Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1535: Tề Thiên Đại Thánh

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Một luồng sát khí tức ngập trời từ ngoài vòm trời truyền đến, phóng thẳng về phía Đạo Nhất đại thế giới.
Tiêu Trần đột nhiên nở nụ cười, không biết lấy giấy bút đâu ra, thuận tiện nhìn Ngũ mập mạp, cười nói: "Heo mập, tôi thấy giữa lông mày cậu có hắc khí, cậu sắp gặp xui xẻo rồi, cậu có tin không?"
Ngũ mập mạp bị dọa khẽ run rẩy, trên mặt lộ ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Đại nhân ngài đại lượng, cứ coi tiểu nhân như thả cái rắm được không?"
Đây là địa bàn của người khác, mặc dù nhà họ Ngũ có hùng mạnh đến đâu lúc này cũng không thể giúp Ngũ mập mạp được.
Tên mập này cũng có chút ý tứ, biết chịu thua.
Không giống như một số con ông cháu cha không có não, chỉ biến cắn loạn người.
Tiêu Trần vui vẻ nở nụ cười: "Ông đây không rảnh đi dạy dỗ cậu đâu!"
Ngũ mập mạp thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Nhưng mà...?" Lời nói của Tiêu Trần xoay chuyển, dọa Ngũ mập mạp lại run lên.
Tiêu Trần nhìn bầu trời, cười híp mắt nói: "Có một con khỉ tính tình nóng nảy, có thể sẽ tới đánh chết cậu đó. Đá vá trời này có liên quan rất lớn đến hắn ta đấy."
Ngũ mập mạp nghe xong lời của Tiêu Trần, thân thể bất giác run lên.
Mặc dù giọng điệu của Tiêu Trần chủ yếu là trêu chọc, nhưng vẫn khiến Ngũ mập mạp cảm thấy toàn thân lạnh toát.
Mà giờ khắc này, tất cả mọi người đều cảm nhận được luồng sát khí khủng bố từ phía bên ngoài bầu trời phóng thẳng tới Đạo Nhất đại thế giới.
Lão Đạo nhìn Tiêu Trần, vẻ mặt có chút nghiêm túc, luồng khí thế giống như chiến thần giáng thế này quả thực đáng sợ quá trời.
Tiêu Trần nhẹ nhàng lắc đầu cười nói: "Người giải quyết chuyện phiền lòng của ông đã đến rồi."
Lão Đạo vui mừng khôn xiết, trên mặt không tự chủ được lộ ra nụ cười.
"Đừng vui mừng sớm quá, theo như tôi biết, tính tình Hầu ca có vẻ không được tốt lắm." Tiêu Trần vui vẻ bước ra khỏi hội trường đấu giá.
Đón làn gió trên đỉnh núi, Tiêu Trần hơi nheo mắt lại, nhìn một điểm ánh sáng lạnh lẽo trên bầu trời đang lao thẳng tới.
Ngay sau đó, những người từ hội trường đấu giá cũng đi theo Tiêu Trần ra ngoài.
Lão Đạo nhíu mày, thấp giọng hỏi: "Đại Đế, theo như lực lượng này, thực lực của người đến có lẽ là Thần Vô Chỉ Cảnh đỉnh phong, nhưng khí thế kia còn sắc bén hơn cả Ngụy Đế bình thường. Đây là đạo lý gì chứ?"
Tiêu Trần cười nói: "Nếu như ông biết hắn ta trong truyền thuyết đã trải qua những chuyện gì, tự nhiên sẽ không có chút nghi ngờ với khí thế này."
Lão Đạo có chút tò mò: "Trải qua những chuyện gì?"
Tiêu Trần gật đầu: "Giẫm thiên địa, đạp càn khôn, phá nát Lăng Tiêu, diệt thần tiên. Tháp Linh Lung, lò Bát Quái, một gậy Phật trừ khắp nơi. Sương Ngạo Lai, hương Hoa Quả, một gậy vạn yêu triều bái. Ngoài Đông Hải, trong Thủy Liêm, cao tiên đều phải cúi người trước Tề Thiên."
Câu chuyện về Tề Thiên Đại Thánh đương nhiên rất quen thuộc với người sống trên Địa Cầu như Tiêu Trần.
Trên Địa Cầu, lúc nhỏ trẻ em nước ngoài tôn sùng Batman, Superman, Iron Man và các anh hùng khác.
Còn những đứa trẻ lớn lên ở Hoa Hạ, có lẽ trong lòng chúng chỉ có một siêu anh hùng như vậy, đó chính là Tề Thiên Đại Thánh.
Lần trước trong cuộc chiến với Dạ Đàm đại thế giới, Tiêu Trần và Tề Thiên Đại Thánh chỉ có duyên gặp mặt một lần, đối với Tiêu Trần, đây là một điều đáng tiếc, bởi vì Tiêu Trần luôn muốn có chữ ký của hắn ta.
Ngũ mập mạp nghe những lời này càng thêm khẩn trương, sắp sửa nổ tung luôn rồi, nếu như người đến thực sự có liên hệ gì đó với viên đá vá trời trong tay mình, có lẽ gã sẽ không thể chạy thoát được.
Ánh sáng lạnh lẽo đã vọt tới, có một sinh linh được bao vây trong ánh sáng lạnh lẽo, toàn thân khí thế ngập trời, đè xuống đỉnh núi không ngừng rung rung.
Khi người đến tới gần, viên đá có tên là Bạch Sương trong tay lão Đạo đột nhiên khẽ run lên, rõ ràng phát ra âm thanh ngâm nga vui sướng.
Bạch Sương phát ra ánh sáng nhiều màu sắc rực rỡ, hòa lẫn với ánh sáng lạnh lẽo trên bầu trời, nhất thời toàn bộ đỉnh núi được chiếu sáng như một tiên phủ.
Đột nhiên, một tiếng rống to vang lên trên vòm trời: "Cái thằng này thật là to gan, vậy mà lại dám lấy đá Bổ Thiên trong cơ thể của đại thần Bàn Cổ. Đây chính là tử tội."
Khi tiếng thét lớn nổi giận "tử tội" rơi xuống, một cây gậy cực lớn, giống như cột chống trời từ trên trời rơi xuống, ầm ầm đập xuống.
Toàn bộ đỉnh núi dưới cây gậy này nhỏ bé như con kiến.
"Hình... Hình như tính tình không có tốt lắm." Lão Đạo cười khổ, phất tay vẽ phù chú trước mặt.
Trong tích tắc, phù chú đã hoàn thành, nhất thời kim quang rực rỡ.
Kim quang tụ lại tạo thành hình bán nguyệt, giống như một cái bát úp, bảo vệ toàn bộ đỉnh núi.
"Oành!"
Tiếng nổ vang lên, cây gậy cực lớn đập thẳng vào trên cái chụp, cái chụp màu vàng vậy mà lại xuất hiện từng vết nứt.

Bình Luận

0 Thảo luận