Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1365: Phượng Hà dịu dàng

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Loại chuyện đạo lí đối nhân xử thế như vậy, quả thực có đôi khi làm cho người ta nhức đầu, muốn chu toàn bản thân lại muốn chu toàn cho người khác, dường như rất khó, rất khó.
Suy nghĩ rất lâu, cho đến khi trà trong tay đã lạnh ngắt, Phượng Hà mới khẽ gật đầu.
"Sau khi lên thuyền, để cho tiểu tử kia ở bên cạnh tôi, nếu quả thật có việc, tôi cũng có thể chiếu cố một chút."
"Đa tạ." Lão thái bà đứng dậy bái một cái thật sâu với phía Phượng Hà.
"Lão tổ, vãn bối như chúng tôi không chịu nổi." Phượng Hà vội vã đỡ lão thái bà lên.
Phượng Hà đổ sạch nước trà lạnh ngắt, đồng thời rót đầy trà mới, tiếp theo lấy ra hai cái ngọc giản.
"Tuy sau khi lên thuyền, tiểu tử kia được tôi chiếu cố, thế nhưng thủ tục cần thiết vẫn phải đi."
"Phải, phải." Lão thái bà liên tục gật đầu.
"Tiểu tử kia, anh tên gì?" Phượng Hà cười híp mắt hỏi, quả thực Tiêu Trần vừa rồi đã tự giới thiệu qua bản thân, bây giờ chỉ là làm cho có mà thôi.
Đương nhiên hình ảnh của những trình tự này, cũng sẽ được ghi lại ở trong ngọc giản.
Đây cũng là cân nhắc đến nếu như có chuyện phát sinh, những thứ này có thể cung cấp bằng chứng có lực.
"Tiêu Đại Đầu." Tiêu Trần quả thực rất thích nữ tử tên là Phượng Hà này, dịu dàng, rộng lượng, biết tiến lùi.
Phượng Hà che miệng nhỏ giọng cười, "Nào có ai nghĩ ra được cái tên này? Cần tên thật!"
"Ặc..." Tiêu Trần suy nghĩ một chút, mở miệng nói mò: "Quả thực tôi vốn tên là Tiêu Kính Đằng, người ta hay gọi là Vũ Thần."
Phượng Hà dịu dàng nhìn Tiêu Trần, cũng không nói chuyện, cứ như vậy nhìn chằm chằm.
Tiêu Trần cảm thấy xấu hổ, "Ơ kìa, thật là, tôi tên là Tiêu Trần."
Lần này Phượng Hà cuối cùng cũng khẽ gật đầu, nhỏ tiếng lẩm bẩm một câu, "Tiêu Trần, thậm chí ngay cả tên cũng giống."
Nghe lời này, Tiêu Trần ngày càng khẳng định, người này chắc chắn biết đại ma đầu.
"Quê quán ở đâu?" Phượng Hà có chút mong đợi nhìn Tiêu Trần.
"Địa Cầu, hoặc là gọi Địa Cầu đại thế giới cũng được." Tật xấu nhanh miệng của Tiêu Trần lại tái phát.
Thật ra Địa Cầu bây giờ, còn xa mới đạt được tới cấp bậc đại thế giới.
Phượng Hà có chút thất vọng, có vẻ như không nghe được câu trả lời kia trong lòng mình.
Lại hỏi một vài câu hỏi lung tung, sau khi ghi lại từng cái, Phượng Hà đưa ngọc giản cho Tiêu Trần.
"Tiểu tử kia, trong khoảng thời gian này ở lại đây, bên ngoài bây giờ có chút loạn, đừng chạy loạn!"
Tiêu Trần cảm thấy nữ tử này ngày càng dễ thương, tiếp nhận ngọc giản, Tiêu Trần rất "ngoan ngoãn" gật đầu.
Chuyện tới đây xem như là chấm dứt, còn dư lại chính là giúp lão thái bà đổi công pháp, sau đó mỗi người đi một ngả.
Tiêu Trần từ đầu đến cuối đều cảm thấy lão thái bà này rất âm hiểm, thế nhưng chung quy lại không có phát sinh chuyện không vui gì, đây cũng tính là một việc thiện duyên.
Sau khi cùng Phượng Hà chào hỏi một tiếng, Tiêu Trần theo lão thái bà đi ra bên ngoài.
Sau khi đổi công pháp xong, lão thái bà vẫn có bộ dạng hiền lành.
Nhìn gương mặt già nua kia, Tiêu Trần thấy thế nào cũng muốn đi tới đập nát khuôn mặt này.
Sau khi nói về những chuyện không liên quan một chút, hai người rốt cục cũng chia tay.
Tiêu Trần sẽ ngụ ở bên trong thương hội, Phượng Hà chuẩn bị một gian phòng có điều kiện tốt vì Tiêu Trần.
Hơn nữa một ngày ba bữa, còn đích thân làm cho Tiêu Trần, thay đổi qua lại, không có bất kỳ lặp lại.
Tiêu Trần có chút không rõ, nữ nhân này vì sao lại đối với mình tốt như vậy.
Ở thương hội ngây người bốn năm ngày, mỗi ngày Tiêu Trần ăn no rồi ngủ, ngủ ngon phơi nắng, sống rất nhàn nhã, rất thoải mái.
Trương Đại Pháo tới tìm Tiêu Trần một lần, Tiêu Trần vẫn để cho Trương Đại Pháo đợi ở bên ngoài, tùy lúc chuẩn bị dùng không gian pháp bảo chạy trốn.
Đây cũng là di chứng Tiêu Trần trước đây để lại, bất cứ chuyện gì nhất định phải làm được phải hết sức cẩn thận.
Sau khi nghỉ ngơi được hòm hòm, Tiêu Trần quyết định chính thức bắt đầu tiến vào tu luyện võ đạo tam cảnh, cũng chính là Huyền Quy Biến trong Huyền Thiên Cửu Biến.
Cảnh giới này chủ yếu chính là luyện khí, khẩu khí của võ phu, có thể nói là sống còn.
Đương nhiên khẩu khí này cũng không phải là phương pháp thổ tức của người trong giang hồ.
Võ phu chỉ dùng một khẩu khí của mình, không phải hướng lên trời mà mượn lực, khẩu khí của võ phu, chính là một tinh khí thần.
Khẩu khí đối với võ phu cực kỳ quan trọng, lúc đối địch rất trọng yếu, thậm chí ảnh hưởng đến sinh tử.
Võ phu giết địch, phải kết thúc trong một khẩu khí đó.
Bởi vì trong một khẩu khí ấy, tinh khí thần của võ phu nằm ở đỉnh phong, có thể phát huy ra hoàn toàn sức mạnh.
Nếu như là tiếp đó, tinh khí thần sẽ không đạt được loại trình độ này, nếu như rơi vào thế đánh giằng co, có thể lúc lấy hơi sẽ bị kẻ địch tìm được kẽ hở.
Nếu như võ phu có thể đi tới Thần Đạo tam cảnh, như vậy gần như là không có sơ hở gì.

Bình Luận

0 Thảo luận