Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1533: Kiếm Tiền (2)

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:17:27
Tuy nhiên, giá thành của một chiếc thương thuyền hư không chữ Thiên, đại khái vào khoảng hai mươi vạn linh thạch thuộc tính.
Nói cách khác, bây giờ Tiêu Trần có thể đóng hơn một nửa thuyền rồi, nói ra cũng khá thảm đấy.
Tiêu Trần ngẩng đầu nhìn tên Ngũ Bàn Tử bụng bự trong phòng đối diện, nghiêm túc cân nhắc có nên cướp nhà họ Ngũ hay không.
Đương nhiên, hiện tại nhất định là không thể cướp được, cho dù thế nào cũng phải đợi đến khi thực lực hồi phục rồi mới nghĩ tiếp.
"Tiếp theo, đấu giá một kiện cuối cùng, Thiên Kim Tinh Thần."
Người bán đầu giá bình thản mấy câu, lập tức khiến cho cả hội trường an tĩnh lại, thậm chí cồn có thể thấy tiếng thở nặng nhọc.
Một viên Thiên Kim Tinh Thần hoàn chỉnh, e rằng trong toàn bộ lịch sử tu hành, chưa từng xuất hiện.
Một số người đã ước tính rằng ngôi sao này có thể đóng ba chiếc thương thuyền hư không chữ Thiên.
Đây là khái niệm gì?
Trần gia, được công nhận là giàu có nhất, chỉ có một chiếc tàu thương thuyền hư không chữ Thiên mà thôi.
Có thể hình dung được giá trị của Thiên Kim Tinh Thần này.
Không quá lời khi nói rằng nó là vô giá.
Người bán đấu giá hít một hơi thật sâu, nhìn quanh rồi nhẹ nhàng nói: "Mọi người ở đây đều là người sành sỏi. Ta nghĩ mọi người đều biết giá trị của Thiên Kim Tinh Thần này."
"Vô giá."
Người bán đấu giá "nhấn mạnh" hai chữ này.
Không ai phản đối vì đó là một sự thật.
Người bán đấu giá nói tiếp: "Thiên Kim là vô giá, đương nhiên sẽ không đo được bằng linh thạch thuộc tính. Ta tin tưởng các ngươi từ khi tới đây, hẳn là biết rõ ta hiện tại cần cái gì ở Đại Nhất đại thế giới?"
"Một viên đá Bổ Thiên." Ngay khi giọng nói của người bán đấu giá vừa vang lên, một đại hán ngực khủng, bụng phệ bước ra khỏi phòng riêng.
Đại hán giơ tay lên, nhất thời quang mang chói mắt, người bị ánh sáng chiếu vào không mở mắt ra được.
"Đại thiếu gia Trúc gia, tuy rằng Trúc gia mới xuất hiện, nhưng tài sản tích lũy qua nhiều năm rất nhanh, gần như đã đuổi kịp mấy gia tộc chủ quản của thương hội hư không." Lão Đạo giải thích cho Tiêu Trần.
"Đừng nói với ta chuyện này, không có hứng thú." Tiêu Trần trợn mắt kéo khuôn mặt bầu bĩnh của Lưu Tô Minh Nguyệt.
"Oa oa..." Lưu Tô Minh Nguyệt hung dữ cắn ngón tay Tiêu Trần, cơ thể nhỏ bé của cô đung đưa trong không khí, lắc lư.
Hai người này thực sự chơi không giống ai.
Lão Đạo giật giật khóe miệng, muốn cười một tiếng, tính tình của Đại Đế thật đúng là kỳ quái.
...
Đại thiếu gia Trúc gia tự hào nhìn xung quanh: "Đá Bổ Thiên hàng thật giá thật, Đạo Nhất đại thế giới các ngươi nói, muốn lấy đá Bổ Thiên đổi lấy Thiên Kim Tinh Thần, hiện tại đá Bổ Thiên tới rồi, Thiên Kim Tinh Thần có phải là thuộc về ta hay không?"
"Phốc... ha ha!" Lúc này, một tiếng cười châm chọc vang lên.
Ngũ Bàn Tử từ trong phòng riêng đi ra, tựa như một con heo trên lan can gác xép, nhìn đại thiếu gia nhà học Trúc, trong mắt đều là ý cười.
"Trúc đại thiếu gia, ngươi có biết cái gì là đá Bổ Thiên không? Đừng dùng cái thứ mà ngay cả bản thân cũng không biết, đến đây lừa gạt." Ngũ Bàn Tử đúng là thứ người âm dương, nói chuyện cũng âm đương quái khí.
Trúc đại thiếu gia cũng không phải đèn đã cạn dầu, lập tức đánh trả: "Lẽ nào Ngũ đại thiếu gia biết chuyện gì sao? Thật sự là không dễ dàng, ta còn tưởng rằng ngươi chỉ biết dùng sức trên bụng nữ nhân đấy!"
"Ha ha..." Bên dưới hội trường, một trận cười lớn vang lên.
Thực ra, đối với người tu hành, yêu thích nữ sắc là một chuyện rất mất mặt.
Con mẹ nó mày đã sống mấy ngàn mấy vạn năm rồi mà cả ngày vẫn nghĩ về những chuyện đó, thậm chí còn không kiềm chế được dục vọng của bản thân, vậy thì còn tu cái đéo gì.
Ngũ mập mạp cũng biết sở thích của mình không phải thứ tốt gì, dù sao đã bị chế nhạo quá nhiều rồi, thêm một lần cũng chả sao.
Ngũ mập mạp cười nhạo: "Trúc đại thiếu gia, chúng ta bớt đấu võ mồm, nói chuyện chính đi."
"Được!" Trúc đại thiếu gia cũng không có tâm trạng tranh luận với Ngũ mập mạp lúc này.
Lúc này, Ngũ mập mạp không biết lấy đâu ra một cái quạt, quạt lấy quạt để.
Ngũ mập mạp đã tính trước mọi việc hỏi: "Trúc đại thiếu gia, anh có biết đá vá trời là gì không?"
Trúc đại thiếu gia nhíu mày, nói thật, hắn ta thực sự không biết đá vá trời là cái gì.
Viên đá này là do cha hắn ta cho hắn ta đến Đạo Nhất đại thế giới thử thời vận, cha hắn ta cũng không nói với hắn ta nguồn gốc của thứ này.
"Cậu biết à?" Trúc đại thiếu gia vẻ mặt không tin, tất cả mọi người đều là bao cỏ, con mẹ nó cậu còn giả vờ là người trí thức cái đéo gì?
Ngũ mập mạp vừa nhìn đã biết tên này không biết cái rắm gì.
Ngũ mập mạp cười nhạo: "Chỉ có một chỗ có loại đá này trong truyền thuyết."
"Cha tôi đã từng đi ngang qua một thế giới mạt pháp có tên là Địa Cầu, đá vá trời là một truyền thuyết chỉ có ở thế giới này."
Ngũ mập mạp vừa nói vừa chậm rãi mở ra lòng bàn tay.

Bình Luận

0 Thảo luận