Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 785: Ngửi mùi máu đuổi theo người (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:14:48
"Huyết Độn."
Loại công pháp này dùng tinh huyết của bản thân làm cái giá phải trải, có thể di động ra xa nghìn dặm vạn dặm trong nháy mắt.
Là thủ đoạn bảo vệ tính mạng cuối cùng của rất nhiều tu sĩ, đương nhiên cái giá phải trả cũng vô cùng lớn.
Dùng Huyết Độn, cảnh giới sẽ trực tiếp thụt lùi, hơn nữa trong quãng đời còn lại có thể sẽ không có cách nào trở lại cảnh giới ban đầu.
Tu vi không thể tiến thêm, đối với tu sĩ mà nói, điều này là nghiêm phạt nghiêm trọng nhất, có vài người tình nguyện chết cũng sẽ không dùng Huyết Độn.
Hơn nữa Huyết Độn này trọn đời chỉ có thể dùng một lần, dùng lần thứ hai gần như là tình huống tuyệt vọng.
Tiêu Trần cau cái mũi nhỏ dễ thương, ngửi mùi máu tươi trong không khí.
Tiêu Trần liếm liếm cái răng nanh của mình, cười nói: "Chạy tới năm sau còn chưa chắc ông có thể trốn thoát."
Tiêu Trần bỗng đánh tới một phương hướng, trong không khí truyền ra từng trận nổ vang kịch liệt.
Đây hoàn toàn là âm thanh thân thể va chạm với không khí phát ra, không mượn bất kỳ pháp bảo nào, chỉ thuần túy dùng sức mạnh cơ thể.
Cạnh biển, cụ già lưng còng rơi xuống từ không trung, toàn thân bị máu tươi thấm ướt.
Trong nháy mắt lão giả đã vượt qua vạn dặm, đi tới biên giới Trung Nguyên đại lục ở bên cạnh biển Vạn Sâm.
Không thể không nói, phương pháp Huyết Độn chính xác là biến thái.
Cụ già nhìn biển rộng xanh thẳm vô bờ, rốt cuộc trong lòng yên ổn hơn không ít, thụt lùi một cảnh giới vẫn tốt hơn là mất một mạng.
Cụ già ném một hạt châu đen ra, hạt châu hình thành một cái vỏ trứng bao phủ ông ta.
Cụ già đi tới biển lớn, trước khi xuống biển quay đầu nhìn trời một chút.
Cái địa phương quỷ quái này, cả đời ông ta cũng không muốn tới lần thứ hai.
Nhưng mà một điểm đen nhỏ như đang dịch chuyển ở chân trời cứ như dịch chuyển tức thời vậy, không ngừng tới gần chỗ này.
Cụ già lưng còng nheo hai mắt của mình, cho là mình bị hoa mắt.
Nhưng giọng nói non nớt kia lại vang lên lần thứ hai.
"Khà, bạn thân, ăn cơm chưa?" Cái điệu nhạo báng của Tiêu Trần vang lên lần nữa.
Thân hình nho nhỏ xuất hiện bên cạnh cụ già.
"Hắt xì! "
Tiêu Trần xoa cái mũi nhỏ, hắt xì hai cái.
"Lão già thúi, mùi máu của ông thật thúi."
Tiêu Trần bất mãn đá đá chân cụ già.
Người không biết sợ rằng sẽ tưởng đứa cháu đang cáu kỉnh với ông nội.
Cụ già chán nản ngồi dưới đất, hai mắt dần dần mất đi ánh sáng.
"Làm sao cậu có thể đuổi kịp Huyết Độn, làm sao cậu có thể đuổi kịp Huyết Độn?"
Cụ già lưng còng không ngừng lặp lại những lời này, giống như cử chỉ của người điên rồ.
Tiêu Trần liếm liếm răng nanh của mình vui vẻ nói: "Tôi có thể ngửi máu đuổi theo người, lợi hại không, khì khì."
Thời khắc này sự ngây thơ và vẻ kiêu ngạo trên gương mặt Tiêu Trần nhìn cực kỳ giống một đứa nhóc.
"Không có khả năng, không có khả năng." Cụ già lẩm bẩm nói, trên mặt dần thành tro nguội.
Sinh cơ của cụ già kịch liệt trôi qua, trong nháy mắt đã là một cỗ thi thể.
"Cái tên già nhà ông chết tùy tiện quá rồi, ui, úi!" Tiểu ác ma Tiêu Trần đá đá thi thể cụ già.
Lưu Tô Minh Nguyệt chui ra từ trong lòng Tiêu Trần, nhìn hành vi ác liệt của Tiêu Trần, không vui chun cái mũi nhỏ.
"Ông ta có chết tùy tiện đâu, vốn đang bị thương mà lại dùng Huyết Độn, còn bị anh dọa sợ, không gắng gượng nổi nữa, chết cũng là bình thường."
"Khà khà, hình như cô nói cũng có lý." Tiêu Trần lúng túng cười.
Lưu Tô Minh Nguyệt kéo mặt dày của Tiêu Trần nói: "Ôi trời, anh đừng đá đầu người ta nữa, chết cũng đã chết rồi, tôn trọng người ta xíu đi."
"Tôi nhổ vào!" Tiêu Trần phun một bãi nước miếng, rút độc hồn ra, giơ tay chém xuống, chém đầu cụ già lưng còng.
"Còn tôn trọng cái gì, chết nhanh như vậy, hời cho ông già thúi này rồi."
Tiêu Trần nói, xem đầu cụ già như trái bóng cao su mà đá.
Trên bầu trời xuất hiện một màn quỷ dị.
Một đứa bé dễ thương đá một cái đầu người lắc lư lơ lửng.
Chỗ bị Bảo Thuyền hủy diệt thẳng tới trên cao, Long Diễm mơ hồ tỉnh lại.
Hạ thể đau nhức làm cho anh ta suýt chút nữa lại ngất đi.
Anh ta biết hạnh phúc sau này của mình xem như bị thằng oắt kia hủy rồi, Long Diễm mơ màng nhìn xung quanh, có rất nhiều người đứng.
Mọi người Kính Hoa tông vây quanh Long Diễm, giằng co với người hầu vừa rồi bảo vệ Long Diễm.
"Giao Thiếu tông chủ của chúng tôi ra đây."
"Dù hiện tại các người chiếm hết ưu thế thì thực lực Tinh Long tông không phải là thứ các người có thể tưởng tượng."
"Khuyên các người đừng có mà tự tìm diệt vong."
Bây giờ lũ chó săn này còn dám uy hiếp mọi người Kính Hoa tông?
Long Diễm giãy giụa đứng lên, nhìn chằm chằm vào Bạch Tử Yên trước mặt.
Người phụ nữ này dù đang chật vật nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp.
"Tôi phải làm thế nào mới có thể mua cái mạng này của tôi?" Long Diễm nhìn Bạch Tử Yên hỏi.

Bình Luận

0 Thảo luận