, ánh mắt dò hỏi.
Ngươi nọ gật đầu tự hào nói ra, "Mấy ngày trước lúc đuổi giết một tên hái hoa tặc, có được một chút vật thôi tình mà thôi."
"Tác dụng của loại thuốc này vô cùng mạnh mẽ, cũng không dễ dàng phát hiện. Ngay cả liệt nữ trinh tiết cũng không thể chống lại. Chỉ cần Lữ tiên tử chủ động, e rằng không có nam nhân nào từ chối!"
"Chỉ cần hai người là vợ chồng, tiểu huynh đệ nhất định sẽ không mặc kệ Lữ tiên tử. Như thế này, chúng ta nhất định sẽ có được một đại trợ lực."
Tất cả mọi người đều gật đầu lia lịa, chỉ có cái tên bị Tiêu Trần đánh cho tìm kiếm răng rơi khắp nơi, sau khi nghe xong ánh mắt đầy oán hận.
"Làm như vậy, sợ là có chút không ổn." Có người đặt câu hỏi.
Tuy nhiên, một giọng nói ngay lập tức giải thích: "Trong thời kỳ bất thường, chỉ có thể dùng chút thủ đoạn phi thường, hơn nữa Lữ tiên tử và tiểu huynh đệ đó đều là trai tài gái sắc, hai người ở cùng nhau khó có thể không trở thành một đoạn giai thoại."
Bọn hắn ở đây thảo luận khí thế ngất trời, nhưng không ai đi truy cứu, người bỏ thôi tình dược này đến cùng là có mục đích gì.
"Tỷ, tỷ muốn tới phòng tới đó thật à?" Lữ Linh San về phòng nhìn Lữ Linh Đồng, có chút không hiểu hỏi.
Cô ta hiểu rất rõ tính cách của tỷ tỷ nhà mình, tuy rằng bình thường nhìn không câu nệ tiểu tiết, thế nhưng nội tâm vẫn rất bảo thủ.
Đối với những công tử văn nhã có gia thế hay hàm dưỡng đều rất cao trên giang hồ, tỷ tỷ đều chưa từng thân cận bao giờ, còn nói gì đến tới phòng một nam tử xa lạ mới quen vào đêm khuya.
"Ừ." Lữ Linh Đồng gật đầu với vẻ mặt kiên quyết.
Lữ Linh San cắn môi: "Muội đi giúp tỷ trông coi, nếu như tên kia có cử chỉ gây rối, tỷ tỷ cứ kêu một tiếng."
Lữ Linh Đồng lắc đầu: "Tiểu San, muội yên tâm đi, hắn sẽ không có ý gì với tỷ đâu."
"Làm sao có thể chứ." Lữ Linh San khuôn mặt không tin: "Tỷ tỷ là mỹ nhân quốc sắc thiên hương như vậy, không có nam nhân nào cầm giữ được."
Lữ Linh San đã thấy rất nhiều ong bướm cả ngày cứ vây quanh tỷ tỷ nhà mình, cả đám hận không thể liếm giày cho tỷ tỷ.

Bình Luận

0 Thảo luận