Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1294: Mối nguy của Địa Cầu

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:15:32
"Cô buông hắn ra." Mạc Ly vừa nhìn Tiêu Trần bị ôm tới ôm lui thì không chịu, lập tức lẻn đến bên người Tương Tư, sát khí đằng đằng nhìn nàng.
Nhìn Mạc Ly sát khí đằng đằng, Tương Tư sợ đến tái mặt: "Cô... cô đừng xằng bậy, cô tới nữa, tôi gọi người đấy!"
Tiêu Trần đưa tay ôm mặt, có phải linh đao này thêm hết điểm diễn xuất vào làm nũng không.
"Trả... trả lại cho cô." Nhìn Mạc Ly từng bước tới gần, Tương Tư sợ đến ném Tiêu Trần cho Mạc Ly, nhanh chóng trở lại bên người Tiêu Trần ma tính.
"Hừ!" Mạc Ly hừ lạnh một tiếng, ôm Tiêu Trần định chạy đi.
"Ặc..." Tiêu Trần trong nháy mắt ngỡ ngàng, cô nương này muốn làm gì thế?
"Cô thả tôi xuống, tôi còn phải chạy trở về cứu người nữa!"
Mạc Ly lắc đầu, rất rõ ràng không muốn nghe theo lời nói của Tiêu Trần.
Tiêu Trần đột nhiên phát lực, bật ra khỏi lòng Mạc Ly hiện tại chỉ là Thần Nhất Cảnh.
Cuối cùng cũng thả hồ lô lớn ra, Tiêu Trần ngồi trên hồ lô, vẫy tay từ biệt Mạc Ly.
"Tôi phải đi đây, có duyên sẽ gặp lại!"
Mạc Ly hung hăng lắc đầu, từ trước tới giờ cô chưa từng trải qua loại chuyện như vậy, không biết nên nói gì.
Tiêu Trần cười nói: "Trên đời không có buổi tiệc nào không tàn, có tan đương nhiên có hợp, có duyên chúng ta sẽ gặp lại."
Tiêu Trần ngồi trên hồ lô, quay trở lại bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Nhìn bóng dáng Tiêu Trần khuất dần, trong lòng Mạc Ly chợt trống rỗng, muốn khóc nhưng không thể nào khóc được.
Cô rất muốn đi theo Tiêu Trần, nhưng cô không thể rời khỏi Tử Quốc Phù Đồ quá lâu, nếu rời khỏi quá lâu thì cô có thể sẽ suy yếu cho đến khi chết.
Tiêu Trần nói với Tiêu Trần ma tính: "Có thể giúp tôi đưa cô ấy trở lại Tử Quốc Phù Đồ không?"
Tiêu Trần ma tính gật đầu, bóng dáng bỗng nhiên biến mất, sau đó đột nhiên xuất hiện bên cạnh Mạc Ly.
Sau đó, Tiêu Trần ma tính nắm lấy cổ áo của Mạc Ly, mang theo cô bay về phía xa.
"Cậu không thể nhẹ nhàng một tí được à?" Tiêu Trần đầu đầy hắc tuyến.
Phía trên Tử Quốc Phù Đồ, Tiêu Trần ma tính vừa định ném Mạc Ly xuống, thì Mạc Ly đột nhiên gọi Tiêu Trần ma tính lại.
"Ờm, anh trai, tôi có thể nhờ anh một việc được không?" Không hiểu vì sao, Mạc Ly lại cảm thấy trong lòng cực kỳ sợ hãi người anh trai của Tiêu Trần này.
"Nói đi." Người ta đã gọi mình là anh trai rồi, Tiêu Trần ma tính vẫn gật đầu đồng ý.
Mạc Ly nhìn về phía Tử Quốc Phù Đồ nói: "Tôi muốn rời khỏi nơi này, nhưng tôi lại muốn sống."
"Ồ!" Tiêu Trần ma tính mặt không biểu tình ồ lên.
Đột nhiên, Tiêu Trần ma tính rút thanh trường đao của mình ra, chém về phía Tử Quốc Phù Đồ phía dưới.
Một luồng đao khí cực lớn không thể nào địch nổi trào ra, lập tức đánh nát Tử Quốc Phù Đồ thành từng mảnh.
Mạc Ly trong nháy mắt ngơ người, sau đó cả người đột nhiên trở nên trong suốt.
Cô sinh ra từ Tử Quốc Phù Đồ, sinh mệnh của cô có liên quan mật thiết với nơi này, hiện tại Tử Quốc Phù Đồ đã bị hủy, cô đương nhiên không có đạo lý sống sót.
"Tại... tại sao?" Mạc Ly không thể hiểu nổi tại sao Tiêu Trần ma tính lại làm như vậy.
Nhưng Mạc Ly sắp biến mất không có một tia sợ hãi, thậm chí còn cảm thấy nhẹ nhõm giải thoát.
Cô đã bị Tử Quốc Phù Đồ hạn chế quá lâu, cô cô độc đã lâu lắm rồi, cô độc đến mức ngay cả khi phải rời khỏi thế giới này, cũng không hề sợ hãi.
Người duy nhất không thể buông bỏ có lẽ là Tiêu Trần, chàng trai mới lớn đã bước vào trái tim cô khi vừa mới quen.
"Phá rồi lại lập."
Tiêu Trần ma tính bắt đầu kết ấn trên tay, phù văn màu đen huyền ảo bay ra từ đầu ngón tay của Tiêu Trần, đến bên cạnh Mạc Ly, chậm rãi xoay tròn.
Một vài quả cầu phong ấn nhỏ màu đen xuất hiện bên cạnh Tiêu Trần ma tính.
Sau đó vài ngọn cỏ với hình dạng khác nhau phá tan quả cầu phong ấn nhỏ, hóa thành từng điểm ánh sáng huỳnh quang, vọt vào thân thể trong suốt của Mạc Ly.
Thân thể trong suốt của Mạc Ly dần dần trở nên ngưng thực, thậm chí còn có một thần quang màu vàng lóe lên trên làn da trắng như tuyết.
Không lâu sau đó, Mạc Ly không thể tin được nhìn nhìn cơ thể của mình.
Cô có thể cảm nhận được mình đã được tự do, hoàn toàn tự do, không có bất kỳ xiềng xích nào cả, ngoại trừ thực lực chỉ có Thần Nhất Cảnh, những thứ khác đều ổn, có chút giống nằm mơ vậy.
Tiêu Trần ma tính ném một quả cầu phong ấn nhỏ màu đen cho Mạc Ly đang ngẩn người, xoay người rời đi.
Quả cầu nhỏ trong tay Mạc Ly ầm ầm vỡ vụn, từng luồng thông tin dũng mãnh tràn vào đầu, hóa ra đó là một bộ công pháp tu hành tên là "Thiên Minh".
Tiễn Phật tiễn đến tây thiên, giúp người giúp cho trót, Tiêu Trần ma tính không chỉ chặt đứt nhân quả của Mạc Ly và Tử Quốc Phù Đồ, mà còn cân nhắc đến chuyện tu hành sau này của cô.
Mạc Ly bái một cái thật sâu với Tiêu Trần ma tính.

Bình Luận

0 Thảo luận