Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 503: Tiểu Cường đánh mãi không chết?

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:08:21
Nhưng họ dường như không hề sợ hãi, thậm chí còn có hai thiếu niên mặt tái nhợt đang tò mò nghịch cái thứ nằm trên mặt đất.
Quái vật con mắt khắp người, chảy đầy máu đen, nhìn thiếu niên đang đến gần với vẻ cực kỳ oán độc.
Tiêu Trần trợn tròn mắt, mấy tên này thật sự phê thuốc bay luôn não mất rồi.
"Bịch, bịch!"
Tiêu Trần đá bay hai thiếu niên đang tự chìm đường chết ra ngoài, dán mạnh vào bức tường cách đó không xa.
Có tiếng gãy xương vang lên, máu tựa như không cần tiền phun ra từ trong miệng của hai người.
Cơ thể của hai người từ trên tường trượt xuống mềm oặt như những con cá chạch chết.
Cảnh tượng bạo lực này cuối cùng đã làm cho đầu óc của đám trai gái ở đây tỉnh táo lại.
Có người cả gan đi thăm dò tình huống của hai người kia.
"Giết người, giết người rồi." Một tiếng hét kinh hãi vang lên trong phòng riêng.
Tiêu Trần xua tay mang theo nụ cười trên mặt: "Ôi chao, đừng quan tâm đến những chi tiết này, dù sao đều là tự tìm đường chết, bị tôi đá chết chính là phúc của bọn họ."
Nhìn nụ cười hiền lành của Tiêu Trần, ai có thể tưởng tượng được nửa phút trước hắn vừa đá chết hai người.
Lúc này, rốt cuộc cũng có người nhớ tới mở cửa phòng riêng, mọi người đều điên cuồng chạy thục mạng ra ngoài như chó rơi xuống nước.
Cô gái trẻ trong vòng tay của Tiêu Trần cũng vô cùng hoảng sợ, chàng trai này vừa cứu mình, nhưng trong nháy mắt đã giết chết hai người không chút thương tiếc.
Tiêu Trần lắc đầu và vui vẻ đi về phía bóng đen đang nằm sấp trên mặt đất.
"Hửm?"
Tiêu Trần cau mày, bóng đen trên mặt đất gần như đã khôi phục hình dáng cũ, khả năng khôi phục đáng sợ này không khác gì Tiểu Cường!
Điều quan trọng nhất là khi Tiêu Trần giẫm lên thứ này, hắn đã dùng tử khí, điều này có nghĩa là lực sát thương của tử khí đối với thứ này là rất hạn chế.
Nhìn thanh niên trước mặt, chân của Tiêu Trần liên tục dẫm mạnh xuống, một luồng tử khí nồng đậm lan ra.
"Tên nhóc gây nên bộ dạng này, để tao xem đầu chó của mày cứng đến mức nào?"
"Ầm!"
Cả mặt đất nổ tung, giống như vết nứt của mạng nhện lan ra với tốc độ cực nhanh.
Toàn bộ mặt đất trực tiếp bị giẫm sập, rơi xuống tầng dưới.
"Mọi người cứ tiếp tục đi!" Tiêu Trần chào hỏi đôi trai gái đang ngơ ngác trong phòng riêng.
Bàn chân lại bắt đầu đạp mạnh loạn xạ.
Câu lạc bộ tư nhân xa hoa này có chín tầng, Tiêu Trần đạp xuống từ tầng cao nhất thẳng cho đến khi đến đại sảnh.
Cả câu lạc bộ rung chuyển không ngừng.
m thanh bạo lực này đã sớm kinh động đến những người trong nhà họ Việt và theo dõi chuyển động đến tận đại sảnh.
Lúc này, đại sảnh đã được canh phòng cẩn mật, đám côn đồ nhà họ Việt đã đông đủ, ai nấy đều háo hức muốn thử sức.
Dù sao, hầu như không có người nào dám tới nơi này gây chuyện, điều này khiến cho bọn chúng rất nhàm chán.
"Ầm!"
Hai bóng người nặng nề rơi xuống xuất hiện trong đại sảnh, Tiêu Trần ôm cô gái, giẫm lên lưng người thanh niên, xuất hiện trước mặt mọi người.
Nhìn đám người trong đại sảnh, Tiêu Trần cau mày, trong mắt hắn đột nhiên có những cơn lốc nhỏ bay lên.
Sau đó, một cơn gió mạnh không thể giải thích được xuất hiện, cuốn tất cả mọi người trong đại sảnh lên không trung.
Tiêu Trần duỗi hai ngón tay ra và kẹp lấy một hạt châu nhỏ từ hốc mắt của mình, đó là Phong Thần châu.
Sau khi lấy được hạt châu này từ Phong bá Phi Liêm, Tiêu Trần chưa từng nghiêm túc nhìn qua nó.
Tiêu Trần lau lau Phong Thần châu trên quần áo, sau đó lại nhét vào trong mắt, nhìn thấy cô gái trong tay mình đổ mồ hôi lạnh.
Thứ đồ chơi này có thể chia cắt khoảng không, sức mạnh lưu đày của Phong bá Phi Liêm đến từ hạt châu này, nhưng Tiêu Trần không thể kích phát được sức mạnh đó.
Tiêu Trần giống như bị táo bón, hung tợn trừng tròng mắt, tử khí không ngừng kích thích Phong Thần châu trong hốc mắt.
"Ầm!"
Lấy Tiêu Trần là trung tâm, một cơn lốc xoáy màu đen khổng lồ đột nhiên hình thành, toàn bộ câu lạc bộ lập tức bị cuốn bay lên bầu trời.
"Aizzz, đậu má, đậu má." Nhìn lốc xoáy không ngừng cuộn trào xung quanh mình, Tiêu Trần cũng sững sờ, đây rõ ràng là dùng sức quá lớn!
Tử khí trên người Tiêu Trần hóa thành từng sợi tơ, bay thẳng lên trời, tất cả những người trong câu lạc bộ đang bị cuốn lên không trung đều bị Tiêu Trần kéo lại.
Nhưng những người được kéo lại đều là những người bình thường, đối với một số người tu hành, Tiêu Trần chả thèm quan tâm.
Lốc xoáy đang hoành hành ở bên ngoài, nhưng Tiêu Trần đang ở trong mắt của lốc xoáy, nơi này lại yên tĩnh một cách lạ thường.
Tiêu Trần nhìn người thanh niên đầy rẫy con mắt dưới chân mình, hắn phát hiện ra gã này quả thực là Tiểu Cường đánh mãi không chết.
Vừa rồi gần như toàn thân gã đều bị giẫm nát thành từng mảnh, nhưng bây giờ gần như đã khôi phục lại.

Bình Luận

0 Thảo luận