Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Đại Đế Chui Ra Từ Trong Mộ

Chương 1855: Phân chia lợi ích

Ngày cập nhật : 2025-09-10 15:18:08
Nhìn thấy vẻ mặt đau lòng của Trần Thiếu Kiệt, Tiêu Trần cười nói: "Tình hình thế nào rồi? Nói trước cho tôi biết đi."
Trần Thiếu Kiệt sắp xếp tâm tình của mình, thông báo về từng tiến trình của thương đội trong khoảng thời gian này.
Sau khi nghe xong, Tiêu Trần nhẹ gật đầu, rất hài lòng với khả năng giải quyết công việc của Trần Thiếu Kiệt.
Điều còn lại bây giờ là vấn đề về quyền lợi, đây cũng là điều mà mọi người ngồi ở đây quan tâm nhất.
Tiêu Trần nghĩ nghĩ, chuyện làm ăn lớn như vậy, không thể một nhà một mình Địa Cầu khống chế trong tay được.
Đây không phải là chuyện tốt với Địa Cầu, giới tu hành không bị ràng buộc bởi những quy định pháp luật đó như ở thế giới người phàm.
Đây là nơi nắm đấm lớn có quyền định đoạt, nếu chuyện làm ăn lớn như vậy do một nhà Địa Cầu độc chiếm, nhất định sẽ thu hút sự ghen tị của không ít người, không sợ bị trộm chỉ sợ có kẻ trộm rình rập.
Nếu như kéo một số đại thế giới lại với nhau, nếu có lợi ích chung thì tình huống sẽ không giống như lúc trước nữa.
Tiêu Trần suy nghĩ một chút rồi nói: "Mười nhà các anh, mỗi nhà nắm giữ 5% cổ phần công ty, chi phí vận chuyển hàng hóa đầu tiên sẽ được chia cho mười nhà cộng với nhà họ Trần, coi như là tiến vốn nhập cổ phần, mọi người có ý kiến gì không?"
Tất cả mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều có chút do dự, 5% mỗi nhà thật sự là có chút ít.
Hơn nữa, hàng hóa mà ba chiếc thuyền buôn Thiên cấp chở được có lẽ sẽ vét sạch của cải của nhà bọn họ, nếu trên đường xảy ra tai nạn gì đó, vậy thì sẽ không bao giờ xoay người lại được.
Phúc Thanh Thanh đứng lên, cung kính ôm quyền hành lễ với Tiêu Trần: "Ông chủ, nếu chuyến đi này thất bại, chỉ sợ những gia tộc và tông môn này của chúng ta đều sẽ xuống dốc không phanh. 5% quả thực là quá ít."
"Mười gia tộc là 50%, các cô còn muốn bao nhiêu?" Tiêu Trần liếc mắt: "Tôi không ép buộc, những người muốn rời đi có thể rời đi ngay bây giờ."
Lúc này, Hồng mập mạp đứng dậy, chắp tay: "Ông chủ có mấy phần nắm chắc sẽ đi qua những tuyệt địa đó?"
Tiêu Trần nhân tính duỗi ra một ngón tay.
Vẻ mặt ai đều ngây người, một phần là ít quá trời quá đất luôn á!
"Mười phần." Tiêu Trần nhẹ giọng đáp.
"Đây là một." Độc Cô Tuyết đang ngồi trên đùi Tiêu Trần sửa lại cho hắn một cách rất nghiêm túc.
Tiêu Trần nhân tính tức giận nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Độc Cô Tuyết: "Đây là mười của tôi."
Độc Cô Tuyết mở to đôi mắt to xinh đẹp, thật sự đã nhiều năm như vậy mà cũng không hề thay đổi xíu nào.
Nhìn thấy sự khẳng định Tiêu Trần nhân tính trong lòng mọi người đều cân nhắc được mất.
"Được, nhà họ Hồng tham gia." Hồng mập mạp là người đầu tiên bày tỏ thái độ, hào khí ngất trời vỗ ngực nói.
Lão già này rất chi là thú vị, Tiêu Trần cười gật đầu: "Mau quyết định đi, tôi còn có rất nhiều việc phải làm, không rảnh háng ngồi nói chuyện với các anh ở đây đâu."
Đây là một canh bạc lớn, nếu thành công sẽ mở ra một kỷ nguyên mới của thương lộ trong hư không, là người làm liều đầu tiên mà được lợi, lợi ích mà mọi người ở đây lấy được sẽ không thể nào tưởng tượng được.
Nếu như không thành công, chỉ sợ mọi người sẽ bị xóa tên trong hư trống.
"Tôi sẽ tham gia." Phúc Thanh Thanh nhẹ gật đầu.
"Nhà họ Nam Cung tham gia, nhà họ u Dương tham gia..."
Cuối cùng, không có nhà nào trong số mười nhà rút khỏi, mặc dù là một canh bạc lớn nhưng không phải ai cũng có được cơ hội đánh bạc như vậy.
Tiêu Trần nhân tính gật đầu: "Nếu đã quyết định, các vị có thể tự mình hành động rồi. Tốt nhất nửa tháng sau hãy lên đường. Mọi chuyện sau này sẽ do Thanh Y toàn quyền phụ trách, các anh chỉ cần tìm được anh ta là được."
"Nửa tháng?" Thiếu niên vừa rồi bị dọa đến ngây người giật nảy mình, sau đó che miệng của mình lại.
Thấy Tiêu Trần nhân tính dường như không có phản ứng gì, thiếu niên mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận từng li từng tí nói: "Ông chủ, nửa tháng có phải quá ngắn hay không? Các hộ vệ thuyền buôn và đội trưởng đội hộ vệ vẫn chưa định đoạt, chúng ta có thể mua sắm hàng hóa, nhưng cũng cần có thời gian."
"Đó là việc của anh." Tiêu Trần nhân tính không kiên nhẫn xua tay: "Nếu không làm tốt thì cút ngay khỏi đây cho tôi."
Mọi người vẻ mặt khó xử, ông chủ này có phải hơi bá đạo quá không?
"Được, nửa tháng sau sẽ lên đường đúng giờ." Trần Thiếu Kiệt gật đầu cam đoan với Tiêu Trần.
"Anh rất có triển vọng đó." Tiêu Trần nhân tính vui vẻ vỗ vỗ vai Trần Thiếu Kiệt, sau đó nói với Thanh Y: "Tất cả thu chi đều phải ghi vào hồ sơ. Sau khi giải quyết xong chuyện, tôi sẽ xem."
Thanh Y gật đầu: "Chuyện này là đương nhiên rồi."
"Được rồi chư vị cứ đi làm việc đi, nửa tháng nữa gặp lại." Tiêu Trần nhân tính ôm Độc Cô Tuyết trên đùi lên, bước ra khỏi cửa.

Bình Luận

0 Thảo luận