Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1586: Liên minh (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
"Vậy ngài cũng nói nhanh chút đi, cứ kéo như vậy, cũng không tốt lắm đâu!" Mọi người có chút gấp gáp thúc giục.
Đồng Lam cười chỉ nơi xa, nơi đó có hai ánh sáng ngập trời dựng lên.
Đồng Lam chậm rãi nói: "Chư vị xem, mục đích của Thiên Lang chúng lần này, cũng không phải chúng ta, mà là bảo tàng Thần Vương."
"Không phải là nói nhảm sao?" Có tỳ tức giận bật một câu.
Đồng Lam cũng không tức giận tiếp tục nói: "Thế nhưng tranh đoạt bảo tàng Thần Vương không chỉ có một nhà, có nghĩa Thiên Lang chúng không có khả năng đặt nhiều tinh lực ở trên người chúng ta!"
"Thực lực khi chúng ta liên hợp lại, cũng không thua kém một số thế lực lớn là bao, nếu như mạnh mẽ cường công, sợ rằng Thiên Lang chúng ăn không nổi tổn thất này."
"Hơn nữa." Đồng Lam quay đầu chậm rãi đảo qua mọi người: "Lão thân và Phong đại nhân Phong Tam Kỳ có chút quan hệ, chỉ cần Phong đại nhân nguyện ý tạo áp lực với Thiên Lang chúng, tôi nghĩ Thiên Lang chúng chắc là sẽ không dây dưa cùng chúng ta."
Mọi người nghe nói, mừng rỡ trong lòng, Phong Tam Kỳ chính là người khống chế Thiết Phù Đồ, thực lực không cần nhiều lời.
Nếu như hắn ta có thể tạo áp lực với Thiên Lang chúng, đội buôn có thể thực sự có thể tránh được một kiếp.
"Lão thân đã phái người đi gặp Phong đại nhân, chúng ta chỉ cần kiên trì đến tin tức truyền về là được." Lời Đồng Lam nói đánh một liều thuốc mạnh cho mọi người.
"Thế nhưng Đồng lão, dựa vào chút quan hệ, Phong đại nhân thực sự sẽ giúp ngài sao?" Có người nói ra nghi vấn.
Đồng Lam khẽ gật đầu nói: "Chư vị không cần lo ngại, chỉ cần người của lão thân gặp Phong đại nhân, Phong đại nhân tự nhiên sẽ tạo áp lực cho Thiên Lang chúng."
Xem Đồng Lam nói rất tự tin, mọi người cũng coi như là yên lòng.
Đồng Lam ngẩng đầu nhìn Thiên Lang chúng vây mà bất động nơi xa nói: "Hiện tại chúng ta chỉ cần kéo dài thời gian là được."
"Đều dựa Đồng lão sắp xếp." Hiện tại Đồng Lam thành cây cỏ cứu mạng duy nhất, mọi người tự nhiên lấy dẫn đầu.
Đồng Lam có chút hơi khó nhìn Nhan Tử Ninh nói: "Nơi này là thuyền buôn của lão bản Nhan, thân phận của tôi sợ rằng không thích hợp."
"Đến lúc nào rồi rồi, không cần phải để ý những việc nhỏ không đáng kể ấy nữa."
"Lão bản Nhan khẳng định cũng sẽ không câu nệ những tiểu tiết đó."
Mọi người nhìn về phía Nhan Tử Ninh, nói.
Sắc mặt Nhan Tử Ninh có chút khó coi, đây là thuyền buôn của mình, lại phải để một người ngoài đến khoa tay múa chân, chỉ sợ trong lòng ai cũng sẽ không thoải mái.
Nhưng bây giờ tình huống đặc thù, Nhan Tử Ninh vẫn rất có tính tập thể gật đầu: "Đều dựa Đồng lão làm chủ."
Đồng Lam bất đắc dĩ thở dài: "Tình huống nguy cấp, vẫn mong lão bản Nhan thứ lỗi."
Đồng Lam nói xong, lưng cong lên rất thẳng, bắt đầu bố trí.
Xem bộ dạng thuần thục ấy, thật sự làm cho người ta hoài nghi người này đã tập luyện từ lắm.
Nơi Thiên Lang chúng vây mà không công phía xa, một thuộc hạ có chút không hiểu nhìn Bạch Thường.
Vây mà không công, cũng không phải là phong cách hành sự của Thiên Lang chúng.
Là cường đạo, có nghĩa là quay lại như gió, đoạt xong liền chạy, chờ người khác phản ứng kịp, bên mình sớm đã trốn vào hư không vô tận, căn bản tìm không được người.
"Tam đương gia, lúc nào chúng ta phát động công kích, chờ ở đây như vậy, các đội buôn sợ rằng sẽ liên hợp lại." Thuộc hạ bên cạnh thực sự nhịn không được hỏi.
Bạch Thường cười: "Tại sao phải công?"
"A?" Thuộc hạ tưởng mình nghe lầm, gương mặt mờ mịt.
Bạch Thường mở quạt nhẹ nhàng phe phẩy: "Hiện tại thế lực khắp nơi ẩn náu xung quanh Đại Diệt tinh không ẩn nhẫn không phát, lúc này giao thủ với đội buôn cũng không phải chuyện tốt gì."
Thuộc hạ bên cạnh càng nghe càng mơ hồ, không định đánh, tại sao phải vây quanh?
Bạch Thường cười chỉ vào đội buôn xa xa nói: "Nếu như đổi lại là cậu, cậu bị bao vây, hiện tại sẽ có tâm tình gì?"
Thuộc hạ suy nghĩ một chút: "Sợ hãi, đập nồi dìm thuyền."
Bạch Thường gật đầu: "Đập nồi dìm thuyền đối với bọn họ là lựa chọn bất đắc dĩ nhất, phàm là có một chút khả năng, bọn họ tuyệt đối sẽ không lựa chọn cái phương thức này."
"Thuộc hạ ngu dốt." Thuộc hạ kia thực sự không hiểu ý tứ của Bạch Thường.
Ngày hôm nay Bạch Thường lại kiên nhẫn một cách bất ngờ, suy nghĩ một chút giải thích: "Nói theo cách khác, nếu tôi đánh cướp cậu, cậu sẽ phản kích thế nào?"
Thuộc hạ kia cười xấu hổ: "Tam đương gia thực lực thông thiên, vượt xa thuộc hạ, thuộc hạ sao mà dám phản kháng."
"Nếu tôi không chỉ muốn cướp đồ, lại còn muốn mạng của cậu thì sao?" Bạch Thường tiếp tục hỏi.
Thuộc hạ suy nghĩ một chút, thành thật trả lời: "Có thể sẽ tự bạo, đến ngọc nát đá tan."
Bạch Thường gật đầu: "Nếu như tôi chỉ muốn thứ trên người cậu, bảo đảm chỉ cần giao ra đồ vật, sẽ không tổn thương tính mạng của cậu, cậu sẽ làm như thế nào?"

Bình Luận

0 Thảo luận